Nam Tấn Thất Hoàng Tử

Tam Công Chúa Gả Đến


trước sau

Advertisement
Sáng sớm, ánh mặt trời đầu tiên ló dạng xuyên qua tầng mây chiếu lên đầu tường hoàng thành, rồi sau đó một lúc, sắc trời sáng lên, vô số ánh nắng ấm áp tỏa ra, như thường lệ trực tiếp chiếu vào hoàng thành.

Hoàng thành ngủ say trong đêm ở ánh nắng thức tỉnh, toàn bộ giống như được khoác thêm một chiếc áo gấm rực rỡ, cao quý vô cùng.

Binh lính đánh ngáp một cái hướng cửa thành đi, chuẩn bị chuyển ca với hảo hữu trực đêm qua, ai ngờ bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ ngây người.

Hai ngày trước, dân chúng biết được Bắc Tần hòa thân với Nam Tấn, vì thế đều gia nhập trong đội quân bát quái, đoán vị công chúa Bắc Tần nào sẽ đến Nam Tấn, được đoán nhiều nhất là vị kia văn thải phi phàm, tuyệt đại tao nhã Nhị công chúa.

Nhưng là rốt cuộc vẫn không lộ ra là vị công chúa nào, vì thế nhóm công tử tiểu thư nhàn rỗi không có gì làm quyết định sáng sớm chiếm vị trí tốt vây xem công chúa. Đương nhiên. dân chúng tuy rằng tò mò, nhưng là vì cuộc sống cũng không có nhiều thời gian nhàn rỗi như vậy, nhiều lắm là lâu lâu tụ tập nghe ngóng chút tin tức.

Ai biết, hôm qua phố xá điên cuồng truyền lưu một tin tức, tiến đến hòa thân cư nhiên là vị Bắc Tần Tam công chúa tiếng tăm lừng lẫy kia, nhất thời oanh động đám người a.

Vì thế liền có tình huống sáng nay.

Dân chúng từ khi trời còn chưa sáng đã vây kín cửa thành, làm cho người muốn vào thành, ra thành cũng không được, âm thanh ồn ào không ngừng.

"A~~ ai sờ mông lão nương!"

"Không cần loạn túm, ta mất quần rồi, ai thấy quần ta không a?"

Loading...

"Bánh bao nhà ai loạn phóng, che khuất mắt ta, mau lấy ra!"

"Lưu manh, đó là ngực của bổn tiểu thư, cả nhà ngươi mới là bánh bao."

"Mọi người không cần chen, ta đã muốn bị đạp mười bảy lần, phiền toái vị nào hảo tâm kéo ta ra một chút, nhân tiện đưa ta đi đại phu, đa tạ!"

"Khốn khiếp, đứa nhỏ nhà ai đi tiểu, dơ một thân lão tử."

"Mẹ nó, quần áo mới của lão tử."

.......

Đáng thương nhóm binh thủ thành, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua trường hợp lớn như vậy, một đám sợ tới mức chết khiếp, nơm nớp lo sợ duy trì trật tự, sợ đám người kích động đạp chết, không còn thấy ánh dương quang ngày mai.

Kỳ thật dân chúng cũng không phải vì hoan nghênh Bắc Tần Tam công chúa, sớm chờ ở cửa thành, chỉ là vì chiếm vị trí tốt, cẩn thận nhìn một người rốt cuộc xấu thành bộ dáng gì mới có thể cùng Nam Tấn "Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân" nổi tiếng thiên hạ.

Sự thật chứng minh, thế giới này xấu nữ xác thực so với mỹ nữ càng hấp dẫn mọi người ánh mắt.

Hoàng thành dân chúng muốn hướng thế gian chứng minh nhãn giới của bọn họ là độc lĩnh phong tao.

Trong sự hỗn loạn, ba cái chật vật thiếu niên từ trong đám người gian nan đi ra, quần áo hoa lệ nay đã hỗn độn không chịu nổi, trên người bẩn hề hề, tất cả đều là dấu chân, tóc tai rối loạn.

"Tứ ca ngũ ca, chúng ta là tới xem Tam công chúa, hay là đến ăn vô ảnh chân?" Cách Ca dựa vào trên tường, thở hổn hển nói.

Hôm nay sáng sớm cơm cũng chưa ăn, đã bị lão tứ cùng lão ngũ kéo đến xem cái gì Tam công chúa, công chúa một cọng tóc cũng chưa thấy, lại thiếu chút nữa bị đám người này đạp chết. Có cần phải điên cuồng đến thế hay không, lúc nàng còn ở hiện đại, cho dù fan gặp mặt đại minh tinh cũng không điên cuồng như này, Tam công chúa mị lực lớn như vậy?

"Ai biết hôm nay cư nhiên nhiều người như vậy, đều điên rồi, ta đều đã lựa chọn vị trí xem tốt a. Hiện tại đừng nói chỗ tốt, ngay cả địa phương an toàn cũng không có." Ngũ hoàng tử cầm khăn lụa không biết là của cô nương nhà ai đưa, dùng sức chùi miệng, khóc nói: "Ô~~ sau này làm sao ta sống, ta vừa rồi cư nhiên bị một cái lão mụ tử sáu bảy chục tuổi cường hôn, trong sạch của ta~~"

Ngũ hoàng tử ôm Tứ hoàng tử, ghé vào trên người hắn khóc rống.

Tứ hoàng tử nhẹ nhàng vỗ bả vai Ngũ hoàng tử an ủi nói: "Không có việc gì, không có việc gì, hoàng huynh ta vừa rồi cũng thất thân." Nói xong cũng khóc, cẩn thận nhìn lại, trên mặt Tứ hoàng tử tràn đầy dấu môi son hồng hồng, phân không rõ nam nữ.

Cách Ca nhìn Tứ hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử ôm nhau khóc rống trước mặt, đầu đầy hắc tuyến, rốt cuộc không thể không đánh gãy bọn họ huynh đệ thâm tình.

"Tứ ca, đoàn xe của Bắc Tần Tam công chúa đại khái giữa trưa mới đến hoàng thành, chúng ta đến sớm như vậy để làm chi? Hơn nữa cho dù muốn chiếm hảo vị trí, cũng không nên cùng dân chúng dành a, giống lục ca như vậy không phải được rồi." Cách Ca chỉ vào người trên lầu các xa xa, đối lão tứ cùng lão ngũ nói.

Lão tứ cùng lão ngũ dừng lại, theo phương hướng Cách Ca chỉ nhìn lại.

Xa xa trên lầu các, Lục hoàng tử anh tuấn tiêu sái ngồi ngoài hành lang, uống trà xem diễn, rất thư thả.

Lão tứ lão ngũ hai mặt nhìn nhau, sau đó quay đầu trăm miệng một lời hô lớn: "Tiểu thất, ngươi như thế nào không nói sớm."

Cách Ca nhún nhún vai, cái gì không nói sớm chứ, sáng nay các ngươi cho ta cơ hội nói sao? Trách ai được?

Giữa trưa, đoàn xe của Tam công chúa cách hoàng thành không đến một dặm, từ địa phương xa xa chậm rãi đến.

Hỗn loạn nơi cửa thành sớm đã bình tĩnh, một đội binh lính đứng ở hai bên ngã tư đường duy trì trật tự, dân chúng đứng ngay ngắn có tự phía sau không dám lỗ mãng.

Ngoài cửa thành, Thái tử điện hạ lẳng lặng đứng đầu đội ngũ nghênh đón, trên mặt mang theo ôn hoà tươi cười, nhưng trong lòng sớm đã mắng phiên thiên.

Ni mã, vốn tưởng có chuyện tốt, gần quan được lộc, sớm tưởng muốn nếm thử tư vị công chúa ngoại quốc này, không thể tưởng được lần này đến cư nhiên là Tam công chúa, Tam công chúa a! Tần hoàng ngươi tên hỗn đản này, phái ai không tốt lại phái Tam công chúa, lão tử nguyền rủa ngươi cả đời không lên... [tỉnh lược năm trăm chữ]

Thái tử điện hạ lúc nghe được tin liền hộc máu tam thăng, muốn chết tâm đều có.

Ta sát, như thế nào còn chưa đến, lão tử đều đã mệt chết, nếu không phải vì mặt mũi, ai muốn chịu này tội.

Thái tử điện hạ lặng lẽ thay đổi tư thế, bất động thanh sắc hoạt động cơ mặt do mỉm cười quá lâu mà cứng ngắc.

Tam hoàng tử nhìn bóng dáng Thái tử bên người, cúi đầu, khoé miệng gợi lên một chút tươi cười không rõ ý vị.

Trong thành, trên lầu hai một toà trà lâu, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử còn có Cách Ca đã thay một thân quần áo sạch sẽ, ba người mòn mỏi nhìn bốn phía lầu các hảo vị trí đã bị đệ tử con nhà giàu chiếm hết.

Không có biện pháp, ai bảo bọn họ tới chậm, hảo vị trí đều bị người chiếm lấy, chỉ có thể ủy khuất ngồi tại một góc hẻo lánh sáng sủa, nhưng tổng vẫn không vui.

Tứ hoàng tử xuất ra bộ dáng kiêu ngạo ngày thường cũng không dùng được, rõ ràng đám thế gia đệ tử ngày xưa không dám trêu chọc hắn, hiện tại cư nhiên không cho mặt mũi, vì Tam công chúa cũng dám phản kháng, Tam công chúa "mị lực" quả nhiên không giống người thường.

Này không, nhìn kĩ xem, không ít danh môn khuê tú cũng chạy đến góp vui, che miệng, kiễng chân xem.

Cách Ca dám đánh đổ, các nàng tuyệt đối không phải đến thưởng thức Tam công chúa "mỹ mạo", trăm phần trăm là đến từ trên người Tam công chúa tìm về tự tin. Bất quá như vậy cũng không thể trách các nàng, trưởng thành như vậy, cũng chỉ có thể từ Tam công chúa tìm về chút niềm tin.

- ---****----

Truyện convert hay : Mao Sơn Quỷ Vương

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện