Một Lần Nữa Bắt Đầu Làm Dark Lord

Ngoài Ý Muốn Lại Xảy Ra Chuyện


trước sau

Bệnh thất của phu nhân Pomfrey là một nơi cực kì đáng sợ, không phải ai vô trong đó mà cũng có thể bình an không nghe bà la mắng, ngay cả giáo Dumbledore cũng hiểu rõ và từng trải nghiệm. Vì thế vào lúc Tom đi tới liền thấy bà Pomfrey tức giận nhìn hắn "Trò Riddle cuối cùng trò cũng chịu xuất hiện."

Dù có đứa ngu cũng hiểu giọng nói của bà lúc này đầy mùi nguy hiểm như thế nào. Ngay cả Chúa tể Hắc ám tương lại cũng thấy nổi da gà vô cùng "Thật xin lỗi bà Pomfrey, con có thể vào xem Harry một chút được không ?"

"Trò vẫn còn nhớ tới Harry sao ! Thằng bé thật đáng thương, vừa mở mắt ra đã vội đi tìm trò. Nhưng mà trò thì sao, nửa ngày trời vẫn không thấy đâu cả !" Chỉ tay về phía giường bệnh, bà Pomfrey nghiến răng nghiến lời trách mắng Tom "Trò cho rằng đứa nhỏ là một món đồ chơi ? Có thể tuỳ tiện bỏ rơi nó ? Tom, trò đã không còn nhỏ nữa rồi. Nếu năm đó trò đã quyết định mang đứa bé tội nghiệp này đến Hogwarts thì đừng lạnh nhạt với nó !"

"Thực xin lỗi phu nhân.'" Tom ngẩng đầu "Harry hiện tại đã ổn rồi chứ ?"

"Nhiệt độ đã giảm xuống một chút, nhưng ta nghiêm túc cảnh báo trò, Tom Riddle, đây là lần đầu tiên và cũng sẽ là lần cuối ta chứng kiến cảnh này !" Bà Pomfrey vào trong bế Harry ra, đặt vào trong lồng ngực Tom, "Harry ở đây có vẻ không ngủ ngon lắm, đây là dược nhớ cho nó uống, nếu thằng bé tỉnh dậy thì trò lập tức bế nó xuống đây, hiểu không ?''

"Vâng thưa phu nhân." Ôm lấy Harry vẫn còn đang thiếp đi vì cơn sốt, lông mày Tom hơi nhíu lại, Abraxas chết tiệt ngay cả trông trẻ mà cũng không biết. Lúc này nếu người kia có ở đây nhất định sẽ quăng đi cái thứ gọi là quý tộc nhào lên bóp chết Riddle.

Trở lại gian phòng của mình, chứng kiến cảnh Abraxas thập thò ngoài cửa muốn vào, Tom không nhanh không chậm liền đuổi hắn đi. Tom đặt Harry lên giường, dùng tay xem thử nhiệt độ, thực sự rất nóng, hắn cau mày từ trong phòng tắm bưng ra một chậu nước.

Chăm sóc trẻ con bình thường đã rất phiền phức, chứ đừng nói là khi đổ bệnh như thế này. Harry mở mắt, vừa nhìn thấy vị giám hộ, nó nhất thời liền vui vẻ nở nụ cười, "Tom, anh không ghét bỏ em nữa sao ?"

"Câm miệng, lập tức nhắm mặt lại đi ngủ ! Mẹ nó, đáng lẽ thời điểm gặp mi ta nên ném thẳng mi vào thùng rác." Ít ra
cũng tốt hơn việc chăm sóc mi hiện tại
. Tom rất muốn nói thêm lời này nhưng khi nghe thấy thanh âm khàn khàn do bị viêm họng của Harry, ngài Voldemort cuối cùng cau mày dịu dàng ôm Harry vào trong ngực, "Ngoan. Ngủ một tí đi."

"Tom, anh không thể ném em, em quá lớn, không thể nhét vừa thùng rác." Hiển nhiên, bánh bao nhỏ bị chuyện hôm qua dọa không nhẹ, nó run rẩy nắm chặt quần áo Tom, "Tom... xin lỗi... em sai rồi."

"Câm miệng. Uống thuốc." Mở lọ dược mà khi nãy bà Pomfrey cho, hương vị ghê tởm khiến Tom nhịn không được quay đầu sang một bên, nhưng hắn không thể không phạt thằng nhãi này được. Đặc biệt khi biết đêm qua nó không chịu đi ngủ, người giám hộ kiên quyết dúi cái lọ thuốc vào tay Harry, "Uống đi, ngay lập tức !"

Cho dù mũi Harry đã bị nghẹt nhưng nó vẫn có thể ngửi ra cái mùi hương hết sức ghê tởm từ chai dược. Nó hoảng sợ nhìn Tom, ''Không muốn ! Em không muốn uống !"

"Không được, cái này là thuốc, mi phải uống hết." Nhét cái lọ vào tay Harry, sau đó nhanh chóng đi qua một bên. Một mặt là vì Tom không muốn tiếp tục cảm nhận hương vị lọ thuốc kia, mặt còn lại, đối với đôi mắt đáng thương đang mở to của thằng nhóc, hắn sợ mình sẽ mềm lòng.

"Tom," Tiếp tục hướng mắt về phía người giám hộ, thấy người đó lại hoàn toàn không nhìn mình, Harry chỉ có thể ôm lọ dược lộ ra vẻ mặt như chiến sĩ chuẩn bị ra chiến trường. Nó một hơi nuốt hết thứ chất lỏng kia xuống.

Tom vừa định khen ngợi Harry biết nghe lời, đột nhiên liền thấy đứa của hắn lộ ra vẻ mặt thống khổ, nhất thời luống cuống đứng lên, "Harry !" Hắn ôm lấy nói, "Mi làm sao vậy ?"

"..." Haryy há miệng thở dốc, lập tức liền ngất đi.

Không thể nào ! Tom đứng ngây ngốc vài giây, chờ cho đến khi tỉnh lại, hắn liền cầm lọ dược lên, tuy rằng hương vị thực sự khó nuốt, nhưng đúng là dược hạ sốt, vì cái gì Harry uống xong liền bất tỉnh ?

Ôm lấy Harry, hắn không thể không một lần nữa bước vào bệnh thất nhưng lúc này hắn hoàn không biết Hogwarts đã đến giờ giới nghiêm.

*08.03.19*

Quà 8.3 muộn màng từ tui dành đến cho các quý cô đáng yêu đang đọc truyện này ❤︎

Truyện convert hay : Vĩnh Hằng Chi Môn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện