Mạt Thế Chi Ôn Dao

- 180


trước sau

Advertisement
Chương 171: Nhện biến dị

"Grào!" Bên trái Ôn Dao truyền đến tiếng rống đầy giận dữ của Đại Hoàng, mà phía trước nó cũng đồng dạng có một con nhện biến dị khổng lồ.

"Ầm!"

Tay phải Ảnh Điệp nắm cả eo Ôn Dao nhảy về phía sau, lại một con nhện biến dị từ trên tay không giáng xuống, phần bụng cứng rắn nện xuống chỗ các cô vừa đứng thành một cái hố to.

Tiểu Tiểu cùng Mạn Mạn bên kia đồng dạng giằng co với một con nhện biến dị hơi nhỏ hơn.

Hai người Ôn Dao vừa mới lui ra phía sau đứng vững, hao con nhện biến dị kia không ngừng phun tơ nhện hình lưới về phía các cô, Ảnh Điệp ôm Ôn Dao tung nhảy trong rừng cây, vô cùng linh hoạt tránh né tất cả công kích.

Ôn Dao cau mày thoáng nhìn chung quanh, phát hiện chung quanh trên nhánh cây quấn đầy tơ nhện màu bạc, ở trong bóng đêm phản xạ tia ánh sáng.

Cứ theo đà này, các cô dần dần sẽ bị tơ nhện bao vây, thẳng đến khi không có nơi đặt chân, cuối cùng bị tơ nhện dính chặt trói lại.

"Tách ra, một người một con!"

Ảnh Điệp gật đầu, cô cũng phát hiện ý định của con nhện biến dị.

Ảnh Điệp lại một lần nữa nhảy lên rời rơi xuống chỗ đất bằng, buông Ôn Dao ra sau đó lại nhảy lên, ở trên nhánh cây mượn lực mấy lần, trực tiếp nghênh tiếp con nhện biến dị khổng lồ lúc đầu.

Tiến đến gần mới phát hiện, thân thể con nhện biến dị này cũng không phải đơn thuần màu đen, đầu của nó cùng phần bụng đều có đường vân màu xanh sẫm, đặc biệt nhất là hoa văn ở phía trước đầu phần bụng, nhìn thế nào cũng thấy giống như gương mặt dữ tợn của một người.

Bên miệng con nhện biến dị có một cặp xúc tu như càng cua sắc bén, lóe lên ánh sáng lạnh kẹp về phía Ảnh Điệp trước mặt.

Ảnh Điệp cất cao thân hình, mủi chân điểm nhẹ, dẫm nát càng cua sau đó mượn lực nhảy lên trên, ở giữa không trung lưu loát xoay người ngửa ra sau, sau đó vững vàng cưỡi trên khoảng giữa bộ ngực cùng phần bụng của con nhện biến dị.

Cùng lúc đó, Ảnh Điệp rút dao găm bên hông ra, hung hăng đâm xuống lưng con nhện biến dị!

"Đinh!" Từng tiếng dội lại, dao găm trong tay Ảnh Điệp hoàn toàn đâm không được ngực giáp cứng rắn của con nhện biến dị, ngược lại va chạm bị gẫy rồi.

Con nhện biến dị bắt đầu lắc lư dữ dội, đồng thời càng không ngừng nhảy lên, ý đồ hất Ảnh Điệp trên lưng nó xuống. Ảnh Điệp chặt chẽ bám chặt không buông, có chút cúi người, hai chân kẹp chặt, vững vàng như trước ngồi ở phía trên.

Ôn Dao chỉ huy vô số lưỡi dao nước cùng mũi tên nước bắn về con nhện biến dị đối diện cô, ở bên ngoài lớp vỏ cứng rắn của nó lưu lại đường đường trắng bạc, đồng thời dưới chân rất nhanh chuyển động, tránh né đối diện thỉnh thoảng phóng tơ nhện về phía cô.

Nghe được âm thanh dội lại kia, Ôn Dao tranh thủ thời gian nhìn thoáng qua, tay trái vừa lật, trong tay xuất hiện một thanh dao găm không chút thu hút, cô ném dao găm về phía Ảnh Điệp, đồng thời hô lớn: "Tiếp này!"

Ảnh Điệp đang cưỡi trên lưng con nhện biến dị nghe tiếng, lập tức cúi người sang bên cạnh, tay trái chụp tới, chuẩn xác không sai tiếp được dao găm. Đồng thời giơ lên cao cao, hung hăng đâm mạnh vào đầu phần bụng bên trái con nhện biến dị.

Không trượt phát nào dao găm không chút thu hút đơn giản đâm vào đầu phần bụng con nhện biến dị, Ảnh Điệp dùng sức kéo một phát: "Ầm ——" một tiếng, kéo ngang một phát thành miệng vết thương dài và lớn.

Đồng thời, huyết dịch màu xanh lá cây đậm phun tung toé ra ngoài, con nhện biến dị cảm thấy đau đớn kịch liệt bắt đầu điên cuồng vặn vẹo dựng đứng người dậy.

Ảnh Điệp rút dao găm ra, thay đổi phương hướng đâm dao vào phía bên phải con nhện biến dị, đồng thời hai tay nắm chặt ở chuôi dao găm, thuận thế nhảy xuống dưới, một lần nữa bên phải kéo dài một đường vết thương thẳng đứng từ đầu đến phần đáy.

Con nhện biến dị bị trọng thương cả người bắt đầu điên cuồng đâm tới, đụng ngã không ít cây cối, huyết dịch màu xanh lá rơi đầy đất, chỗ giác quan bên mép cũng phun nọc độc khắp nơi, thậm chí phần lưng không ngừng bắn ra tơ nhện loạn xạ.

Ảnh Điệp tìm đúng thời cơ, xông vào con nhện biến dị lần cuối, giơ lên dao găm, nhảy dựng lên cao, dùng sức đâm dao găm vào bụng nó, sau đó hai tay nắm lấy dao găm, một hơi kéo dài đến phần đuôi, đem toàn bộ phần bụng con nhện biến dị đào lên!

"Ào ào ——" một lượng lớn chất lỏng màu xanh lá cây đậm ào ào trút xuống, bao phủ thảm cỏ bên dưới đất, cho dù Ảnh Điệp rất nhanh tránh ra, nhưng trên người vẫn bị bắn tung tóe không ít huyết dịch.

Con nhện biến dị ra sức vùng vẫy hồi lâu, cuối cùng vẫn không cam lòng ngã xuống "Phịch" phát ra một tiếng vang thật lớn, còn nện đứt một gốc cây bên cạnh.

Mà tình hình chiến đầu bên Ôn Dao cũng đã tiến vào hồi cuối, chỉ thấy Ôn Dao dùng vài cây roi nước buộc chặt bốn chân con nhện biến dị (buộc hai hai) cùng một chỗ, làm cho nó đứng không vững, nằm ngửa trên mặt đất càng không ngừng giãy dụa, đồng thời phần đuôi cũng không ngừng bắn ra tơ nhện, ý đồ phản kích trong đường cùng.

Đáng tiếc nó không có cơ hội này, Ôn Dao sử dụng tinh thần lực công kích, trực tiếp phá hủy tinh thần lực của con nhện biến dị.

Thời gian dần qua, con nhện biến dị kia ngừng giãy dụa, vẫn không nhúc nhích nằm tại đó.

Mà bên kia bọn Đại Hoàng, Tiểu Tiểu chiến đấu cũng không nhẹ nhàng, lực phòng ngự của nhện biến dị cực kỳ biến thái, lưỡi dao gió của Đại Hoàng hoàn toàn không thể lưu lại vết thương trên người nó, thậm chí ngay cả tơ nhện cũng không thể cắt đứt. Bởi vậy Đại Hoàng chỉ có thể không ngừng bị động tránh né công kích của đối phương, không có cách nào đối phó với con nhện biến dị kia.

Tiểu Tiểu bên kia tốt hơn nhiều, Mạn Mạn ẩn núp trong bụi cỏ không ngừng duỗi ra dây leo quấy rối con nhện biến dị, thậm chí có đôi khi dùng sức lôi kéo, khiến nó đứng không vững. Con nhện biến dị kia chỉ có thể dùng tơ nhện treo chính mình ở giữa không trung, tới lui công kích Tiểu Tiểu.

Tuy nhiên mũi băng nhọn của Tiểu Tiểu cũng không thể phá phòng thủ, nhưng Tiểu Tiểu thông minh thỉnh thoảng dùng băng sương bao trùm bên ngoài con nhện biến dị, khiến động tác của nó trở nên càng ngày càng cứng ngắc.

Ngay trong giây phút các cô chấm dứt chiến đấu, hai con nhện biến dị kia dường như cảm nhận được cái gì, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bỏ chạy ra ngoài, nhảy mấy cái liền biến mất trong màn đêm đen kịt của núi rừng.

Tiểu Tiểu cọ đến bên người Ôn Dao, có chút xấu hổ nói:【Thực xin lỗi, chủ nhân... Tiểu Tiểu quá vô dụng, một con yêu quái xấu xí tám chân cũng không đánh thắng... 】

【Hừ!】Đại Hoàng hừ lạnh một tiếng, ngạo kiều chuyển đầu hổ sang hướng bên kia, kiên quyết không thừa nhận mình quá yếu mới đánh không thắng một con nhện! Nó vừa rồi còn chưa có dùng toàn lực đâu, đang lúc chuẩn bị phát đại chiêu thì con đó chạy mất! Cho nên mới không phải nó vô dụng đâu!

Ôn Dao sờ lên đầu Tiểu Tiểu, bảo nó trở lại cổ tay của mình, đồng thời mò Mạn Mạn lên đặt trên bờ vai, sau đó ngồi trở lại trên lưng Đại Hoàng. Đợi sau khi Ảnh Điệp cũng trở về, Ôn Dao vỗ vỗ đầu Đại Hoàng: "Đi!"

Đại Hoàng đứng dậy nhảy lên, dị năng hệ phong gia tăng bốn phía, dùng tốc độ nhanh nhất chạy theo hướng Ôn Dao chỉ!

Sau khi thay đổi vô số phương hướng, các cô đuổi đến một nơi nhìn bên ngoài không có gì đặc biệt. Ôn Dao nhảy xuống, nhờ vào tinh thần lực tìm tòi rất nhanh đã tìm được cửa động ngụy trang.

Chỗ cửa động bị hai tảng đá cực lớn ngăn lại, bên trên còn có nhánh cây lá cây bị tơ nhện quấn quanh cùng một chỗ, tạo thành ngụy trang đơn giản, ở trong đêm tối nhìn không kỹ căn bản không nhìn ra được cái gì.

Ôn Dao để Ảnh Điệp dùng dao găm vạch tơ nhện ra, không nghĩ đến dao găm chém sắt như chém bùn thời điểm va vào nhau với tơ nhện lại còn sinh ra không ít lực cản, đủ thấy tơ nhện cứng đến cỡ nào.

Đợi đến khi Ảnh Điệp chặt đứt liên kết giữa tơ nhện và cửa động, đẩy cự thạch ra, một huyệt động sâu không tháy đáy xuất hiện trước mắt các cô.

Chương 172: Nhện ma ma

Ôn Dao thoáng dùng tinh thần lực dò thám một phen, sau đó lấy trong không gian hai cái đèn pin, lần lượt đưa một cái cho Ảnh Điệp, dặn dò Đại Hoàng canh giữ ở cửa động, sau đó dẫn đầu đi vào huyệt động.

Hang động rất cao, cao khoảng 1 mét 8, hai tiểu loli thuận thuận lợi lợi đi ở trong đó, thành động cùng dưới đáy đều gồ ghề, cũng không có ít mạng nhện tàn phá bám ở phía trước, phía trên mạng nhện còn có chút đặc dính, cũng không dễ đi cho lắm, bên trong huyệt động có nhiều ngã rẽ, Ôn Dao không chút do dự, quyết đoán tiến về phía trước.

Ảnh Điệp trầm mặc theo ở phía sau, ánh mắt cô đầy cảnh giác, thân thể sụp đổ rất nhanh, đèn pin trong tay phải càng không ngừng lắc lư, tay trái nắm chặt dao găm để ở trước ngực, tùy thời chú ý động tĩnh quanh người.

Đột nhiên, Ôn Dao ngừng bước chân, Ảnh Điệp đang chú ý động tĩnh hcung quanh không để ý, thiếu chút nữa đụng trúng Ôn Dao.

"Làm gì vậy?" giọng điệu Ảnh Điệp thật không tốt, Ôn Dao quay đầu thong thả nhìn cô một cái, nhàn nhạt mở miệng nói: "Không cần khẩn trương như vậy."

Ôn Dao chú ý đến, Ảnh Điệp cũng không sợ tối, nhưng ở trong hoàn cảnh giam cầm, cô ấy rõ ràng khẩn trương hơn bình thường rất nhiều, tinh thần lực chấn động rất mãnh liệt, không còn biểu hiện lạnh như vậy hay tỉnh như thế kia.

Ảnh Điệp bị vạch trần tâm tư có chút mất mặt, cô không nể mặt, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Ôn Dao: "Ai khẩn trương!"

Ôn Dao quay đầu tiếp tục đi lên phía trước, Ảnh Điệp đứng nguyên tại chỗ, cắn môi có chút do dự, cuối cùng bỏ mặc Ôn Dao càng đi càng xa, cô không được tự nhiên quan sát bốn phía, hừ lạnh một tiếng sau đó lại chặt chẽ bám theo.

Trong bóng tối thời gian từ từ trôi qua trở nên không chân thực, các cô không ngừng đi vào trong, mạng nhện bên trong huyệt động càng ngày càng nhiều, dẫn đến con đường phía trước các cô đi thật khó khăn, nhưng đến lúc huyệt động càng lúc càng lớn, các cô biết rõ nhanh đến đích rồi.

Không bao lâu, trước mắt các cô xuất hiện một mạng nhện khổng lồ hoàn hoàn chỉnh chỉnh, chắn cuối cùng ở cửa động, từ đối diện loáng thoáng nhìn thấy ám quang màu đỏ lập loè.

Ảnh Điệp tiến lên chuẩn bị dùng dao găm vạch phá mạng nhện, ngay vào lúc dao găm đụng chạm tơ nhện, trong nháy mắt đó hai cái càng cua dữ tợn đột nhiên vọt tới từ phía đối diện, càng cua kia cắm tới Ảnh Điệp đứng phía trước nhất.

"Oanh ——" một đầu rồng nước tráng kiện từ sau lưng Ảnh Điệp hung mãnh lao ra, hung hăng đánh lên con nhện biến dị, nước xoáy cực lớn đâm thẳng vào nó khiến cả người nó bay ngược về phía sau.

"Nhanh!"

Nghe lời Ôn Dao, tay Ảnh Điệp tăng nhanh tốc độ, sau khi phá rách mạng nhện hai người nhanh chóng đi thẳng về phía trước, đột nhiên tầm mắt khoáng đạt làm cho hai người nao nao, mà tình cảnh huyệt động cực lớn khiến cho người ta giật cả mình.

Trên đỉnh đầu cao năm sáu mét treo vô số kén màu trắng hình bầu dục, có một số kén trắng nhỏ vẫn còn giãy dụa lắc lư. Dưới phía đáy bốn phía cũng giống như thế, nguyên một đám kén trắng lớn nhỏ không sai biệt lắm chồng chất ngay ngắn ở đấy, còn có con nhện biến dị khổng lồ kéo chuyển động những cái kén trắng này.

Giữa không trung chính giữa huyệt động treo một tấm mạng nhện khổng lồ, phía trên nằm sấp một con nhện còn lớn hơn con nhện biến dị khác. Hoa văn trên người càng nhiều hơn, hơn nữa là màu đỏ sậm đấy, trên đỉnh đầu chung quanh bộ mắt kép càng có vài đường vân màu vàng kim nhạt.

Bụng của nó vô cùng to lớn, có thể nói là mập mạp, mà ở phần đuôi không ngừng sản xuất ra trứng màu trắng, rơi xuống mặt đất sẽ có những con nhện khác mang đến nơi khác.

Mà trước mặt nó xếp đặt rất nhiều kén trắng, nó mở to miệng thở phì, duỗi ra một cái ống dài như cái chân, từ đỉnh kén trắng bắt đầu hút vào... mà kén trắng kia lập tức bắt đầu lắc lư dữ dội.

Từ từ, kén trắng khôi phục bình tĩnh, mà nhện ma ma cũng rút ra mẫu cũng rút ra cái ống cắm vào kén trắng kế tiếp, cái trước xong lập tức bị một con nhện biến dị khác kéo đi.

Phía dưới mạng nhện chỗ nhện ma ma lít nha lít nhít bày đầy trứng, ở chính giữa trứng còn xếp đặt rất có quy luật một ít tinh thạch màu đỏ, chúng lớn hơn trứng một chút, nhìn xuyên ánh sáng màu đỏ, thậm chí có thể nhìn thấy bên trong trứng có bóng đen chuyển động, hình dáng kia rõ ràng chính là nhện con.

Cũng có một ít nhện con không ngừng giãy dụa từ trong trứng đi ra, sau khi bò ra tự giác leo lên bốn phía kén trắng, vô sự tự thông (*không thầy cũng tự thông tỏ) từ miệng duỗi ra một cái ống thật dài, cắm vào trong kén trắng bắt đầu hút thức ăn vào.

Tóm lại chỉ vừa nhìn một cái sẽ khiến người ta sinh ra sợ hãi khủng khiếp.

Con nhện biến dị bị đánh bay trước đó đã bò lên, bầy nhện biến dị khác cũng sớm phát hiện có người xâm nhập, chúng chia thành hai tốp, một phần bò lên trên mạng nhện vây quanh bảo vệ nhện ma ma, một phần khác lập tức bao vây các cô lại.

Ôn Dao nửa híp mắt nhìn bốn phía chung quanh, giật Tiểu Tiểu từ trên cổ tay xuống, vứt thẳng nó và Mạn Mạn vào căn cứ trứng nhện.

Tiểu Tiểu và Mạn Mạn ở giữa không trung khôi phục nguyên trạng, sau đó dựa theo Ôn Dao chỉ thị bắt đầu trắng trợn phá hư những trứng nhện kia.

Vỏ ngoài của những trứng nhện này cũng không cứng rắn như vậy, rất nhanh đã bị chúng phá hủy một phần nhỏ, chất lỏng sền sệt màu trắng chảy ra từ giữa trứng, rất nhiều nhện con còn chưa phát triển xong giãy dụa bên dưới vài cái rồi không còn động tĩnh.

Thấy một màn như vậy, nhện ma ma phát ra tiếng kêu cực kỳ bén nhọn, mà bầy nhện biến dị này lập tức triển khai điên cuồng tấn công.

Đã có một lần kinh nghiệm Ảnh Điệp rất nhanh tìm được bí quyết, Ải Nhân chế tạo dao găm ở trong tay cô càng phát huy tác dụng một cách tự nhiên, từng con nhện biến dị ngã xuống dưới chân cô, huyết dịch màu xanh lá chảy đầy đất.

Thời điểm Ảnh Điệp không kiêng dè đồ sát, Ôn Dao trực tiếp dùng tinh thần lực tiến hành công kích, chỉ thấy con nhện biến dị trước mắt Ôn Dao từng con từng con không có chút dấu hiệu ngã xuống, thậm chí có con ngã xuống đập vỡ không ít trứng nhện.

Nhìn thấy tất cả nhện ma ma càng thêm điên cuồng, nó thúc dục bên người chỉ còn bảy con nhện biến dị, truyền đạt mệnh lệnh cho bọn chúng tự nổ.

Sóng tinh thần nhện ma ma dao động bị Ôn Dao bắt chính xác thời điểm, cô nhanh hơn nó một bước, bảy con nhện bên kia còn chưa có hành động đã bị cô phóng thích tinh thần công kích, phá hủy tinh thần lực của bọn nó.

Tinh thần lực của những con nhện biến dị này cũng không mạnh, hơn nữa tính tự chủ rất yếu, chủ yếu nghe theo mệnh lệnh nhện ma ma, đối với Ôn Dao mà nói phá hủy tinh thần lực của bọn nó cũng không hao phí quá nhiều.

Nhưng tinh thần lực con nhện ma ma này lại rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn dị năng giả, dù sao nó có thể chỉ huy nhiều con nhện biến dị như vậy, có thể nói là một tổng chỉ huy. Tuy tinh thần lực còn hơi kém so với Ôn Dao, nhưng Ôn Dao vẫn đề cao cảnh giác. Ở đây tinh thần lực biến dị rất kỳ lạ, ngươi vĩnh viễn không biết ngươi sẽ gặp dị năng tinh thần lực như thế nào, Ôn Dao cũng không dám khinh thường.

Đột nhiên, Ôn Dao phát hiện tinh thần lực của nhện ma ma phân ra một tia tinh thần lực bắn về phía Ảnh Điệp vừa kết thúc chiến đấu, nhớ đến trước đó nhện ma ma ra lệnh cho những con nhện biến dị khác cũng xuất hiện tình cảnh tương tự như vậy, Ôn Dao đại khái đã đoán được dị năng tinh thần lực của nhện ma ma —— khống chế, hoặc là nói điều khiển.

Ở bên kia, tia tinh thần lực khó khăn lắm sắp đụng chạm vào Ảnh Điệp, Ôn Dao đã hoàn toàn chuẩn bị kịp thời ngăn cản

Truyện convert hay : Hào Môn Chiến Thần
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện