Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 381: Đào Mộng Di, đồ khốn kiếp


trước sau

Nhạc Cần Hi nghe vậy thì vô cùng vui vẻ: “Lam Lam, vậy anh sẽ ở lại, cùng ăn cơm tối với em.”

“Được nha! Dù sao anh cũng thường xuyên ăn chực.” Lam Hân cười trêu chọc, có Cần Hi ở cùng, sự lo lắng của cô cũng tan đi không ít.

ro h ” Nhạc Cần Hi cười vui vẻ, quả nhiên anh luôn làm như vậy .

Khi còn ở thành phố Phàn, nhà hai người cách nhau không xa, anh đều thường xuyên qua nhà Lam Lam ăn ké.

Đột nhiên, di động trên bàn rung lên, Lam Hân nhìn Nhạc Cần Hi, nhanh chóng cầm lấy điện thoại, bám tin nhắn xem qua.

[ Khương Lam Hân, mày muốn điều tra thân phận của mình, tao liền cố tình không cho mày được như ý, chỉ cần mày có thể khiến Lục Hạo Thành ngừng việc thu mua công ty, tao sẽ nói cho mày biết. ] Lam Hân đọc xong, không hỗ là Đào Mộng Di, thật không dễ dàng có thể uy hiếp bà ta .

Nhạc Cần Hi cũng đã nhìn thấy nội dung tin nhắn.

Giọng nói trầm thấp của anh chậm rãi vang lên:”Lam Lam, xem ra bà ta không chịu dễ dàng nói ra, không bằng chúng ta đưa thêm thông tin chuyện xấu của bà ta, không muốn nói cũng phải nói, huống hồ hiện tại bà ta vì chuyện thu mua mà đang sứt đầu mẻ trán, có lúc sẽ chó cùng rứt giậu.”

“Vâng!” Lam Hân nghĩ nghĩ, lại đem thông tin mà Cần Hi đã gửi chuyền tiếp cho Đào Mộng Di.

Lần này, người bên kia trả lời rất nhanh.

[ Khương Lam Hân, mày rốt cuộc muốn làm gì? ] Lam Hân nhanh chóng trả lời, [ Đào Mộng Di, tôi chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn biết, nơi bà mang Lam Hân đi là ở đâu?

đây là cơ hội cuối cùng, nếu bà không nói, tôi sẽ đăng phần còn lại lên mạng để xem ai trong chúng ta tàn nhẫn hơn ] Lam Hân gửi xong, nắm chặt lấy điện thoại điện thoại.

Tin nhắn trả lời nhanh chóng được gửi qua.

[ Khương Lam Hân, tao cho mày nghe giọng con gái mày, tao từng là mẹ mày, mày cũng hiểu tính cách của Đào Mộng Di này, làm tao nỗi giận, chuyện gì tao cũng làm ra được.

Lập tức ngăn cản Lục Hạo Thành thu mua công ty, nếu không tao sẽ giết con gái mày, cả đời này mày đừng mong gặp lại nó ] Cuối cùng còn thêm một icon vẻ mặt đắc ý.

Hai mắt Lam Hân co rút, một đoạn video truyền đến, là của con gái Kỳ Kỳ của cô, người bị trói trong một căn phòng lộn xộn, không ngừng giãy dụa , dáng vẻ nhỏ bé bất lực của cô bé ngay lập tức khiến tim Lam Hân đau như dao cắt.

“A, Kỳ Kỳ.” Di động thiếu chút nữa rơi trên mặt đắt.

Ngàn tính vạn tính không tính đến Đào Mộng Di sẽ độc ác như vậy, bà ta lại bắt cóc Kỳ Kỳ uy hiếp cô.

Xem ra, đã xác định cô chính là Khương Lam Hân .

“Đáng chết!” Nhạc Cần Hi gầm lên một tiếng.

Anh nhanh chóng cầm lấy điện thoại trong tay Lam Hân, truyền video và ảnh qua di động của mình, sau đó đứng dậy gọi điện thoại.

Lam Hân cũng nhanh chóng gọi vào số của mẹ mình.

“Alo! Lam Lam.” Đầu bên kia, giọng Mộ Thanh hơi thở hỗn hến, hình như đang chạy.

Lam Hân vừa nghe, trái tim chợt thắt lại, đè nén sợ hãi trong lòng hỏi:”Mẹ, Kỳ Kỳ có ở cạnh mẹ không?”

“Lam Lam, mẹ và Tiểu Tuấn đang đi tìm Kỳ Kỳ, nó ra ngoài đi mua nước, đã mười lăm phút chưa trở lại, hiện tại mẹ và Tiểu Tuấn đang ở siêu thị cạnh thư viện tìm con bé.”

Lam Hân vừa nghe, dùng sức cắn chặt môi dưới, nuốt ngụm nước bọt mới nói: “Mẹ, hai bà cháu về trước đi, mọi người không tìm được Kỳ Kỳ đâu .”

“Lam Lam, ý con là gì? Chẳng lẽ con biết Kỳ Kỳ ở đâu? Hay là Kỳ Kỳ đã xảy ra chuyện gì ?” Mộ Thanh sốt ruột hỏi.

“Mẹ, Đào Mộng Di bắt cóc Kỳ Kỳ.” Lam Hân đau đớn nói, cô nhắm chặt mắt, cố gắng để bản thân tỉnh táo lại.Cô hiện tại không thẻ rối tung lên được, phải thật bình tĩnh.

“Lam Lam, đừng lo lắng, mẹ gọi điện thoại cho cha con, nhớ kỹ lời mẹ nói, đừng đi đâu, chờ mẹ trở về ở nhà nhé?” Mộ Thanh vội vàng cúp điện thoại.

Kéo Tiểu Tuần, bắt một chiếc taxi chạy về nhà.

Ở trên xe, bà lại gửi tin nhắn cho Dịch Thiên Kỳ.

Dịch Thiên Kỳ cũng nhanh chóng trả lời, bảo bà về nhà ở cạnh Lam Hân, ông sẽ phái người đi cứu Kỳ Kỳ.

Lam Hân vừa mở mắt ra thì điện thoại di động lại vang lên, cô nhìn một cái rồi nhanh chóng bắt máy: “Alo!l Cha! Con đang muốn gọi cho cha, Kỳ Kỳ bị Khương phu nhân bắt đi rồi.” Cha quen biết rộng, có thể nhanh chóng tìm được Kỳ Kỳ.

Đối diện truyền đến giọng nói đầy quan tâm: “Lam Lam, con đừng sốt ruột, cha đã biết, con đem tin nhắn của Khương phu nhân gửi tới cho cha, cha phái người đi điều tra.”

“Được, cám ơn cha!” Lam Hân cúp điện thoại, đem video Đào Mộng Di gửi tới chuyên tiếp cho Dịch Thiên Kỳ.

Lúc này, Nhạc Cần Hi cũng quay lại, lúc này ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, cảm nhận được thân hình mảnh mai của cô khẽ run lên, anh ôm chặt lấy cô, lấy sức chống đỡ cho cô.

Giọng nói trầm thấp của anh dịu dàng trấn tĩnh cô: “Lam Lam, anh đã nhờ người kiểm tra, sẽ có tin tức sớm. Em đừng quá lo lăng!”

“Vâng!” Lam Hân khế dựa vào ngực anh, nhẹ nhàng cọ một chút, như đang tìm kiếm sự an ủi.

Động tác nhẹ của cô khiến Nhạc Cần Hi nao nao, áo vest của anh không cài cúc, da thịt chỉ cách một lớp áo sơ mi trắng, mang theo nhiệt độ nóng bỏng.

Lam Hân giờ phút này trong lòng chỉ có lo lắng, không hề nhìn đến vẻ mặt của Nhạc Cần Hi, ánh mắt kia tối đen, thâm trầm, hận không thể đem cô hòa làm một.

Nhạc Cẩn Hi lặng lẽ ôm cô, nhưng ánh mắt lạnh lùng dị thường, Đào Mộng Di, lần này bà đúng là chơi với lửa bị tự thiêu.

Âm báo tin nhắn lại vang lên trên bàn, Lam Hân đứng dậy nhanh chóng, cầm di động xem tin nhắn tới.

[ Khương Lam Hân, nếu mày dám báo cảnh sát, tao lập tức giết con tin, mày lập tức gọi cho Lục Hạo Thành, bảo hắn ngừng thu mua công ty của tao, dừng đại hội cỗ đông, nếu không, chờ nhặt xác con gái mày đi. ] Lam Hân vừa thấy biết là Đào Mộng Di đang thử cô.

Cô rất nhanh chóng gửi một tin nhắn [ tôi không biết Lục Hạo Thành. ] Đào Mộng Di thử cô, cô cũng thử Đào Mộng Di.

Dù sao thì cô cũng chưa bao giờ thừa nhận mình là Khương Lam Hân.

Mà tin nhắn này được gửi đi, vài phút sau cũng chưa thấy tin hồi âm.

Lam Hân trong lòng cũng trở nên căng thẳng.Từ đó có thể thấy được, trong lòng Đào Mộng Di vẫn chưa chắc chắn.

Nhạc Cần Hi nói: “Lam Lam, từ giờ trở đi, em đừng trả lời tin nhắn của Đào Mộng Di gì, chúng ta để bà ta tự suy nghĩ tự loạn.”

Lam Hân khế gật đầu, hiện tại, cô lo lắng nhát Đào Mộng Di khẳng định cô chính là Khương Lam Hân, vậy nếu cô không có hành động gì, cô sẽ có thể trì hoãn thêm thời gian.

Lam Hân vẫn kiên nhẫn chờ đợi, lại thấy một video khác của Đào Mộng Di gửi qua, là video Kỳ Kỳ bị người ta đánh.

“Đào Mộng Di, đồ khốn kiếp.” Lam Hân thấp giọng chửi rủa.

Cô cầm di động, liền gọi cho Lục Hạo Thành, hiện tại cô chỉ cần con gái được bình an.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện