Mỹ Vị Song Tính Bạn Cùng Phòng

Chương 1


trước sau

1. Nhập học mới quen, phát tao tự an ủi

Hôm nay là ngày đầu tiên đại học T khai giảng, từ sớm Trình Cảnh liền đi đến kí túc xá chỉnh lý, đại học T là đại học tốt nhất toàn tỉnh, điều kiện ở tự nhiên cũng không tệ, phòng đôi, giường lớn mà mềm mại, đầy đủ các loại công trình, nhưng Trình Cảnh lại lo lắng không yên, bởi vì cơ thể chính mình đặc thù, trước kia chưa bao giờ ở cùng người khác, chỉ có thể hi vọng bạn cùng phòng là người dễ sống chung.

Lúc mặt trời lặn, sau khi Trình Cảnh chỉnh lý một thời gian, cửa kí túc xá bị "Ba" một tiếng đẩy ra, một nam sinh vóc người cao lớn khuôn mặt lạnh lùng đi đến, đằng sau còn có mấy người đi theo dường như là bảo tiêu. Sau khi nam sinh kia đi vào kí túc xá, không khách khí chút nào ngồi ở trên ghế của Trình Cảnh, tiếp đó gác chân bắt đầu chơi điện thoại, mấy người bảo tiêu kia nhanh chóng sắp xếp đồ đạc. Trình Cảnh thấy thế cũng không dám nói chuyện, cẩn thận từng li từng tí núp ở trên giường, lúc này Trình Cảnh cảm thấy may mắn bản thân đã móc lên cái màn giường.

Chờ sau khi sắp xếp xong, một người bảo tiêu nói: "Thiếu gia, đã sắp xếp xong, ngài nhìn còn thiếu thứ gì tùy thời có thể phân phó", cái nam sinh có khuôn mặt lạnh lùng lại không khách khí chút nào trả lời: "Cút đi", mấy người bảo tiêu liếc mắt nhìn nhau, tiếp đó quay người rời đi. Lúc này Trình Cảnh nằm trên giường, suy nghĩ đây là người sau này 4 năm cậu sẽ sớm chiều ở chung, nhất định phải gìn giữ mối quan hệ này, nghĩ vậy cậu liền lấy dũng khí đi đến trước mặt người kia, đỏ mặt lên tiếng chào: "Xin chào, tôi là Trình Cảnh, sau này mong chiếu cố", người kia ngước mắt, nhìn xem người trước mặt, một mái tóc ngắn màu nâu hơi cuộn, trên khuôn mặt trắng xinh đẹp mang ý cười thân thiện, đôi mắt màu trà thanh triệt linh động, đuôi mắt hơi hất lên cực kì câu người, môi đỏ mọng nước cười lộ ra hàm răng trắng noãn, bởi vì ở tại kí túc xá, cậu tùy ý mặc áo sơ mi trắng, cổ áo hơi hơi rộng mở, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, cả người sạch sẽ vô cùng, nhìn xinh đẹp lại muốn khi dễ. Người đang ngồi ánh mắt trong nháy mắt ngưng kết lại, rồi nhanh chóng khôi phục bình thường, thản nhiên nói: "Triệu Trạch", nói xong liền đứng dậy đi về phía giường của mình, tiếp đó nặng nề nằm xuống.

Trình Cảnh nhìn người bạn cùng phòng lạnh nhạt này, ngầm thở dài, cũng quay lại giường của mình, cái bạn cùng phòng này dáng dấp rất tốt, nhưng hình như tính khí không tốt lắm nha. Trình Cảnh không biết là, sau khi cậu quay người lại, ánh mắt Triệu Trạch một mực liếc nhìn cậu, nhìn xem eo nhỏ chân dài, còn có cái mông cong vễnh, đôi mắt thâm trầm không biết đang suy nghĩ cái gì, cho đến khi Trình Cảnh chui vào trong màn giường mất tiêu, Triệu Trạch mới thu hồi ánh mắt. Cẩn thận quan sát Trình Cảnh một phen, cả một ngày tâm tình bực bội của Triệu Trạch mới tốt được một chút, ông già ở nhà bắt hắn đến đây đi học, vốn là hắn cực kì không muốn, hiện tại xem ra cũng không phải là chuyện xấu, ít nhất người tên Trình Cảnh này, để hắn cảm thấy rất hứng thú.

Ban đêm, vốn là thời điểm yên ngủ, Trình Cảnh lại khó chịu kẹp chặt hai chân, thân thể của cậu chính là như vậy, đến ban đêm liền không khống chế được phát tao, cái tiểu huyệt vốn không nên tồn tại lại trống rỗng rất khó chịu, rất muốn có cái đồ vật to dài hung hăng cắm đi vào lấp đầy. Trình Cảnh nhíu lại đôi mi thanh tú kiên trì nhẫn nại một hồi, cuối cùng vẫn bại bởi dục vọng dâng trào, chính mình nhanh chóng cởi quần áo sạch sẽ, ngay cả đồ lót cũng không chừa lại, tiếp đó mở ra hai chân trắng nõn thon dài, tay trái nâng lên xoa nắn cái vú đang nhô lên, hai ngón tay tinh tế thon dài kẹp lấy đầu nhũ mạnh mẽ ngắt lấy, tay phải thì duỗi xuống dưới vỗ về cửa huyệt đang không ngừng chảy nước, dùng ngón tay nhẹ nhàng đút vào mấy lần, lấy đi ra, mặc dù tao đến kịch liệt, nhưng Trình Cảnh vẫn không dám xâm nhập cơ thể của mình.

Mấy năm này Trình Cảnh đều dựa vào âm đế để cao trào, liền xe nhẹ đường quen mà lấy tay nắm được âm đế bị chính mình chơi lớn, tiếp đó hung hăng xoa nắn. Nhũ hoa cùng âm đế đồng thời bị chơi, Trình Cảnh sướng đến đôi mắt đều ướt át, hàm răng cũng cắn môi dưới đè nén tiếng rên rỉ, muôn ngàn lần không thể kêu ra, không thể đánh thức bạn cùng phòng, không thể để người khác phát hiện bản thân phóng đãng như vậy. Nhưng theo khoái cảm từng tầng từng tầng cộng lại, Trình Cảnh có chút chịu không nổi, mặc dù đã tận lực đè nén, nhưng trong cổ không khống chế được mà phát ra tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ.

Triệu Trạch vốn nên ngủ mơ, bởi vì trong đầu vẫn nghĩ đến hình dáng cười nói tự nhiên cùng với eo nhỏ chân dài của Trình Cảnh, tưởng tượng dáng vẻ bị trói chịu thao của cậu, hắn hiếm khi bị mất ngủ, lại ở trong đêm tối nghe đến thanh âm thở dốc yếu ớt, tựa hồ là từ trên giường Trình Cảnh truyền đến. Triệu Trạch khóe miệng nhẹ cười, gia hỏa này đang tự an ủi sao, thở mạnh tao như vậy, thật sự là thiếu thao. Triệu Trạch rón rén xuống giường mở đèn lên, đồng thời đi tới trước giường của Trình Cảnh.

Bởi vì giường của Trình Cảnh có cái màn giường rất dày, hơn nữa Trình Cảnh đang chìm trong tình dục mãnh liệt, cũng không có phát hiện bên ngoài khác thường, nên mở rộng chân nhào nặn âm đế sưng to của mình, âm đế bị xoa vừa xót vừa ngứa, rất muốn bị xoa hỏng, bên trong huyệt cũng rất ngứa, thật là khó chịu, cậu nặng nề bấm một cái, khoái cảm từ chỗ âm đế truyền đến khắp nơi trên cơ thể, lại từ toàn thân hội tụ đến tiểu huyệt, chỗ sâu huyệt tâm một dòng nước ấm áp phun ra ngoài. Hàm răng trắng noãn gắt gao cắn chặt môi dưới, từ từ nhắm hai mắt khẽ rên một tiếng chịu đựng cao trào. Đồng thời ngay lúc Trình Cảnh cao trào, Triệu Trạch vừa kéo ra màn giường, nhìn thấy Trình Cảnh trên giường trần như nhộng hai chân mở lớn, biểu lộ quyến rũ còn khẽ nhếch môi đỏ thở dốc phun nước, Triệu Trạch cảm giác tính khí của chính mình lập tức cứng đến nổi phát đau, hơn nữa gia hỏa này lại còn là người song tính, tiểu huyệt màu hồng phía dưới chảy nước đầy mông, âm đế bị chơi sưng đến nhô ra, bộ ngực cũng có chút nổi lên không rõ ràng, thật là khiến người ta giật mình, bảo bối song tính xinh đẹp dâm đãng như vậy, nên bị người giam lại ngày ngày cưỡng dâm.

Mà Trình Cảnh còn đang trong cao trào bị tia sáng đột nhiên chói đến đau nhức con mắt, mới ý thức được dáng vẻ phun nước phóng đãng của mình bị bạn cùng phòng nhìn thấy, phát hiện bí mật của mình, lập tức bị dọa đến sửng sốt, ngay cả hai chân cũng quên khép lại, con mắt đầy sương mù ngơ ngác nhìn qua đối phương.

Truyện convert hay : Đừng Nháo, Mỏng Tiên Sinh!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện