Mỗi Ngày Tại Mạt Thế Kiều Kiều Đều Gian Nan Đi Tìm Chết

Chào Anh


trước sau

Advertisement

Editor: Viên Bánh Trôi NhỏTác giả: Điền Viên PhaoTô Nhuyễn Nhuyễn hiểu được một điều rằng, đó là bản thân sẽ không sống được lâu.Trở thành nữ phụ pháo hôi rác rưởi đã đẩy nam chính vào một đám tang thi, dù cho có cố giãy giụa để thoát khỏi số phận đó thì vận mệnh của cô ta vẫn chỉ giống như một con kiến nhỏ bé bị nam chính bóp chết.Đương nhiên trước khi bóp chết con kiến ấy thì nam chính cũng phải trêu đùa nó một trận trước đã.Nhưng những điều này đều không đáng nhắc đến làm gì.Bởi vì cô biết, ngay lập tức cô sẽ phải chết thôi.So với việc sống sờ sờ chờ nam chính chém thành từng khối từng khối nhỏ, Tô Nhuyễn Nhuyễn tình nguyện tự đi tìm cái chết trước."Nhuyễn Nhuyễn, dù có quá đói bụng thì em cũng không nên uống thuốc ngủ chứ."Người đàn ông ngồi xổm trước mặt Nhuyễn Nhuyễn, khuôn mặt thanh lãnh tuấn mĩ, ôn hòa tinh tế. Anh mặc một chiếc áo ngụy trang, thân cao chân dài, vai rộng eo thon, sau lưng khoác một cái ba lô cũ rách nát.Vải dệt của cái ba lô kia mỏng, loáng thoáng có thể thấy được hình dáng của đồ vật bên trong.Tô Nhuyễn Nhuyễn biết rõ thứ đồ ấy, đấy là một cái rìu.Cái người này chỉ dựa vào cái rìu đó ở mạt thế hoành hành, trở thành chúa tể của cái thế giới không có quy củ hạn chế, cá lớn nuốt cá bé này.Một người đàn ông nho nhã tuấn mĩ, cầm cái rìu khắp nơi chém người linh tinh gì đó…… Tô Nhuyễn Nhuyễn mỉm cười tỏ vẻ, tác giả chính là một kẻ có bệnh.Ba ngày trước, Tô Nhuyễn Nhuyễn xuyên vào cuốn tiểu thuyết thể loại tận thế có tên《 Trọng sinh trở thành bá chủ mạt thế 》.Nam nữ chính trọng sinh quay trở lại quá khứ, cường cường liên hợp, cuối cùng trở thành bá chủ mạt thế.Đây là câu chuyện tình yêu gì mà tai họa giáng xuống cùng nhau đồng cam cộng khổ chia sẻ khó khăn hoạn nạn, sống sót vượt qua gian nan cảm động đến cỡ nào! Tuy rằng tác giả không có xác thực tuyến tình cảm của nam nữ chính, nhưng mấy người, một nam một nữ qua qua lại lại, chẳng lẽ đơn thuần chỉ là tình huynh đệ thôi hay sao?Ít nhất lúc ấy, Tô Nhuyễn Nhuyễn chèo cặp này.Nhưng Tô Nhuyễn Nhuyễn trăm triệu không nghĩ tới, có một ngày, thế mà cô có thể ở tại hiện trường ăn đường.Nếu không phải thân phận quá xấu hổ, hoàn cảnh quá ác liệt, tính cách của nhân vật quá không xong, nam chính lại quá hung tàn, nhất định Tô Nhuyễn Nhuyễn sẽ cảm động đến nước mắt nước mũi giàn giụa.Nhưng hiện tại, cô cũng bị dọa đến nước mắt nước mũi giàn giụa rồi.Nhân vật Tô Nhuyễn Nhuyễn sắm vai trong thế giới tiểu thuyết này là bạch nguyệt quang của nam chính, cũng chính là người bạn gái tính khí kiêu căng của anh.Diện mạo Lục Thời Minh không thể bắt bẻ chê bai vào đâu được.Nho nhã tuấn mĩ, khí chất như ngọc, tướng mạo như kim.Là ánh trăng treo trên bầu trời đêm trong ngày mùa thu, là bông tuyết trắng xóa trong ngày đông giá lạnh.Sạch sẽ không có một chút bụi bặm.Nhưng con người như vậy, sau khi trọng sinh trở lại quá khứ, anh ta lập tức liền biến thành một kẻ cực kì, cực kì, biến, thái!Trong nguyên gốc cuốn sách, mấy thứ đạo lý, cái gì tận thế tàn khốc, nhân tình ấm lạnh, thói đời nóng lạnh tại mạt thế, ở trước mặt nam chính tất cả đều không tồn tại! Rõ ràng chính là một kẻ giả vờ làm một tên yếu đuối vô năng, nhưng thực chất lại là một đại biến thái thích chém đầu người thăng cấp hằng ngày a!Dựa theo cách nói trong sách.Thân thể cô xuyên vào lúc này cũng chính là vị bạch nguyệt quang của Lục Thời Minh, trước khi nam chính trọng sinh quay trở lại, vì tự bảo vệ bản thân đã đẩy anh vào một đám tang thi.Tô Nhuyễn Nhuyễn: QAQLục Thời Minh trọng sinh trở về, điều đầu tiên muốn làm chính là trả thù cô ta.Trình độ hung tàn của nam chính có thể sánh ngang với đại quái thú Godzilla.Tô Nhuyễn Nhuyễn quyết định tự mình kết thúc cuộc đời, không cần nam chính phải nhúng một đầu ngón tay vào.Cho nên, Tô Nhuyễn Nhuyễn nuốt nửa bình thuốc ngủ.Tuy rằng nam chính thực sự quá hung tàn, nhưng không quan hệ, cô lập tức sẽ chết ngay.Tô Nhuyễn Nhuyễn nở nụ cười hạnh phúc.Người đàn ông chậm rì rì nói: "May mắn bình thuốc ngủ này là đồ giả dùng bột mì để làm."Tô Nhuyễn Nhuyễn: ???Ai, không đúng, cô chính là tự mình chạy vào bên trong tiệm thuốc chính quy mang ra mà. Ai, anh trai, anh mau nhìn nhãn dán của xưởng sản xuất……"Nào, uống nước."Người đàn ông nhéo hàm dưới của Tô Nhuyễn Nhuyễn, rót một ngụm nước vào miệng cô.Tô Nhuyễn Nhuyễn bẹp bẹp miệng, cảm thấy rất ngọt, cô liền thuận tay ôm vào người định uống mấy hớp, nhưng sau đó bị người đàn ông ngăn trở."Hiện tại nước rất khan hiếm, Nhuyễn Nhuyễn, chờ đến lúc khát quá chúng ta mới uống. Đợi khi đến khu căn cứ gần nhất, chúng ta sẽ có hi vọng."Nét mặt Tô Nhuyễn Nhuyễn vô cùng đáng thương nhìn bình nước kia, cô vẫn còn đang đắm chìm vào bên trong sự đau khổ khi chính mình ăn phải thuốc giả.Tô Nhuyễn Nhuyễn biết sau khi nam chính Lục Thời Minh trọng sinh liền ngoài ý muốn có được không gian. Lại nói tiếp về sau nữa còn bộc lộ ra dị năng mạnh mẽ, nó trở thành loại dị năng độc nhất vô nhị trên thế giới này.Tô Nhuyễn Nhuyễn nhớ rằng trong không gian của nam chính cái gì cũng có.Chính là một mảnh đất thế ngoại đào nguyên.Quan trọng nhất là bên trong còn có linh tuyền.Cho dù ngươi chỉ còn lại một hơi thở thì ném vào bên trong ngâm cả đêm, ngày hôm sau lại có thể tung tăng nhảy nhót như thường.Tô Nhuyễn Nhuyễn nghĩ khả năng đời này cô không có phước phận nào để uống.Nghĩ đến đây, cô chỉ có thể tủi thân mà liếm liếm vệt nước trên môi, coi như an ủi bản thân vậy.Tuy rằng lần đầu tiên tự tìm đường chết không thành công, nhưng Tô Nhuyễn Nhuyễn biết cô còn có rất nhiều cơ hội.Xem đi, con tang thi kia không có võ nhưng lại có lực, một quyền là có thể đập nát đầu cô.Xem đi, con tang thi này vừa linh hoạt lại nhanh nhẹn, một chân là có thể đá chết cô.Tô Nhuyễn Nhuyễn đứng ở trước cửa sổ quan sát nửa giờ, cảm thấy vô cùng vừa long. Cô đặt tên phân biệt cho bọn chúng là không có đầu óc và không vui vẻ, sau đó bị Lục Thời Minh túm vào trong túi ngủ đi ngủ.Người đàn ông ôm cô, cẩn thận thay cô đắp chăn đàng hoàng.Tô Nhuyễn Nhuyễn một bên run một bên sợ, sau đó thì ngủ rồi.Trong bóng đêm, người đàn ông thong thả mở con ngươi, tầm mắt anh rơi xuống trên mặt Tô Nhuyễn Nhuyễn.Đây là một khuôn mặt thuần khiết vô hại, thấy thế nào cũng chỉ là một gốc hoa hải đường nhu nhược phải dựa dẫm vào anh để sống sót.Ít nhất đời trước Lục Thời Minh cho rằng là như thế.Anh che chở cô, đưa cô đến khu căn cứ, sau đó đứng trước cửa khu căn cứ lại bị cô đẩy vào tang thi.Khi đó anh mới biết được đây thật ra lại là một gốc hoa hải đường có độc.Thật ra nếu nói thích thì anh cũng chẳng có hứng thú gì nhiều với cô ta.Khả năng chỉ vì thích gương mặt này mà thôi.Bởi vì khi Lục Thời Minh thăm dò được rõ tính cách của cô, anh liền hoàn toàn không còn chút hứng thú nào.Nhưng anh không nghĩ tới cô sẽ quyết tuyệt đến như vậy, dám đẩy anh vào trong đoàn tang thi đấy.Mà muốn nói oán hận, anh cũng không có.Thậm chí khi tỉnh lại, điều nhìn thấy đầu tiên lại là khuôn mặt này, anh cũng không nhấc lên nổi một chút hứng thú nào.Lục Thời Minh chính là một người quạnh quẽ bất cận nhân tình.Ngụy trang đã là thứ thâm nhập sâu bên trong cốt tủy của anh.Ấn tượng đầu tiên của mỗi người khi nhìn Lục Thời Minh đều sẽ cảm thấy anh là một người tốt bụng thân sĩ, ôn nhu thanh lãnh.Nhưng chỉ có chính Lục Thời Minh mới biết, anh rất vô cảm với mọi thứ.Trong bóng đêm, tay của người đàn ông thong thả trượt xuống, đặt trên cổ Tô Nhuyễn Nhuyễn.Cần cổ thiếu nữ trắng nõn tinh tế, chỉ cần một cái siết chặt nhẹ nhàng, sẽ lập tức lìa đầu giống như con tang thi kia.Lục Thời Minh lại không động thủ, anh chỉ nhẹ nhàng bóp bóp, giống như đang bóp sủng vật nhỏ của anh.Anh nghĩ, chết sớm quá lại không thú vị, có phải hay không?Vậy nên phải sống, cô phải sống thật tốt để cảm nhận được sự tàn khốc cùng tuyệt vọng của thế giới này.……Ngày hôm sau, Tô Nhuyễn Nhuyễn thần thanh khí sảng bò ra ngoài từ bên trong túi ngủ, sau đó phát hiện hai con tang thi hôm qua mình nhìn trúng đều không thấy đâu.Hử? Không có đầu óc cùng không vui vẻ của cô đâu?"Nhuyễn Nhuyễn, phải xuất phát rồi."Rõ ràng người đàn ông lớn lên với một dáng vẻ thanh lãnh, nhưng trên khuôn mặt lại có một đôi mắt đào hoa, lúc cười rộ lên vừa đa tình lại có khi hững hờ."Nhuyễn Nhuyễn, chúng ta chỉ còn lại một bình nước. Gần đây hình như có siêu thị nhỏ, chúng ta vào lấy ít vật tư đi."Người đàn ông nhíu lại mi, làm như đang phát sầu vì thiếu nước.Nếu không phải Tô Nhuyễn Nhuyễn biết rõ chân tướng, cô chắc chắn sẽ tin sái cổ.Thế ngoại đào nguyên kia của anh không phải còn có rất nhiều gà vịt ngan ngỗng sao?Cho nên, người gian nan nhất chỉ có mình cô thôi.Tô Nhuyễn Nhuyễn sống không còn gì luyến tiếc nhìn Lục Thời Minh không biết từ nơi nào mang về một chiếc xe máy điện, cô lâm vào thật sâu nghi hoặc."Chúng ta không có xe ô tô sao?""Xin lỗi em, Nhuyễn Nhuyễn. Anh không biết lái xe."Được thôi, cô tin.Tô Nhuyễn Nhuyễn yên lặng ngồi trên chiếc xe máy điện yêu quý của nam chính.Lục Thời Minh ngồi phía trước, xe máy điện phát ra hai tiếng "tích, tích", tang thi bên ngoài nghiêng đầu nhìn một vòng.Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy rất nguy hiểm, cô đề nghị nói: "Nếu không chúng ta đội mũ bảo hiểm đi."Lục Thời Minh: "…… Được."......Tang thi không có thị giác.Chúng nó chỉ dựa vào âm thanh mà di chuyển.Tô Nhuyễn Nhuyễn cho rằng bản thân ngồi phía sau có thể trở thành cái bánh bao thịt cho chúng nó ăn, chắc hẳn côsẽ chết sớm không thể nghi ngờ.Không nghĩ tới mắt con nào con nấy trong số chúng nó đều như mù hết cả tập thể, hoàn toàn không thấy được bọn họ.Cho dù bọn họ di chuyển rất nhanh.Tô Nhuyễn Nhuyễn: Ừm……Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy rất kì quái.Sau đó cô phát hiện không có đầu óc cùng không vui vẻ mà hôm qua cô nhìn trúng, thây phơi đầy đường, tử trạng thê thảm. Rõ chính là bị một cái rìu chém lìa đầu nhỏ.Tô Nhuyễn Nhuyễn kinh sợ.Thì ra bọn chúng không phải mù mà là sợ hãi.Ngày hôm qua người đàn ông này lại thừa dịp lúc cô ngủ, một mình quét ngang toàn bộ phố tang thi.Tô Nhuyễn Nhuyễn dùng sức nuốt nuốt nước miếng.Cô thình lình nhớ tới cái chết của "Tô Nhuyễn Nhuyễn" nguyên bản, không phải chết ngay mà là sống sờ sờ bị chém thành từng đoạn nhỏ.Một chút đều không lưu loát sạch sẽ, anh anh anh*.*tiếng khócMẹ ơi, cô muốn về nhà.Tô Nhuyễn Nhuyễn bị dọa khóc.Lục Thời Minh an ủi: "Nhuyễn Nhuyễn, đừng sợ."Tô Nhuyễn Nhuyễn khóc càng lớn hơn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện