Mộng Xuân Chào Đón Bạn

- Chương 128


trước sau

Chương 126:

"Bốp!" Theo một tiếng vang dội, roi đầu tiên của Tô Thuỵ Minh đáp trên phần lưng trần trụi của Trương Khải mà không có cảnh báo trước.

Bởi có khống chế lực, nhát này nghe không nghiêm khắc, chỉ để lại một vết đỏ nhạt trên đoá mẫu đơn dưới cùng sau lưng cậu, cắt ngang chữ "Đường" giữa nhuỵ hoa.

Nhưng cửa sau vẫn luôn bị dương vật chạy bằng điện giã không ngơi nghỉ, toàn thân Trương Khải vốn đã căng cứng vì khoái cảm, phát đánh này của Tô Thuỵ Minh dù không mạnh, nhưng tương phản càng làm cảm giác đau đớn bị đánh mãnh liệt khác thường.

"Á!" Cơ thể cậu đột ngột ưỡn lên trước, nếu không phải hai tay bị trói, chân cũng bị cột, chắc cậu đã nhảy ra xa rồi.

Có điều, hồ ly tinh gánh vác trọng trách hút dương khí rốt cuộc vẫn bị trói chặt, thế là phát thứ hai nhanh chóng đáp lên mông cậu, để lại một vệt đỏ trên hai khối thịt trắng nõn đó.

"Ư~" Đau đớn khi bị đánh bằng thước và khoái cảm cửa sau bị chơi không ngừng giao thoa, Trương Khải kiệt sức cúi đầu rên rỉ, ưỡn người lên trước hòng giảm nỗi đau bị đánh.

Tô Thuỵ Minh lại đi đến trước mặt cậu, giơ tay lên, phát tiếp theo đập thẳng lên ngực cậu, ngọn thước màu đen thậm chí trượt qua đầu vú bên phải của cậu.

"A a a!!" Trương Khải lập tức ngẩng đầu hét lên, lùi về sau, vết đánh vắt ngang lồng ngực không chỉ để lại cho cậu nỗi đau nhói phỏng rát, mà sau đau đớn còn là từng cơn tê dại lan toả từ hạt đậu đỏ bị đánh.

Cậu còn chưa phản ứng lại từ khoái cảm khó nói thành lời này, kẻ tra hỏi tay cầm hung khí hình như đã nắm được phương pháp tra khảo đúng từ sau ba lần thử.

Kể từ sau đó mỗi nhát đánh trên người cậu, bất kể là bụng eo đùi mông, nhẹ hay mạnh, nhanh hay chậm... đều sượt qua vùng nhạy cảm trên người cậu. Ngoài nỗi đau bị roi đánh, còn lưu lại một chút khoái cảm run rẩy không thể nói rõ.

"Ưm~ Thầy ơi~ Đừng đánh nữa~ Ư! A~" Cảm giác khác thường sinh ra từ ngược đãi này hoà lẫn với mỹ vị ngọt ngào do dương cụ trong cửa sau mang tới xông thẳng lên đầu, dù vẫn để ý đến cư sĩ cách đó không xa đang nhìn mình, nhưng trong giọng cầu xin của cậu càng lúc càng mang vẻ sướng mà còn chối.

Đường Tiềm trợn mắt há mồm nhìn thiếu niên gầy gò trước mặt bị người ta treo lên đánh.

Trong căn phòng bày đầy đạo cụ dâm tà này, cơ thể trắng trẻo kia như một con cừu mặc cho người cắt xẻ, không có sức phản kháng, toàn vết đánh nhức mắt. Trong hang động mà hắn chưa từng nghĩ có thể tiếp nhận hung khí của đàn ông kia, thậm chí vẫn đang cắm một khúc dương cụ giả đang rung mãnh liệt chưa dừng lại.

Không chỉ là thị giác, ngay cả thính giác... Đường Tiềm thậm chí cảm thấy dường như mình nghe thấy được cả tiếng động cơ "vù vù" của thứ tà ác kia giữa tiếng đánh và tiếng rên rỉ.

Nhìn tất thảy trước mắt, tiếng tụng kinh của hắn ngày càng nhỏ, chờ khi hắn nhận ra, đầu óc hắn đã trắng xoá hồi lâu, chỉ có một suy nghĩ lờ mờ quẩn quanh.

Đẹp quá...

Toàn thân hắn run bắn, hắn nghiến răng, cuối cùng cao giọng hét: "Quỷ mị dâm tà muốn dụ dỗ ta phá giới thì thôi, sao còn khiến người vô tội chịu khổ!!!"

"Chịu khổ? Anh chắc chắn dâm vật này đang chịu khổ, không phải đang hưởng thụ ư?" Tô Thuỵ Minh đánh thêm một phát rồi quay đầu nhìn Đường Tiềm, sau đó y gác cây thước màu đen lên dưa chuột của Trương Khải, cười mà như không cười.

Nơi mà cây thước đang trỏ vào, vật thịt vốn mềm nhũn vì đau giờ lại căng phồng gần như nổ tung khi mà không ai đụng chạm, thậm chí phần đỉnh đã rỉ ra vài giọt chất lỏng trong suốt.

Đường Tiềm lặng người đi, hít thở sâu mấy hơi, hồi lâu không nói gì, Tô Thuỵ Minh cũng im lặng giằng co với hắn.

Đánh mất năng lực tư duy dưới tác dụng của hai loại "thước" khác nhau, cậu sinh viên năm nhất cô đơn vặn vẹo cơ thể: "Ưm~ Thầy ơi~ Ư~ Thầy~"

Âm thanh đó giống như đang ngân nga, càng như đang cầu xin kẻ tra hỏi trở về.

Tô Thuỵ Minh bật cười, rồi quay người lại, giơ tay, hạ xuống, một thước nhẹ nhưng chuẩn xác đáp ngay phần đỉnh đang ngỏng cao của cậu.

Cơ thể Trương Khải run bắn, sau đó là tinh dịch trắng sữa bắn ra từ dưa chuột của cậu.

Cậu bị lột trần treo trong phòng, khi đang bị dương cụ chạy bằng điện và thước đánh giày vò, đạt cao trào.

Vui sướng nhìn cậu bắn ra giọt cuối cùng, Tô Thuỵ Minh búng tay, dây thừng vẫn luôn trói đối phương tự động lui đi, thân thể trắng muốt đã cạn kiệt sức lực trong khoái cảm tuyệt đỉnh bèn xụi lơ rơi vào lòng y.

Chưa từng gặp bất lợi trong giới tài chính, lại luôn gặp đường cụt ở học trò của mình, thầy Tô ôm chặt người trong lòng, nở nụ cười của kẻ thắng cuộc.

"Tặng anh." Nói đoạn, y bèn tiện tay quăng cây thước trong tay về phía Đường Tiềm.

Mà kết giới khung cảnh chùa chiền xung quanh Đường Tiềm lúc trước còn ngăn cách người khác ở bên ngoài, giờ lại không có tác dụng.

Thế là, cây thước mảnh màu đen vừa bị dính tinh dịch khi Trương Khải bắn cứ thế tuỳ tiện đáp xuống trước mặt hắn.

Trên đó thậm chí có một giọt tinh, khi bị quăng ra, nó bắn thẳng lên áo hắn.

Đường Tiềm ngẩn người nhìn giọt tinh dịch đó từ từ ngấm vào tăng y của mình, hồi lâu không thể nói gì.

Tới tận khi nhục thể trắng nõn dụ dỗ hắn phạm nghiệp chướng tà dâm lại phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào, hắn mới nhìn qua.

Trong căn phòng cảnh sắc khác biệt hẳn đó, thiếu niên đang trần truồng đã bị xếp thành tư thế quỳ dưới đất, còn người đàn ông sau lưng cậu thì đang cầm dương cụ chạy bằng điện trong cửa sau, chầm chậm rút ra ngoài...

Chương 127:

Cửa sau ngậm vật nhân tạo, bị thước đánh đến bắn, Trương Khải đã bị bào mòn phần lớn thể lực trong khoái cảm gần như bệnh tật, giờ cậu đành kiệt sức quỳ dưới đất thở dốc.

Người đằng sau rút dương cụ giả vùi sâu bên trong cậu ra ngoài, cảm giác vách ruột bị ma sát khiến cậu vô thức rên khẽ. Hang động bị rung đến mềm oặt trong thời gian dài đột nhiên trống rỗng, cậu hơi khó chịu kẹp hai chân lại, có điều chẳng đợi cậu làm gì thêm, một khúc dương vật nóng bỏng cứng ngắc đã đặt nơi cửa vào, cắm phắt vào trong.

"A~ To quá~" Bị Tô Thuỵ Minh đè xuống tiến vào từ sau lưng, cậu trạch nam gần như không còn sức lực chống đỡ bèn bị đẩy lên trước một chút. Đã dứt khoát từ bỏ toàn bộ lý trí và liêm sỉ trong cao trào vừa rồi, cậu lập tức hét lên mà không thèm giấu giếm.

Mặc dù hoa cúc đã bị chơi rất lâu, nhưng hoạ mi của Tô Thuỵ Minh rõ ràng là to hơn dương vật giả vừa rồi, lúc đâm vào cậu có cảm giác như bị mở rộng lần nữa. Mà khoái cảm do nhục thể nóng bỏng ma sát với nhau mang lại cũng vượt xa đồ nhựa dẻo kia.

Vật thịt cứng rắn bắt vách ruột đang run rẩy khép chặt mở ra, một hơi đâm lút cán, rút ra, rồi lại đâm lút cán như máy đóng cọc.

Tô Thuỵ Minh đỡ eo cậu, như hận không thể nện chết người ta luôn, y hung dữ đâm chọc, thi thoảng còn tét vài phát lên cặp mông trắng trẻo đã in vô số dấu roi của cậu.

Cơ thể gầy yếu không bao giờ luyện tập đã không tự chủ từ từ dịch lên trước do sự xâm lăng hung hãn từ phía sau, mà mỗi lần mông bị đánh, người bị dương vật đâm xuyên đến mất hồn này bèn tự bò lên trước như trâu ngựa bị người ta cưỡi.

Sau đó lại bị người đàn ông đằng sau đuổi kịp, thúc eo lấp đầy hang lần nữa.

Bị cắm rút như thế hơn trăm lần, Trương Khải bị chịch đến độ không nhớ được gì ngoài rên rỉ, căn bản không chú ý đến mình bị Tô Thuỵ Minh nắc đến tận năm bước trước mặt Đường Tiềm.

Đường Tiềm đã dừng đọc kinh văn từ lâu, mặt mày phớt hồng, nhìn chằm chằm hai người trước mặt diễn xiếc sống.

Khung cảnh phòng thiền bên cạnh hắn đã trở nên mơ hồ đi nhiều, nhưng vẫn ngoan cường chống cự, không chịu biến mất.

Tô Thuỵ Minh liếc nhìn Đường Tiềm, biểu cảm y nguyên, nhưng lại đỡ nửa thân trên của người đang quỳ dưới đất dậy, ôm lấy cậu từ đằng sau tiếp tục nắc.

Thế là Đường Tiềm được tận mắt nhìn ở cự ly gần, toàn thân trên dưới con hồ ly tinh này đều là dâm loạn không chịu nổi.

Thanh niên vẫn còn mang vẻ non nớt đang bị người cùng giới chịch không ngừng từ phía sau, trên khuôn mặt vốn xấu hổ lại sung sướng đến điên loạn vì khoái cảm. Vết tích bị thước đánh lúc trước trên cơ thể đó vẫn còn rất rõ nét, nhưng dưới hàng vết lằn đó, làn da trắng muốt đã phiếm hồng tình dục. Hai hạt đậu trước ngực cậu bị đính khuyên và xỏ xích, nhưng lúc này người ta không còn nhìn ra bất cứ dấu hiệu đau đớn nào, ngược lại còn căng lên vì bàn tay đang ôm cậu thi thoảng sượt qua đó.

Cũng phình to đến gần nổ tung như thế là dưa chuột đã bắn một lần nhưng vẫn ngỏng cao đầu. Phần đỉnh tròn lẳn trơn nhẵn cũng bị xỏ khuyên mảnh giờ đang rỉ ra nước mắt trong suốt đầy sung sướng.

Đường Tiềm lập tức ngả ra sau, hai tay cùng chống mới miễn cưỡng trụ vững người. Hắn ngơ ngẩn nhìn chằm chằm dâm vật dụ người phá giới này, khung cảnh đền miếu trang nghiêm bên cạnh càng mơ hồ không rõ.

Còn dâm vật lúc này bị người đằng sau thúc mạnh sang hướng khác, tìm về được chút lý trí trong đau đớn.

"Cư~ Cư sĩ~ Ưm~" Giờ mới nhận ra mình bị chịch đến trước mặt người ta, hồ ly tinh vô thức gọi.

Còn Đường Tiềm bị nhắc bởi âm thanh tràn đầy vẻ quyến rũ ngọt ngào này thì xanh mặt đứng dậy.

Theo động tác này của hắn, một góc phòng thiền vốn đang chật vật chống đỡ lập tức biến mất hẳn, biến thành phòng tra khảo bày đầy hình cụ dâm tà.

"Cư sĩ, anh cuối cùng cũng nghĩ thông rồi à?" Nở nụ cười mang vài phần ác ý, Tô Thuỵ Minh hỏi như thể thầy chủ nhiệm phụ trách cần cù nhìn thấy học sinh dốt không bao giờ đọc sách cuối cũng cũng học hành chăm chỉ.

Hai tay y dời xuống hoạ mi của Trương Khải, xoa nắn chà đạp nó, rồi cười khẩy nói với Đường Tiềm bước tới: "Nếu phải bị đồ lẳng lơ này hút dương khí, cư sĩ sao không uống chút ngọc lộ từ cậu ta bồi bổ cơ thể đã?"

"Ư~" Thế là hồ ly tinh vô tội chịu khổ đã gần đạt đỉnh bèn trợn mắt nhìn đệ tử nhà Phật từng thanh tâm quả dục giờ thoáng khựng lại, rồi quỳ gối trước mặt mình, cúi người đỡ thằng em mình bắt đầu liếm.

"To quá~ Ưm~" Dương vật thô to cắm trong cửa sau bắt đầu tấn công lần nữa, hoạ mi căng phồng thì được người mặt mày như tranh vẽ cẩn thận mút mát, cậu trạch nam đã bị đàn ông chơi quen từ lâu lập tức sướng đến độ không còn nhớ được gì.

Hoạ mi đã cứng đến mức không thể cứng hơn, thi thoảng được ngậm trong miệng nuốt nhả nhẹ nhàng, đầu lưỡi ẩm ướt nóng hổi phác hoạ lại hình dáng dưa chuột hết lần này đến lần khác, ngay cả nếp gấp ở đỉnh cũng được liếm chu đáo mà không cần chỉ dạy, còn khuyên tròn ở quy đầu cũng được môi răng cắn nhẹ chuyển động.

"Cư sĩ~ Sướng quá~ Ưm~ Muốn nữa~" Hoạ mi đằng trước được hầu hạ chu đáo, người bị tấn công trước sau phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào mềm mại. Có điều cậu còn chưa rên được mấy câu, trong tiếng rên của hồ ly tinh đực bị ép đi hút dương khí của người khác bèn mang vài phần nức nở.

"Thầy~ Ưm~ Sâu~ Sâu quá~" Dương vật trong cửa sau của cậu giã càng mạnh hơn. Mỗi lần đều như muốn làm thủng hoa cúc của cậu, khối thịt khổng lồ đó vùi vào nơi sâu nhất trong cơ thể cậu, còn xoáy nửa vòng bên trong, ma sát cả vách ruột đến co thắt.

"Ư~ Sắp bắn rồi~" Cậu chỉ còn cách cao trào một lằn ranh, lại bị Đường Tiềm và Tô Thuỵ Minh chơi đùa một trước một sau thế này, chẳng mấy chốc đã nhũn người lên đỉnh.

Tinh dịch màu trắng không ngừng bắn ra từ hoạ mi của cậu, có điều chẳng giọt nào chảy ra ngoài, toàn bộ bị Đường Tiềm đang ngậm nuốt chửng.

"Tôi sẽ cho thí chủ hút đủ dương khí." Nuốt cả giọt tinh cuối cùng của cậu vào bụng, rồi liếm sạch vật thịt quyến rũ đó, đệ tử nhà Phật nhìn hồ ly tinh vẫn đang bị đàn ông chơi một cách chăm chú, nghiêm túc nói: "Có điều cậu phải đền bù cho tôi bằng dương khí hút được."

Chương 127:

Cửa sau ngậm vật nhân tạo, bị thước đánh đến bắn, Trương Khải đã bị bào mòn phần lớn thể lực trong khoái cảm gần như bệnh tật, giờ cậu đành kiệt sức quỳ dưới đất thở dốc.

Người đằng sau rút dương cụ giả vùi sâu bên trong cậu ra ngoài, cảm giác vách ruột bị ma sát khiến cậu vô thức rên khẽ. Hang động bị rung đến mềm oặt trong thời gian dài đột nhiên trống rỗng, cậu hơi khó chịu kẹp hai chân lại, có điều chẳng đợi cậu làm gì thêm, một khúc dương vật nóng bỏng cứng ngắc đã đặt nơi cửa vào, cắm phắt vào trong.

"A~ To quá~" Bị Tô Thuỵ Minh đè xuống tiến vào từ sau lưng, cậu trạch nam gần như không còn sức lực chống đỡ bèn bị đẩy lên trước một chút. Đã dứt khoát từ bỏ toàn bộ lý trí và liêm sỉ trong cao trào vừa rồi, cậu lập tức hét lên mà không thèm giấu giếm.

Mặc dù hoa cúc đã bị chơi rất lâu, nhưng hoạ mi của Tô Thuỵ Minh rõ ràng là to hơn dương vật giả vừa rồi, lúc đâm vào cậu có cảm giác như bị mở rộng lần nữa. Mà khoái cảm do nhục thể nóng bỏng ma sát với nhau mang lại cũng vượt xa đồ nhựa dẻo kia.

Vật thịt cứng rắn bắt vách ruột đang run rẩy khép chặt mở ra, một hơi đâm lút cán, rút ra, rồi lại đâm lút cán như máy đóng cọc.

Tô Thuỵ Minh đỡ eo cậu, như hận không thể nện chết người ta luôn, y hung dữ đâm chọc, thi thoảng còn tét vài phát lên cặp mông trắng trẻo đã in vô số dấu roi của cậu.

Cơ thể gầy yếu không bao giờ luyện tập đã không tự chủ từ từ dịch lên trước do sự xâm lăng hung hãn từ phía sau, mà mỗi lần mông bị đánh, người bị dương vật đâm xuyên đến mất hồn này bèn tự bò lên trước như trâu ngựa bị người ta cưỡi.

Sau đó lại bị người đàn ông đằng sau đuổi kịp, thúc eo lấp đầy hang lần nữa.

Bị cắm rút như thế hơn trăm lần, Trương Khải bị chịch đến độ không nhớ được gì ngoài rên rỉ, căn bản không chú ý đến mình bị Tô Thuỵ Minh nắc đến tận năm bước trước mặt Đường Tiềm.

Đường Tiềm đã dừng đọc kinh văn từ lâu, mặt mày phớt hồng, nhìn chằm chằm hai người trước mặt diễn xiếc sống.

Khung cảnh phòng thiền bên cạnh hắn đã trở nên mơ hồ đi nhiều, nhưng vẫn ngoan cường chống cự, không chịu biến mất.

Tô Thuỵ Minh liếc nhìn Đường Tiềm, biểu cảm y nguyên, nhưng lại đỡ nửa thân trên của người đang quỳ dưới đất dậy, ôm lấy cậu từ đằng sau tiếp tục nắc.

Thế là Đường Tiềm được tận mắt nhìn ở cự ly gần, toàn thân trên dưới con hồ ly tinh này đều là dâm loạn không chịu nổi.

Thanh niên vẫn còn mang vẻ non nớt đang bị người cùng giới chịch không ngừng từ phía sau, trên khuôn mặt vốn xấu hổ lại sung sướng đến điên loạn vì khoái cảm. Vết tích bị thước đánh lúc trước trên cơ thể đó vẫn còn rất rõ nét, nhưng dưới hàng vết lằn đó, làn da trắng muốt đã phiếm hồng tình dục. Hai hạt đậu trước ngực cậu bị đính khuyên và xỏ xích, nhưng lúc này người ta không còn nhìn ra bất cứ dấu hiệu đau đớn nào, ngược lại còn căng lên vì bàn tay đang ôm cậu thi thoảng sượt qua đó.

Cũng phình to đến gần nổ tung như thế là dưa chuột đã bắn một lần nhưng vẫn ngỏng cao đầu. Phần đỉnh tròn lẳn trơn nhẵn cũng bị xỏ khuyên mảnh giờ đang rỉ ra nước mắt trong suốt đầy sung sướng.

Đường Tiềm lập tức ngả ra sau, hai tay cùng chống mới miễn cưỡng trụ vững người. Hắn ngơ ngẩn nhìn chằm chằm dâm vật dụ người phá giới này, khung cảnh đền miếu trang nghiêm bên cạnh càng mơ hồ không rõ.

Còn dâm vật lúc này bị người đằng sau thúc mạnh sang hướng khác, tìm về được chút lý trí trong đau đớn.

"Cư~ Cư sĩ~ Ưm~" Giờ mới nhận ra mình bị chịch đến trước mặt người ta, hồ ly tinh vô thức gọi.

Còn Đường Tiềm bị nhắc bởi âm thanh tràn đầy vẻ quyến rũ ngọt ngào này thì xanh mặt đứng dậy.

Theo động tác này của hắn, một góc phòng thiền vốn đang chật vật chống đỡ lập tức biến mất hẳn, biến thành phòng tra khảo bày đầy hình cụ dâm tà.

"Cư sĩ, anh cuối cùng cũng nghĩ thông rồi à?" Nở nụ cười mang vài phần ác ý, Tô Thuỵ Minh hỏi như thể thầy chủ nhiệm phụ trách cần cù nhìn thấy học sinh dốt không bao giờ đọc sách cuối cũng cũng học hành chăm chỉ.

Hai tay y dời xuống hoạ mi của Trương Khải, xoa nắn chà đạp nó, rồi cười khẩy nói với Đường Tiềm bước tới: "Nếu phải bị đồ lẳng lơ này hút dương khí, cư sĩ sao không uống chút ngọc lộ từ cậu ta bồi bổ cơ thể đã?"

"Ư~" Thế là hồ ly tinh vô tội chịu khổ đã gần đạt đỉnh bèn trợn mắt nhìn đệ tử nhà Phật từng thanh tâm quả dục giờ thoáng khựng lại, rồi quỳ gối trước mặt mình, cúi người đỡ thằng em mình bắt đầu liếm.

"To quá~ Ưm~" Dương vật thô to cắm trong cửa sau bắt đầu tấn công lần nữa, hoạ mi căng phồng thì được người mặt mày như tranh vẽ cẩn thận mút mát, cậu trạch nam đã bị đàn ông chơi quen từ lâu lập tức sướng đến độ không còn nhớ được gì.

Hoạ mi đã cứng đến mức không thể cứng hơn, thi thoảng được ngậm trong miệng nuốt nhả nhẹ nhàng, đầu lưỡi ẩm ướt nóng hổi phác hoạ lại hình dáng dưa chuột hết lần này đến lần khác, ngay cả nếp gấp ở đỉnh cũng được liếm chu đáo mà không cần chỉ dạy, còn khuyên tròn ở quy đầu cũng được môi răng cắn nhẹ chuyển động.

"Cư sĩ~ Sướng quá~ Ưm~ Muốn nữa~" Hoạ mi đằng trước được hầu hạ chu đáo, người bị tấn công trước sau phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào mềm mại. Có điều cậu còn chưa rên được mấy câu, trong tiếng rên của hồ ly tinh đực bị ép đi hút dương khí của người khác bèn mang vài phần nức nở.

"Thầy~ Ưm~ Sâu~ Sâu quá~" Dương vật trong cửa sau của cậu giã càng mạnh hơn. Mỗi lần đều như muốn làm thủng hoa cúc của cậu, khối thịt khổng lồ đó vùi vào nơi sâu nhất trong cơ thể cậu, còn xoáy nửa vòng bên trong, ma sát cả vách ruột đến co thắt.

"Ư~ Sắp bắn rồi~" Cậu chỉ còn cách cao trào một lằn ranh, lại bị Đường Tiềm và Tô Thuỵ Minh chơi đùa một trước một sau thế này, chẳng mấy chốc đã nhũn người lên đỉnh.

Tinh dịch màu trắng không ngừng bắn ra từ hoạ mi của cậu, có điều chẳng giọt nào chảy ra ngoài, toàn bộ bị Đường Tiềm đang ngậm nuốt chửng.

"Tôi sẽ cho thí chủ hút đủ dương khí." Nuốt cả giọt tinh cuối cùng của cậu vào bụng, rồi liếm sạch vật thịt quyến rũ đó, đệ tử nhà Phật nhìn hồ ly tinh vẫn đang bị đàn ông chơi một cách chăm chú, nghiêm túc nói: "Có điều cậu phải đền bù cho tôi bằng dương khí hút được."

Chương 128:

Nghe được lời Đường Tiềm, nếu Trương Khải tỉnh táo, chắc là phải mỉa mai vấn đề hai bọn họ rốt cuộc ai giống yêu tinh hơn.

Có điều người đã bị phá nát bởi khoái cảm tuyệt đỉnh đột ngột bùng nổ giờ đâu còn dư sức đi nghĩ chuyện này.

Huống hồ dương vật thô to trong cửa sau của cậu vẫn đang tấn công hết lần này đến lần khác, mỗi lần đều như muốn chọc thủng vách ruột chật hẹp của cậu; còn hoạ mi mềm nhũn vì bắn tinh đằng trước của cậu thì lại bị đầu lưỡi linh hoạt mềm mại quấn lấy lần nữa.

"Ư~" Còn chưa hoàn toàn tỉnh táo từ trong dư âm cao trào, cậu trạch nam lại rơi vào vực thẳm của khoái cảm lần nữa mềm nhũn người, ngả ra sau tựa vào lòng người đàn ông đang chịch cửa sau của mình. Cậu phát ra tiếng rên mơ hồ, như đau đớn vì không chịu nổi, lại càng như mòn mỏi muốn nhiều hơn.

Thanh niên gầy gò bị hai người đàn ông cao to kẹp ở giữa, kiệt sức quỳ trên thảm, hang động run lẩy bẩy đằng sau bị người đang ôm cậu lấp đầy không ngừng, hai vú xỏ khuyên thi thoảng còn được đối phương vuốt ve, còn dưa chuột đằng trước thì được một người đàn ông khác liếm mút đến chào cờ lần nữa.

Không biết bị hai người đồng thời đùa bỡn bao lâu, Tô Thuỵ Minh đang thúc cậu cuối cùng cũng bắn ra. Tinh dịch nóng rực phun lên vách ruột nhạy cảm hồi lâu, khoái cảm xộc thẳng lên đầu như dòng điện, Trương Khải vừa run vừa cao giọng rên rỉ, ngay cả hoạ mi cũng cất cánh hót.

Tô Thuỵ Minh rời khỏi hang động của cậu, vỗ vật thịt còn hơi cứng lên mông cậu vài phát, để lại chút dịch trắng trên bờ mông non mềm còn vương vết đỏ đó.

"Tiếp theo phiền cư sĩ." Tô Thuỵ Minh đẩy cậu trạch nam đang tựa vào mình thở dốc ra, ngẩng đầu nói với Đường Tiềm.

Cư sĩ Đường lập tức hiểu ý gật đầu, cậu trạch nam đã biến thành nô lệ dâm dục từ lâu lại chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao.

Điều duy nhất cậu cảm nhận được là, cửa sau vốn bị vật thịt cường tráng xỏ xuyên giờ bị ép trống không, chỉ có thể cô đơn co lại, hiện tại ngay cả khoang miệng dịu dàng bao bọc cậu cũng mất tích.

"Xin hai người~ Ư~ Đừng dừng lại mà~" Nhớ nhung cảm giác bị chơi cùng lúc vừa rồi, cậu vặn vẹo cơ thể, cầu xin người đàn ông bên cạnh.

Nhìn thứ dâm vật này rên rỉ cầu xin người cùng giới chịch, Đường Tiềm bèn khom lưng áp sát hoạ mi cậu lần nữa, nhưng không ngậm nó như cậu mong muốn, ngược lại còn cởi chuỗi Phật châu bằng gỗ giáng hương quấn trên cổ tay xuống, quấn chặt vật thịt trước mặt từ gốc đến ngọn hết vòng này đến vòng khác một cách cực kỳ cẩn thận.

Thế là hồ ly tinh dụ người phá giới bèn bị Phật châu đã được cao tăng khai quang trói chặt gốc rễ đau khổ.

"Ưm~ Ư!" Một trăm linh tám hạt gỗ giáng hương bé xíu siết chặt hoạ mi đang chào cờ, từ trên xuống dưới không biết có bao nhiêu chỗ bị hạt gỗ trơn nhẵn đụng chạm, cảm giác quái dị này khiến Trương Khải ngân nga, nhưng nhanh chóng biến thành tiếng rên khó chịu.

Dưa chuột căng cứng bị Phật châu thít lại, to thêm chút nữa cũng khó, muốn lên đỉnh càng là mơ tưởng hão huyền.

Có điều nỗi lo âu này chỉ dừng chân trong đầu cậu chưa đầy nửa giây, đã biến mất khi đuổi theo dục vọng.

"Liếm." Cơ thể lại bị xếp thành tư thế quỳ trong vô thức, Tô Thuỵ Minh đi đến trước mặt cậu, đẩy dương vật vẫn còn dính tinh dịch đến bên miệng cậu, đưa ra mệnh lệnh ngắn gọn.

Thân thể và nội tâm đều bị dâm dục chi phối, cậu sinh viên năm nhất tháng trước ngay cả quay tay cũng chẳng làm mấy này bèn vui vẻ liếm mút dương vật của thầy mình ngay tắp lự, ngay cả tinh dịch trên đó cũng liếm sạch cẩn thận.

"Cái miệng bên trên của em quả là ngày càng thành thạo", người đàn ông được cậu dùng miệng hầu hạ vỗ nhẹ má cậu, giọng điệu khoan thai: "Nếu mà học hành cũng tiến bộ thế này thì tốt quá."

Kể từ khi khai giảng tới nay chịu không ít bi kịch trong môn Tài chính, cậu trạch nam căn bản không để ý đến lời chế giễu của người trước mặt, bởi đằng sau lưng cậu, cư sĩ không hành sự nhiều năm đã thủ thế chờ xuất phát.

Áo khoác tăng y rộng lớn và áo trong trên người Đường Tiềm đã được cởi ra, bên dưới lớp quần thầy tu màu xám vẫn còn mặc trên người, có thể trông thấy rõ ràng hình dáng dương vật đã ngóc dậy.

Nó thô to và nanh ác khác hẳn với khuôn mặt thanh tú của hắn.

Nhưng hành động ban đầu của hắn so sánh với đám đàn ông đã từng khám phá cơ thể Trương Khải lại dịu dàng hơn nhiều. Chưa từng làm với đàn ông, Đường Tiềm chần chừ hồi lâu, cũng chỉ vươn ngón trỏ ra đâm nhẹ vào động nhỏ đang xấu hổ co lại trước mặt.

Ngón tay thô dài dễ dàng nhấn chìm hoàn toàn trong cửa hang đã được tinh dịch tưới ướt, thậm chí còn bị vách ruột mềm mại trơn tuột nuốt vào không ngừng.

Đường Tiềm đợi một lúc, từ từ đẩy cả ngón giữa vào.

Lần này không chỉ không bị kháng cự, thậm chí còn có một tí chất lỏng màu trắng men theo hai ngón tay hắn chảy ra ngoài từ hoa cúc ẩm ướt kia.

Hắn cau mày, cắm cả ngón thứ ba vào.

"A~" Thế là như hắn mong muốn, dâm vật trắng nõn trước mặt hắn cuối cùng cũng phản ứng mạnh hơn. Nhả vật thịt trong miệng ra, Trương Khải ngoái đầu, mắt ướt át nhìn hắn, có điều lời thốt ra lại là: "Cư sĩ~ Ưm~ Cư sĩ~ Xin anh cắm vào đi~"

Tư duy của Đường Tiềm dừng lại trong khoảnh khắc đó, đến khi khôi phục, hắn đã cởi quần ra, đặt dương vật căng phồng lên cửa vào của cậu.

"Chịch chết dâm vật này, xem cậu còn dụ dỗ được ai đi phá giới!" Hung ác nói nốt câu này, hắn bèn túm mông đối phương, đâm lút cán vào trong.

Truyện convert hay : Bất Bại Chiến Thần Dương Thần ( Hoàn Chỉnh )

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện