Một Lần Nữa Bắt Đầu Làm Dark Lord

Dumbledore Đến


trước sau

Vài phút sau, Tom mới nhận ra sự có mặt của Dumbledore. Đối với số lần xuất hiện thường xuyên của chủ nhiệm nhà Gryffindor gần đây, Tom hoàn toàn không hiểu, hắn đẩy đẩy Abraxas đứng kế bên nhỏ giọng hỏi, "Sao ông ta lại tới đây ?"

"Tôi làm sao mà biết ?" Abraxas Malfoy cũng vô cùng kinh ngạc với sự hiện diện của Dumbledore nhưng ngay lập tức bộ dáng tồi tệ của bản thân lại thu hút sự chú ý của hắn hơn, "Ôi Merlin, tôi đi tắm đây !"

Tom cũng nhận ra tình trạng thê thảm của mình, hắn nhíu mày khó chịu vội vàng rời đi. Dumbledore đối với thái độ hai đứa trẻ này hoàn toàn không để bụng, ông nhún nhún vai bước đến chỗ Harry ôm lấy đứa bé, "Về sau không được đánh nhau nghe không ?"

Harry mơ mơ màng màng, biểu tình ngơ ngác hoàn toàn không hiểu đánh nhau nghĩa là gì, giáo sư Dumbledore suy nghĩ một chút rồi chậm rãi giải thích, "Vừa rồi hành động của anh trai con và anh Abraxas được gọi là đánh nhau hiểu chứ ?"

"Đánh, anh Abraxas ?"

"Đúng thế !" Dumbledore am hiểu nhất chính là giảng dạy trẻ nhỏ do đó ông lập tức bắt đầu tiến hành giáo dục Harry, "Đánh nhau là bạo lực, là hành vi không tốt."

"Anh trai thật vui", nó chớp mắt ngây ngô, không hiểu bạo lực là gì ngược lại rất hưng phấn muốn bắt chước.

"Bởi vì bọn họ là bạn bè, nên đánh nhau khi nãy cũng xem như là đùa giỡn vậy. Nhưng mà sau này Harry không nên đánh nhau như thế với người khác."

Nó gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu nhưng đột nhiên ngón tay mập mạp chỉ về phía Dumbledore, phồng hai má âm thanh ẩn ẩn tức giận, "Không biết !" Nếu Tom hiện ở đây chắc hẳn hắn sẽ vô cùng vui vẻ không khách khí mà cười lớn châm chọc lão ong mật vài câu nhưng rất tiếc hắn lại không có do đó Dumbledore vẫn mỉm cười hoà ái từ tốn nói, "Ta là giáo sư của anh trai con."

"Gao si ?", Harry lần nữa học tập phát âm từ mới

"Giáo...sư...chính là người dạy học cho anh trai con đấy.," Dumbledore vung tay biến ra tấm da dê cùng cây viết lông vũ, động tác này khiến Harry cảm thấy vô cùng hứng thú, nó quơ tay biến ra một thứ gì đó. Dumbledore ngây người, ông đã từng gặp vô số các phù thuỷ nhỏ tuổi, có máu lai cũng như thuần huyết nhưng chưa từng có phù thuỷ nào có biểu hiện phép thuật tài giỏi ở độ tuổi này như thế. Ông vội cầm bút của mình và Harry lên so sánh, hoàn toàn giống nhau như đúc. Giống như nhặt được bảo bối, Dumbledore bắt đầu dạy nó một vài phép biến hình căn bản. Mà Harry vốn là một đứa trẻ thông minh, nó hoàn toàn có thể sao chép những món đồ do lão ong mật biến ra. Vì thế thời điểm Tom tắm rửa xong đi xuống lầu, hắn giật mình nhìn một nhỏ một lớn đứng giữa đống đồ vật kì lạ.

"Hai người đang làm gì thế ?", Hắn không thích khi nhìn thấy Harry cùng với lão ong mật có nhiều tiếp xúc thân mật do đó hắn nhịn không được chuẩn bị xông lên giành lại Hary.

"Anh trai !" Hary đáng yêu hưng phấn vẫy vẫy tay tới chỗ hắn, sau đó bỗng nhiên trên bàn liền xuất hiện một bộ tách trà bình thường nhưng lại khiến Tom cực kì sửng sốt.

Phép thuật không tiếng động, từ khi nào tên nhóc học được nó vậy ?

"Ôi Merlin, trò biết không Tom ? Đứa bé này chính là phù thuỷ thông minh nhất mà ta từng thấy." Dumbledore dường như có vẻ cao hứng, "Phép biến hình ta chỉ mới dạy Harry có một lần mà Harry cư nhiên đã có thể nhuần nhuyễn nắm giữ. Thật là một thiên tài hiếm có khó gặp !"

"Thưa giáo sư, nó chỉ mới là một đứa bé hai tuổi lẻ năm tháng, thầy thế nhưng dạy nó phép thuật ?", cuối cùng hẵn vẫn không thể kiềm chế được mà chất vấn lão, "Thầy có vấn đề gì sao ?" Tom nghĩ có lẽ dạo gần đây hắn dường như rất dễ kích động trước những chuyện nhỏ nhoi.

"Trò Tom , biểu hiện của trò thật giống đứa con nít.", Dumbledore đứng lên, giao đứa bé cho gia tinh đứng bên cạnh, "Harry về sau sẽ vô cùng ưu tú, thậm có thể vượt qua cả ta."

Tom làm như không nghe thấy chỉ gắt gao nhìn ông khó chịu, "Giáo sư, ngài đặc biệt chạy đến dinh thự Malfoy cũng chỉ vì muốn dạy em trai con học phép thuật ?" Thế giới này người mà Tom Riddle không bao giờ tin tưởng nhất chính là lão già đáng ghét trước mắt.

"Trò đối với ta dường như rất có địch ý Tom.", Dumbledore bình thản trả lời, "Ta hôm nay đến đây là muốn tìm con."

"Tìm con ?", Tom không rõ vì sao lão ong mật đột nhiên muốn tìm mình, hắn bước đến ôm lấy Harry, nhìn vẻ mặt cười vô hại của ai kia, rốt cuộc cũng giao tên nhóc lại cho Abraxas chỉ ra ngoài ban công, "Con nghĩ chúng ta nên ra ngoài nói chuyện."

Nhìn Dumbledore đi ra, hắn thuận tay đóng lại cửa ban công, "Giáo sư, ngài tìm con có chuyện gì sao ?"

"Tom, trò còn nhớ cái vị muggle mấy ngày trước chứ ?" Dumbledore mở miệng trực tiếp khiến thân thể Tom chợt sững lại, khung cảnh John ngã xuống trước mặt mình thoáng lại hiện lên. Hắn cố gắng trấn định nhưng lòng vẫn dao động và dậy sóng. Dumbledore hơi cúi đầu khi thấy biểu cảm của Tom, "Ông ấy chết rồi."

"Đúng thế, hắn chết rồi." Một người sống cứ như thế dễ dàng chết đi. Tom đứng lên, hắn không hiểu tại sao Dumbledore lại nhắc đến chuyện của John.

Lão ta lại muốn làm gì ?

"Ta khá quen với thế giới muggle nên đã tìm một mục sư và mai táng chu toàn cho ngài John rồi. Dựa theo tín ngưỡng của muggle, hy vọng ông ấy sẽ được yên nghỉ ở nơi thiên đàng. Còn cái này là địa chỉ nghĩa trang, ta nghĩ trò sẽ muốn đi thăm ông ấy." Nói xong Dumbledore đặt vào tay Tom tờ giấy địa chỉ. Tom im lặng không trả lời, quả thật hắn lúc đầu cũng muốn đi đến thế giới muggle để mai táng ông chú ngốc nghếch đó, tuy nhiên Abraxas lại sống chết ngăn cản bởi vì thời gian này thế giới muggle vô cùng nguy hiểm và loạn lạc. Nhưng Tom hiểu rõ, thực tế sâu trong nội tâm hắn không thích khi nhớ lại cái chết của ông ấy.

Không thể không nói dù ghét lão nhưng đối với việc làm của Dumbledore hắn vẫn sẽ theo phép lịch sự cảm ơn, "Cảm ơn giáo sư."

"Không có gì. Tuy nhiên đây mới chỉ là nguyên nhân thứ nhất ta tìm đến trò, nguyên nhân thứ hai là ta muốn giải thích với trò sự việc kia."

Hắn không phải nghe lầm chứ, sự việc kia, chẳng lẽ Dumbledore đã biết điều gì đó ? Hắn kinh ngạc nhìn lão già râu bạc kia, rốt cuộc lão lại đang suy tính chuyện gì nữa đây ?

Sắc mặt Tom phút chốc biến hoá, Dumbledore cười ha hả, "Ta cũng đã già rồi, con trai của ta." Ông tiếp tục nói, "Người già thỉnh thoảng thường hay nhớ về chuyện cũ, bộ dáng của trò bỗng khiến ta nhớ về một người."

Một người ? Cùng lúc đó Tom nghĩ ngay tới cái tên có khả năng- Grindelwald Gellert, Chúa tể Hắc ám đang thống trị tại nước Đức.

*31.03.18*

Truyện convert hay : Đỉnh Cấp Thần Hào

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện