Cô bắt đầu là không đáp ứng, nhưng là bị mài không được, chỉ có thể đáp ứng.
Hoa Linh lại là đối với chuyện này biểu hiện ra bản thân không cao hứng, Trầm Mộc Bạch nhận biết được, về sau cũng không còn dám hỗ trợ.
"Xin lỗi, lần này lại cho em thêm phiền toái." Hoa Linh ngồi xổm xuống, hướng về cô cười nói, "Em sẽ không để tâm chứ."
Cô lắc đầu, "Sẽ không đâu học tỷ."
"Vậy là tốt rồi." Đối phương vò đi qua, thở phào nhẹ nhõm, "Tôi không quen cùng những người xa lạ kia ngủ chung, có tiểu học muội ở đây, tôi mới yên tâm."
Điền Giai liền ở một bên yên lặng nhìn xem, luôn cảm thấy hai người kia quýt bên trong quýt khí.
Chờ người đi rồi về sau, Điền Giai mở miệng hỏi thăm, "Mạt Lỵ, cậu sẽ không phải thật muốn cùng Hoa Linh ngủ chung đi."
Trầm Mộc Bạch nhẹ gật đầu.
Điền Giai có chút bất mãn nói, "Vậy tớ thì sao."
Cô có chút áy náy, "Thật xin lỗi Giai Giai, cậu cũng biết, học tỷ không quen cùng người xa lạ cùng một chỗ."
Điền Giai bưng lấy mặt, "Có đôi khi thực cảm giác được các cậu giống như là đang yêu đương."
Trầm Mộc Bạch chột dạ nhìn về phía chung quanh, hạ giọng nói, "Cậu có thể chớ nói nhảm."
"Nói đùa." Điền Giai khoát tay áo nói, "Tớ đã biết, tớ đi tìm nữ sinh khác tốt rồi, cậu liền cùng học tỷ của cậu tương thân tương ái đi." Bận rộn đã hơn nửa ngày.
Thời điểm ăn đồ nướng, cuối cùng là cảm nhận được một chút vui vẻ.
Hoa Linh thời gian khi đi tới, Trầm Mộc Bạch còn không có phát hiện, liền bị nữ sinh bên cạnh đụng đụng, "Hoa Linh đến rồi."
Cô quay đầu, sửng sốt một chút, vội vàng đứng người lên, "Học tỷ."
Đối phương mỉm cười nói, "Có chút nhàm chán, cho nên tôi liền qua tới tìm em."
Trầm Mộc Bạch nhìn một cái xâu nướng trên tay mình một chút, đưa tới nói, "Học tỷ muốn ăn sao?"
Hoa Linh lắc đầu.
Cô tiếp tục cúi đầu đi ăn, thời điểm lại nâng lên, nhìn thấy người nhìn cô không chuyển mắt, bờ môi còn mang theo nụ cười, nhịn không được nói, "Học tỷ, chị cười cái gì?"
Hoa Linh cong môi, "Tới."
Trầm Mộc Bạch có chút