Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng

Nặng Nề


trước sau

Tô Đồ Lang Quân vốn là người không hay cười, đối diện với người khác lúc nào cũng sẽ duy trì sắc mặt lạnh lùng, không quá quan tâm đến điều gì cả, nhưng sau khi cậu bước ra từ phòng thay đồ, Hoàng Thế Vinh chẳng hiểu sao lại cảm thấy có một loại áp lực vô hình đè nặng trong lòng. Nhìn đến Tô Đồ Lang Quân rõ ràng vẫn như thường ngày, nhưng Hoàng Thế Vinh luôn tồn tại một suy nghĩ, rõ ràng là có cái gì đó không đúng nhưng nhìn tổng thể lại một lượt vẫn không biết điểm nào không đúng cả.

Những hình chụp riêng cá nhân, Diêu Tịnh Tuyết đã chụp lúc trước, hiện tại chỉ có một mình Tô Đồ Lang Quân đứng ở trên chụp mà thôi. Hình tượng lần này Tấn Hoàng Thành muốn hướng tới là một người đàn ông thành đạt, mùi vị giàu sang tài giỏi phải được biểu hiện ra triệt để, đối với hình tượng như thế Tô Đồ Lang Quân căn bản không cần diễn cũng đã lấy được sự hài lòng của thợ chụp hình rồi.

Hôm nay cậu mặc một bộ vest màu đen, áo sơ mi trắng tinh tế được đóng cao đến hàng cúc trên cùng, trên cổ thắt một chiếc cà vạt xanh kẻ, mỗi động tác nhấc tay nâng chân đều toát ra được thần thái của người đàn ông trẻ tuổi thành đạt.

Diêu Tịnh Tuyết ở bên này đang thay một bộ đồ khác, Cindy đứng bên cạnh nhìn chiếc áo khoác măng tô đắt tiền vắt trên thành ghế liền mỉm cười hài lòng:

"Tịnh Tuyết, cô làm rất tốt, tôi sẽ tìm cho cô một cơ hội để gặp mặt Hoàng phó tổng"

Diêu Tịnh Tuyết khẽ nở nụ cười chua xót, lúc vừa mới rồi ở chỗ hồ bơi đi vào, cô đã nhìn thấy được ánh mắt không hài lòng kia của Tô Đồ Lang Quân, người đàn ông đó tâm cơ không đơn giản, thủ đoạn cũng khó lường, nếu như cô cứ như năm đó ở trước mặt cậu ta theo đuổi Hoàng Thế Vinh nhất định sẽ không thành công, vẫn là nên lựa chọn thời điểm không có Tô Đồ Lang Quân ở đó mới dễ dàng ra tay:

"Cindy, tôi nghĩ chuyện này tạm thời không nên nóng vội tránh làm hỏng chuyện, đợi một thời gian nữa hãy sắp xếp cho tôi một cuộc ngẫu ngộ với anh ta thì tốt hơn"

Cindy im lặng sau đó liền gật đầu, Hoàng Thế Vinh điều kiện tốt như vậy nhất định sẽ không thiếu các cô gái theo đuổi, vẫn là nên thay đổi cách thức khác biệt một chút, sắp xếp một cuộc ngẫu nhiên gặp mặt có lẽ sẽ tạo được ấn tượng tốt với hắn hơn:

"Được, tôi sẽ tìm cách hỏi lộ trình của Hoàng phó tổng từ chỗ thư ký của anh ta"

Diêu Tịnh Tuyết nghe vậy liền mở lớn hai mắt, cô nhanh chóng lắc đầu ngăn cản ý định của Cindy. Thư ký của Hoàng Thế Vinh là Tô Đồ Lang Quân, làm như vậy chẳng phải là tự mình tìm đường chết hay sao:

"Cindy, thư ký của anh ấy chính là người chụp hình quảng cáo ngày hôm nay. Cô có nhìn thấy hôm nay anh ấy đích thân đưa cậu ta đến đây hay không, quan hệ của hai người bọn họ khẳng định rất tốt đẹp, cô lại đi tính kế bạn của cậu ta, cậu ta liệu có tình nguyện nói cho cô hay không. Hơn nữa cậu ta chính là thái tử của Tô gia, không thiếu gì một chút tiền mua chuộc của chúng ta đâu"

Cindy im lặng một hồi liền gật đầu, sau đó liền cho Diêu Tịnh Tuyết một ánh nhìn vui vẻ:

"Tịnh Tuyết, cô cũng tâm cơ ra nhiều rồi đấy"

Thời điểm trước đây, khi Diêu Tịnh Tuyết tiến vào giới giải trí đương nhiên không thể thiếu việc đi tìm kiếm kim chủ ôm đùi. Cindy giúp cô tiếp cận một vài đối tượng, nhưng đều là những người trung niên đã có vợ con, ngoại hình nhìn tới có chút không tình nguyện thân thiết cho nên cô mới không quá muốn quan tâm. Nhưng mà đối tượng lần này của cô chính là Hoàng Thế Vinh, hơn nữa trong quá khứ cũng từng có thời điểm là bạn trai cũ của cô, không những thế cô còn biết nên cảnh giác với người nào, cô không tin lần này mình lại thua thảm hại được.

Diêu Tịnh Tuyết thay một chiếc đầm màu đỏ rượu vang, là kiểu dáng đuôi cá dài chạm đất, mái tóc màu đen được uốn xoăn thành từng lọn lớn vắt sang một bên vai vừa vặn làm tôn lên cần cổ trắng tinh tế cùng xương quai xanh quyến rũ. Cô khoác một chiếc áo choàng lông trắng, trên tay cầm áo măng tô của Hoàng Thế Vinh bước ra ngoài.

Diêu Tịnh Tuyết trước vẫn là quan sát một lượt, mắt thấy Tô Đồ Lang Quân đang bận chụp hình ở phía trên, Hoàng Thế Vinh ngồi ở bên dưới trước màn hình máy tính lớn nhìn xem hình chụp của cậu. Diêu Tịnh Tuyết im lặng một hồi, cuối cùng liền quyết định bước đến chỗ của Hoàng Thế Vinh.

Còn nhớ lúc cô mới bước chân vào giới giải trí, khi Cindy sắp xếp cho cô một kim chủ để gặp mặt, lúc đó cô còn ngại ngùng không biết nên phải làm cái gì. Thời gian cứ như vậy trôi qua, Diêu Tịnh Tuyết cũng không còn là cô gái bẽn lẽn như ngày nào nữa, chính vì vậy khi đối diện với Hoàng Thế Vinh cô liền mang theo một dáng vẻ vô cùng bình tĩnh, giống như là trước đây bọn họ chưa từng xảy ra chuyện gì cả.

"Cảm ơn Hoàng phó tổng"

Hoàng Thế Vinh nãy giờ chỉ tập trung nhìn vào màn hình máy tính xem hình chụp của Tô Đồ Lang Quân, lúc này liền nghe thấy một giọng nữ truyền tới bên cạnh thì ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là Diêu Tịnh Tuyết mang áo khoác tới trả cho hắn.

Hoàng Thế Vinh luôn muốn che giấu chuyện này trước mặt Tô Đồ Lang Quân, hắn cũng chẳng biết tại vì sao mình cần che giấu nữa, chỉ là trong lòng sẽ cảm thấy không thoải mái khi để cậu phát hiện ra mà thôi. Hoàng Thế Vinh nhanh chóng nhận lấy áo khoác của mình, ở trong khoảnh khắc vài giây kia cũng chỉ lướt qua nhìn tới Diêu Tịnh Tuyết một chút rồi quay đi:

"Không có gì"

Diêu Tịnh Tuyết khẽ thở dài trong lòng, ánh mắt không tự động nhìn tới phía màn hình máy tính kia, thì ra Hoàng Thế Vinh đang nhìn hình chụp của Tô Đồ Lang Quân, hắn cũng quan tâm Tô Đô Lang Quân như vậy tại vì sao suốt mấy năm nay hai người bọn họ vẫn chưa thành một cặp. Diêu Tịnh Tuyết trong khoảnh khắc đó cũng bắt đầu xuất hiện suy nghĩ muốn từ bỏ, cô xoay người rời đi, đi tới một góc khác cách xa với Hoàng Thế Vinh một chút, đợi đến lượt chụp hình của mình.

Cindy ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi cô:

"Tại sao cô không mời Hoàng phó tổng đi uống cà phê"

Diêu Tịnh Tuyết thầm nghĩ trong lòng, hắn ngay cả nhìn cô lâu một chút cũng không nhìn, cô mở miệng mời hắn đi cà phê, hắn có khả năng đồng ý sao:

"Không cần quá vội vã, nếu không anh ta sẽ nhận ra tôi đang cố gắng tiếp cận"

Tô Đồ Lang Quân chụp hình xong liền chậm rãi đi xuống dưới, Hoàng Thế Vinh nhanh chóng mang áo khoác che giấu ở phía sau, đứng dậy vẫy vẫy tay ý gọi cậu tới:

"Quân Quân, đến đây xem hình chụp của cậu này"

Tô Đồ Lang Quân nhận ra được động tác nhỏ kia của Hoàng Thế Vinh, dù sao nếu như hắn đã muốn che giấu thì cậu cũng sẽ không muốn vạch trần. Hoàng Thế Vinh thấy Tô Đồ Lang Quân đi về phía mình, tuy rằng cậu vẫn mở miệng đáp lại lời nói của hắn nhưng lại không mỉm cười với hắn, thiếu đi nụ cười của cậu, hắn liền cảm thấy trong lòng nặng trĩu giống như mình đã phạm phải trọng tội vậy:

"Quân Quân, cậu chụp hình rất đẹp"

Tô Đồ Lang Quân chăm chú nhìn hình chụp trên màn hình máy tính, nhàn nhạt hỏi người thợ chụp hình ở bên cạnh:

"Có cần phải chỉnh sửa thêm gì không?"

Người thợ chụp hình là một chàng trai trẻ tuổi cũng trong độ tuổi của Tô Đồ Lang Quân và Hoàng Thế Vinh, anh ta xem lại một loạt những hình chụp vừa rồi liền gật đầu hài lòng:

"Những tấm hình này rất tốt, chỉ cần mang về chỉnh sửa lại một chút ánh sáng là được thôi"

Tô Đồ Lang Quân gật đầu ừ một tiếng:

"Như vậy tiếp tục chụp sang bộ ảnh tiếp theo đi"

Người thợ chụp hình có điểm bất ngờ, thường sau mỗi một bộ ảnh sẽ nghỉ ngơi khoảng 10 phút, hơn nữa người mẫu hôm nay lại là đại nhân vật, cứ tưởng rằng làm việc với cậu sẽ không thể nào nhanh chóng được, không nghĩ tới người này thế nhưng còn không cần nghỉ ngơi:

"Không cần nghỉ ngơi một chút sao?"

Tô Đồ Lang Quân chậm rãi hỏi lại:

"Anh cần nghỉ ngơi sao?"

Người thợ chụp hình cảm thấy giống như một áp lực vô hình bao trùm xung quanh mình, ánh mắt kia của cậu thật sự khiến cho anh ta phải hoảng hốt:

"Tôi không cần nghỉ ngơi, chỉ là..."

Không đợi cho người kia nói hết câu, Tô Đồ Lang Quân đã trực tiếp cắt ngang lời anh ta rồi:

"Như vậy tôi sẽ đi thay bộ đồ khác"

Nói rồi Tô Đồ Lang Quân liền xoay người rời đi, Hoàng Thế Vinh ở phía sau lập tức đi theo cậu:

"Quân Quân, cậu không mệt hả?"

Tô Đồ Lang Quân nhanh chóng bước đi, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía trước giống như đang giận dỗi điều gì đó, nhưng mà cậu vẫn trả lời Hoàng Thế Vinh:

"Tớ không mệt"

Hoàng Thế Vinh lại nói tiếp, hắn muốn làm cho Tô Đồ Lang Quân vui vẻ:

"Tớ vừa xem thấy một tiệm lẩu truyền thống rất gần đây, chụp hình xong chúng ta đi ăn có được không?"

Tô Đồ Lang Quân mở cửa phòng thay đồ bước vào:

"Ừ"

Hoàng Thế Vinh cũng theo đó bước vào trong, nhân viên phụ trách đã chuẩn bị sẵn cho cậu một bộ vest khác, lần này là một bộ vest màu đỏ đun cùng áo sơ mi trắng, chiếc khăn quàng cổ có hình họa tiết bắt mắt chính là điểm nhấn của bộ trang phục này. Tô Đồ Lang Quân bước ra, nhân viên phụ trách giúp cậu thắt chiếc khăn kia sao cho thời thượng nhất, Hoàng Thế Vinh ở bên cạnh chăm chú nhìn cậu:

"Vậy tớ đặt bàn lúc 12 giờ có được không?"

Tô Đồ Lang Quân nhìn mình ở trong gương rồi đáp:

"Ừ"

Lúc hai người ra ngoài, bầu trời liền xuất hiện mây đen, gió lạnh mang theo từng hạt mưa bắt đầu đổ xuống. Đây là cơn mưa không lớn nhưng cảm giác giống như nó muốn kéo dài dai dẳng, bởi vì là hình chụp ngoài trời cho nên điều kiện thời tiết xấu như vậy không có cách nào tiếp tục được, chỉ có thể ngồi đợi mưa tạnh mà thôi.

Tô Đồ Lang Quân ngồi ở trên ghế, cúi đầu nhìn điện thoại trong tay. Hoàng Thế Vinh ngồi ở bên cạnh cậu bắt đầu liền cảm thấy lo lắng, cũng không rõ tại vì sao cậu đột nhiên lại thờ ơ với hắn như vậy:

"Quân Quân, cậu không được khỏe sao?"

Tô Đồ Lang Quân lúc này mới chịu ngẩng đầu nhìn Hoàng Thế Vinh một cái:

"Không có"

Hoàng Thế Vinh thấy vậy liền nhẹ giọng đáp:

"Vậy à, tớ còn tưởng cậu không được khỏe"

Tô Đồ Lang Quân im lặng không đáp lời, lại cúi xuống nhìn điện thoại ở trong tay. Hoàng Thế Vinh ngồi một lúc liền ảo não hỏi:

"Quân Quân, sao nãy giờ cậu không nói gì?"

Tô Đồ Lang Quân hả một tiếng:

"Cậu có chuyện gì sao?"

Hoàng Thế Vinh đáp:

"Có nhiều chuyện lắm"

Tô Đồ Lang Quân gật đầu, chăm chú nhìn Hoàng Thế Vinh giống như là chờ đợi hắn nói:

"Vậy cậu nói đi, tớ đang nghe"

Hoàng Thế Vinh phát hiện ra những chuyện mà hắn muốn nói kia lại không có cách nào nói ở trước mặt cậu được, cuối cùng liền hỏi thế này:

"Cậu muốn ăn lẩu gì?"

Tô Đồ Lang Quân trả lời:

"Tùy ý cậu".

Truyện convert hay : Ta Có 24 Viên Định Hải Thần Châu

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện