Mỹ Nhân Và Mã Nô

Chương 2


trước sau

Advertisement
Mùa hè nóng như lửa đốt, làm cho mọi người trở nên khó chịu, cáu gắt hơn cũng may sau khi màn đêm buông xuống, không khí dịu mát hơn.

Trong thời tiết như vậy, các cửa sổ của phủ đều mở ra, để trong phủ được mát mẻ. Ngọc Kiều, ngồi bên cửa sổ trong bộ váy đỏ rực, cô cầm thìa và khuấy bát tổ yến một lúc với tâm trạng không yên.

Nàng đang đợi tin tức từ trưa đến tố

Gia đinh trong phủ bắt được người hầu đã nhân giống ngựa trong một sòng bạc ở Hoài Châu. Sau khi bắt hắn tới, vì mang tâm trạng lo sợ nên hắn thừa nhận mình chính là người hạ độc.

Hắn ban đầu làm việc trong một trang trại ngựa và hắn ta được đưa vào Ngọc phủ để chăm sóc ngựa. Vì Ngọc Kiều thấy anh ta đánh đập và la mắng con ngựa, nên đuổi hắn.

Khi hắn nuôi ngựa, hắn đã tham tiền từ chi phí nuôi ngựa. Sau đó hắn bị đuổi ra khỏi phủ, vì không có tiền đánh bạc, nên hắn giở thói ăn cắp nhưng không thể thành vì trong canh giữ nghiêm ngặt. Cuối cùng, hắn sinh ra oán niệm và biết nơi thức ăn con ngựa được mua từ đâu. Khi hắn đến Ngọc phủ, hắn hạ độc trong thức ăn.

Sau khi nghe điều này, Ngọc Kiều đã rất lo lắng.

Điều này xác nhận rằng những gì xảy ra trong giấc mơ đó sẽ thực sự xảy ra.

Tang Tang đốt hương để để xua muỗi. Mắt nhìn vào tiểu thư ngồi bên cửa sổ, ngập ngừng và nói, "Tiểu thư, mã phu trong sân đã bị trói cả buổi chiều. Nếu trói như thế nữa hắn sẽ chết."

Tang Tang biết tiểu thư của mình, tiểu thư chỉ trừng phạt hắn chớ không muốn giết hắn.

Ngọc Kiều khuấy đảo bát tổ yến, chợt nghĩ đến mã phu vẫn bị trói ở hậu viện.

Bây giờ điều đọng lại trong tâm trí nàng là hình ảnh hắn trở thành Hoài Nam vương, và xác nàng bị vứt bỏ nơi hoang vu. Nghĩ đến đó nàng toát mồ hơi lạnh, vội nó: "Cởi trói cho hắn và đem thuốc trị thương qua."

Mặc dù Ngọc Kiều rất kiêu ngạo, nhưng lúc đó nàng mới 15 tuổi, không có ý sát tâm nên sẽ không giết hắn

"Nô tỳ biết là người có trái tim thiện lương, nô tỳ đi ngay bây giờ." Tang Tang mỉm cười, sợ rằng tên mã phu không chịu được nên vội chạy đi, vừa chạy vừa cầu nguyện cho hắn.

Nhìn Tang Tang rời đi, trái tim Ngọc Kiều đập thật nhanh.

Mặc dù không biết tại sao nàng lại nằm mơ như vậy nhưng cũng không cần xác nhận, Ngọc Kiều gần như có thể xác nhận những gì đã xảy ra trong giấc mơ chính là tương lai của mình.

Nghĩ đến đó lòng cô rối loạn, sợ hãi, nàng đổ mồ hôi lạnh làm cho cơ thể nàng khó chịu, nên sai người chuẩn bị nước tắm.

Ngâm mình trong bồn tắm phủ đầy cánh hoa, tâm trí cô tràn ngập hình ảnh nàng và mã phu trong bồn tắm, và má nàng nóng như lửa đốt.

Nàng nhắm mắt lại và cả người chìm xuống nước, hy vọng sẽ bình tĩnh lại, và ngừng nghĩ về những hình ảnh hoang đường.

Nhưng khi đắm mình trong nước, hình ảnh thậm chí còn rõ ràng hơn!

Hắn ngã xuống vainàng, hơi thở gấp gáp và nóng như lửa không ngừng bao quanh tai cô với giọng nó trầm thấp mang tính dục vọng: "Cơ thể của nàng được làm từ gì, rất thơm, rất mềm.."

Tuy hằng ngày Ngọc Kiều táo bạo hơn những cô nương khác nhưng như thế này nàng không chịu đựng được.

Mặc dù Ngọc Kiều rất dũng cảm, nhưng nàng là hoàng hoa khuê nữ làm sao có thể tiếp xúc qua những chuyện đó, đến sách nàng còn chưa xem! Một hình ảnh dâm mĩ đầy kích thích như vậy hỏi sao nàng chịu đựng được;

Mặc dù Ngọc Kiều không biết người đàn ông và phụ nữ thân mật như thế nào, nhưng bây giờ khi nhìn thấy những hình ảnh ướt át thế thì nàng đã biết

Nàng ngồi dậy với những giọt nước nhỏ lăn trên má, Ngọc Kiều thở hổn hển và chạm vào má nóng như lửa, lẩm bẩm với chính mình: "Không sao đâu, chắc do mình bị quỷ ám thôi, bị quỷ ám thôi".

Nàng thật sự nghĩ rằng mình bị quỷ ám, nên ban đêm cô đặt tượng Phật xung quanh mình

Cô thậm chí còn đeo một chuỗi hạt và lấy bùa bình an để phù hộ mình.

Ngọc Kiều được phụ mẫu bao bọc đã 10 năm, phụ mẫu nàng không cho nàng tiếp xúc những sóng gió. Bây giờ nàng lại mơ thấy những điều kì quái, nàng rất sợ hãi.

Nàng sợ rằng cha mẹ sẽ rời bỏ nàng, nàng sợ rằng mình sẽ bị hoen ố, rằng nàng sẽ chết, và nàng sẽ bị bỏ nơi hoang vu mà không có ai thu thập xác cô..

Nghĩ đến đây, Ngọc Kiều rùng mình. Nàng quyết sẽ không để chuyện đó xảy ra.

Ngọc Kiều ngồi dậy khỏi giường và nghĩ cách gia đình mình không bị hãm hại. Lúc này, nàng chỉ mới 16 tuổi, vẫn còn đủ thời gian cô đảo ngược.

Và bây giờ, điều quan trọng nhất là.. mã phu mà nàng ấy vô tình quất hôm nay sẽ là một Hoài Nam vương đầy tôn quý!

Ngay cả khi hắn thoát tội, nhưng hắn vẫn tìm cách trả thù gia đình mình và làm nhục mình trong giấc mơ. Nghĩ đến đây, Ngọc Kiều cảm thấy run rẩy cả người.

Mặc dù gia đình nàng là người giàu nhất thành, nhưng nàng cũng không đủ can đảm bàn chuyện hoàng gia với gia đình mình dù gì gia đình cô chỉ là một thương nhân.

Nhưng bây giờ đánh hắn thì cũng đánh rồi, không biết nên làm gì tiếp theo?

Nếu không, hay là nàng giết người giết khẩu

Ngay khi nghĩ đến điều này, Ngọc Kiều lắc đầu dữ dội. Mặc dù nàng kiêu ngạo hay vô lý nhưng cũng không không có can đảm giết người, và nếu không thành công, hắn sẽ trả thù nàng, làm cho nàng chết không có chỗ chôn!

Nghĩ đến giấc mơ cơ thể cô bị những lũ quạ ăn, thi thể ở nơi hoang vu không một bóng ngưởi lui tới, nghĩ đến đó, cảm giác rùng rợn từ trong lòng lan đến tứ chi, nàng hoảng loạn.

Truyện convert hay : Trấn Quốc Chiến Thần Diệp Quân Lâm

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện