Mạt Thế Trọng Sinh Chi Chữa Khỏi Hệ Thống

Khinh Người Quá Đáng


trước sau

Cố Thần ngẩng đầu lên dùng thần sắc phức tạp liếc mắt nhìn Lãnh Túc một cái, cũng không đáp lại.

Đúng vậy, bây giờ là mạt thế, là một thế giới vô cùng tàn khốc. Nếu đã bị cảm nhiễm thì nên chấp nhận ra đi, đó là cách tốt nhất để giải quyết tránh sau này lại hại đến người vô tội.

Bởi vì bây giờ nơi nào cũng đầy rẫy nguy hiểm mà không phải tất cả mọi người đầu thức tỉnh dị năng. Chính nơi này vẫn có rất nhiều người không có dị năng, căn bản không thể trực diện đánh với tang thi, nhưng họ vẫn đứng dậy bảo vệ những người yếu hơn.

Những người này bởi vì không có dị năng, trên thế giới này, liền có vẻ đặc biệt nhỏ yếu. Mà những người đã thức tỉnh dị năng thì có chức tránh bảo vệ họ, bảo vệ lãnh thổ.

Ánh mắt Lãnh Túc thâm trầm, trên mặt một mảnh lạnh lùng chi ý.

"Đi thôi, ta mang ngươi đi đăng ký." Vừa nói xong y liền bước vào trong.

Hiện tại những người này vẫn duy trì tính cảnh giác, bởi vì mới vừa trải qua tai nạn khủng khiếp, có thể sống sót, đều là trải qua quá trình chém giết đẫm máu.

Thế cho nên dù đã tới nơi này rồi, tuy rằng tạm thời an toàn nhưng tinh thần bọn họ như cũ cứ căng chặt.

Bởi vậy khi Cố Thần vừa mới bước vào, liền cảm nhận được những tầm mắt đánh giá đến từ nhiều hướng. Có phòng bị, có tò mò, có chờ đợi......

Cả người Cố Thần cứng lại, theo bản năng mà chuyển qua trạng thái phòng bị lúc nào cũng có thể đáp trả lại công kích.

Lãnh Túc giơ tay vỗ vỗ bả vai Cố Thần, trấn an thần kinh căng thẳng của hắn. Bàn tay đang nắm chặt lại của hắn cũng rũ xuống, y liền cầm bàn tay đã lạnh ngắt ấy dắt Cố Thần vào bên trong.

Lãnh Túc mắt nhìn thẳng, không cho đám người kia dù chỉ một cái liếc mắt, giống như nơi này hoàn toàn trống trải không hề tồn tại người nào.

Lãnh Túc lạnh lùng dẫn hắn đi thẳng vào sâu trong chỗ đăng ký. Hai người dừng bước trước một bức tường màu trắng. Y bước tới sờ sờ vách tường, dừng tay trên một chỗ nào đó rồi ấn xuống, theo sau là một cánh cửa sổ nhỏ hiện ra trên mặt tường.

Cố Thần bị dọa hoảng, cẩn thận nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới phát hiện ra đây là một mật thất. Mà cái cửa nhỏ vừa mở ra kia thiết kế vừa đủ để có thể nhìn vào.

Một đôi mắt xuất hiện ở vị trí cửa nhỏ, đôi mắt lạnh nhạt nghiêm nghị, vừa xác định được người đến là ai, liền kinh ngạc nhíu mày.

Ngay sau đó là một cánh cửu lớn không tiếng động mở ra.

Lãnh Túc đẩy đẩy Cố Thần ý bảo hắn đi vào trước, sau đó liềntheo sau cất bước tiến vào phòng.

Cố Thần mới vừa bứơc vào trong, liền thấy một người, đó là một nam nhân có một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp.

Lãnh Túc theo sau vừa bước qua cánh cửa, nó liền đóng lại. Y nheo nheo mắt, thần sắc không thay đổi, ngược lại làm Cố Thần hoảng sợ.

"Ngươi không có việc gì chứ?"

Hắn trên dưới đánh giá Lãnh Túc một phen, lo lắng sốt ruột. Còn ánh mắt người kia hiện lên một tia hứng thú đối với hắn, đảo mắt qua lại nhìn chằm chằm vào hai người.

Khóe môi Lãnh Túc nở nụ cười nhạt, thần sắt hòa hoãn xuống, thanh âm nhẹ nhàng "Ta không có việc gì."

Vốn dĩ đang dùng biểu tình tươi cười xem kịch hay, khi nhìn thấy nụ cười của Lãnh Túc, người kia giống như bị sét đánh trúng, kinh ngạc mà há to miệng, vẻ mặt không thể tin nổi.

Lãnh Túc nhận thấy được ánh mắt của hắn, lạnh lùng liếc mắt nhìn một cái thì liền đảo nhanh qua, người kia lập tức đánh một cái rùng mình, trên mặt lập tức treo nụ cười lấy lòng.

"Ai da! Xin lỗi, đã một đoạn thời gian dài rồi không có thấy Lãnh đại đội trưởng tới, cho nên vừa rồi nhìn thấy có chút kích động, thế nào? Không làm cậu này sợ chứ."

Cố Thần nghe thế liền bĩu môi, nhất thời trừng qua.

Lúc này đây hắn mới nhìn thấy rõ bộ dáng của người kia. Một gương mặt cực kì tinh xảo, làn da tinh tế đủ để cho toàn bộ nữ nhân hâm mộ.

Có thể nói hiện tại đang trong mạt thế, thế giới hỗn loạn vậy mà hắn vẫn có thể giữ được làn da như thủy tinh mà không hề bị hoàn cảnh ảnh hưởng thật đúng là......

Cố Thần nhướng mày, tốt nha, hắn thừa nhận chình hắn cũng ghen ghét.

Đôi mắt phượng hẹp dài, đuôi mắt hơi hơi xách lên thoạt nhìn như mang theo ý cười, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng đỏ hồng...... tâm tình hắn hiện giờ thực khó chịu, dưới đáy lòng gào thét: Một đại nam nhân lớn lên giống nữ nhân như vậy, trong hoàn cảnh ác liệt vậy mà cũng sống sót, thật không thể tưởng tượng!

Hắn mới không thừa nhận hắn đang ghen đâu! HỨ!

Người kia thấy Cố Thần gắt gao nhìn chằm chằm mình như thế, nụ cười trên mặt cứng lại, sống lưng nổi lên từng đợt ớn lạnh. Cũng chỉ có thể giả vờ ho hỏi.

"Khụ khụ, vị này bằng hữu...... xưng hô thế nào?"

Hắn thật sự là chịu không nổi ánh mắt phức tạp của Cố Thần, người kia trên mặt mang ý cười, hướng Cố Thần vươn tay. Cố Thần còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Lãnh Túc một phen kéo qua che sau lưng, làm cho cánh tay ai kia cứng lại trên không trung.

Người kia ra vẻ không sao cả mà nhún nhún vai, thu hồi cánh tay lại ở trên áo tùy ý lau lau vài cái, nhìn về phía người được Lãnh Túc bảo vệ phía sau, thần sắc ý vị thâm trường.

Lãnh Túc vươn ra ngón tay chỉ vào người kia, ngữ khí ôn nhu giới thiệu cho Cố Thần.

"Bạch Mặc, hắn là người phụ trách ở đây".

Cố Thần gật gật đầu, thần sắc vẫn như đang suy tư điều gì.

Bạch Mặc dùng vẻ mặt kinh sợ mà nhìn Lãnh Túc, một lần cũng thôi đi, lần này hắn không thể coi như mình hoa mắt, hoặc là Lãnh Túc bị động kinh được nữa.

Hiện tại xem ra y đối với người thanh niên này thật sự không bình thường.

Kết quả Lãnh Túc giới thiệu hắn xong rồi, không hề có ý tứ tiếp tục.

Đôi mắt Bạch Mặc trừng lên, ngoài cười nhưng trong lòng không cười: "Vị soái ca này là ai a, ngươi cũng nên giới thiệu một chút đi chứ?"

Lãnh Túc híp mắt, nhàn nhạt quét liếc hắn ta một cái, Bạch Mặc bị nhìn chằm chằm như vậy áp lực cực lớn nha, nhưng hắn vẫn chống lại bằng khuôn mặt tươi cười.

"Cố Thần, người của ta."

Năm chữ đơn giản thô bạo, vừa chấn trụ Bạch Mặc cũng vừa làm Cố Thần đỏ chính cả mặt.

Trong lúc nhất thời cả phòng lâm vào một mảnh tĩnh mịch, chỉ còn lại tiếng ba người hít thở.

"Khụ khụ."

Cố Thần xoa xoa gương mặt đỏ lừ, đánh vỡ xấu hổ.

Lãnh túc sờ sờ đầu hắn: "Đăng ký cho hắn trở thành dị năng giả biên chế."

"Nga......"

Bạch Mặc giống như vẫn còn đắm chìm ở trong không gian hỗn độn, mới vừa rồi bị Lãnh Túc cho một kích thật mạnh còn chưa hoàn hồn, ngơ ngác mà lên tiếng.

"What!?"

Bạch Mặc đột nhiên phản ứng lại, vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn về phía Cố Thần.

Cố Thần bị hắn rống một tiếng làm cho chấn kinh, tâm tình liền xấu đi.

"Ngươi có ý gì? Ngươi đích thân tới đây chỉ vì chuyện này !?"

Lãnh Túc lạnh lùng liếc mắt nhìn tới, Bạch Mặc cuống quít liên tục xua tay. "Không không không, ta không có ý gì, tự dưng ngươi lại tự mình dẫn đi, cho nên có chút kinh ngạc mà thôi."

Lãnh Túc híp mắt, lãnh quang hiện ra: "Bằng không ngươi cho rằng ai cũng đều giống như ngươi, nhàn đến nhàm chán chạy lung tung vì muốn xoát độ tồn tại à?"

Bạch Mặc:"......" Baba, mụ mụ! Nơi này có người khi dễ ta!

Cố Thần xuy một tiếng, không thèm mở miệng.

Bạch Mặc hướng dẫn hắn ngồi xuống, đi mởquang não của mình, tìm ra một phần tư liệu, đưa cho Cố Thần, đăng ký cho hắn.

Loại thiết bị quang não này ở mạt thế số lượng không nhiều lắm, là cống hiến nổi bật của công nghệ cao. Bởi vì dùng để chế tạo ra các loại tài liệu cao cấp, định vị tra tìm liên lạc cho nên năng lượng cần cung chính là dùng tinh thạch.

Dùng loại máy này rất phiền phức bởi vì nó đặc biệt yêu cầu cần tiêu hao lượng lớn tinh hạch, cho nên người bình thường muốn có cũng không được.

Mà tinh hạch là vật tồn tại trong não tang thi, một loại thuỷ tinh thể bán trong suốt. Trải qua sự cải tạo virus, biến dị tang thi, rất khó tiêu diệt. Đám chết tiệt này cho dù có cho nổ tan sát thân mình chúng mà còn để lại cái đầu nguyên vẹn, nó cũng có thể nhào lên tới cắn ngươi một ngụm.

Thời điểm thế giới mới bắt đầu hỗn loạn, nhân loại còn chưa hiễu biết gì về tang thi, cho nên rất nhanh bị tiêu diệt. Sau này có người ở trong thời điểm công kích, lúc vô ý gõ phá đầu của tang thi, đem một cái tinh thể hình trứng đánh rớt ra, tang thi liền thật sự biến thành thi thể.

Vì thế nhân loại tìm ra được phương pháp trong chiến đấu, có thể nhanh chóng tiêu diệt được tang thi.

Sau này lại tiếp tục trải qua sự giám định nghiên cứu của viện nghiên cứu, cuối cùng cũng phát hiện ra trong tinh thạch có chứa một loại năng lượng. Loại năng lượng này có thể tổng hợp mã hóa số liệu, cho nên họ mới làm ra loại thiết bị mới này.

Hơn nữa tinh thạch còn có thể tái tạo ra một số dạng năng lượng, giúp căn cứ tiết kiệm, vì nhân loại cung cấp một nguồn năng lượng lớn.

Quang não là một loại vật phẩm thông tin, so với di độngcùng máy tính linh tinh lúc trước mạt thế thì tiện lợi hơn.

Nó có thể trực tiếp khảm vào sâu trong làn da, cũng có thể trở thành vòng tay, vòng cổ. Chỉ cần đăng ký qua, trải qua sự chứng thực của quang não, liền có thể trực tiếp kết nối với sóng điện não, tùy thời phát ra thông tin của người đăng kí lên màn hình.

Trước kia Cố Thần cũng từng nhìn thấy có người sử dụng qua loại máy công nghệ cao kiểu mới này. Bất quá cái mà hắn nhìn thấy chỉ là loại nhỏ, còn ở đây nguyên một đống còn khá lớn. Hắn cũng đã từng rất hâm mộ mà muốn có một cái.

Sau này khi đi theo Trần Mặc bởi vì vẫn luôn muốn ở bên gã, cho nên hắn không cần liên lạc, vì thế ham muốn này rất nhanh đã bị dập tắt.

Hiện tại lại một lần nữa được nhìn thấy máy này, Cố Thần thực kích động, thiếu chút nữa không kiềm chế được mà chạy lại cướp một cái.

Bạch Mặc nhìn thần sắc quỷ dị của hắn, tổng cảm giác thấy Cố Thần giống như cùng quang não có thâm cừu đại hận, một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm.

"Khụ khụ, ngươi...... đăng ký một chút, trong căn cứ lại có thêm một quân binh , ngươi về sau chính là thủ hạ của Lãnh Túc, thủ hạ của y đều toàn tinh anh, ai cũng có một cái quang não, ngươi nếu không thích......"

"Ai nói ta không thích!" Không đợi Bạch Mặc nói xong, Cố Thần liền đánh gãy lời hắn.

Không để ý tới ánh mắt quỷ dị của Bạch Mặc, Cố Thần hiện tại trong lòng có một ý tưởng: Móa, ta cũng có thể có một cái quang não!

Lãnh túc nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của Cố Thần, ánh mắt ôn nhu đưa tay xoa đầu tóc hắn.

Cảm giác giống như chỉ cần Cố Thần đối với y lộ ra ánh mắt này, y liền có một loại xúc động muốn dưng cho hắn cả thế giới.

Bạch Mặc bị hai người nhấn chìm trong đống bong bóng màu hồng, vẻ mặt chán ghét mà chà xát hai cánh tay đã nổi đầy da gà.

"Ai, ta nói các ngươi nghe này, có thể hay không đừng ở chỗ này kích thích nhân viên độc thân a, đồng tình một chút có được không!?"

Lãnh Túc nghiêng nghiêng đầu qua liếc mắt nhìn hắn: "Có bản lĩnh ngươi cũng tìm đối tượng đi."

Bạch Mặc: Khinh người quá đáng!

Rất nhanh Cố Thần liền điền xong tư liệu, Bạch Mặc tìm ra cho hắn một cái quang não, giúp hắn đăng ký một chút, chỉ hắn cách liên kết tinh thần lực với sóng điện từ quang não.

Lãnh Túc mặt mày ôn nhu mà nhìn Cố Thần tươi cười sáng lạn đùa nghịch quang não mới trong tay.

"Những người bên ngoài xử lý như thế nào?"

______________________________________

Nhảm \( ̄▽ ̄;)/: Chương này thật dài aaaaaa (╥_╥)

Truyện convert hay : Lầm Chọc Yêu Nghiệt Vương Gia: Phế Tài Nghịch Thiên Tứ Tiểu Thư

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện