Ly Hôn Đi , Tôi Muốn Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Hàng Tỷ

Bạc Mộ Niên Còn Không Bằng Một Con Chó Trung Thành


trước sau

Advertisement
" Chuyện bên này xử lý xong con sẽ quay về ạ "

Thẩm Cẩm Sinh ở đầu dây bên kia, cổ họng khàn đặc " ba mẹ đợi con về nhà "

" Vâng "

Sau khi tắt điện thoại , Thẩm Sơ lấy hai tay che mặt .

Cô lớn như vậy rồi , mà vẫn còn để cho ba mẹ lo lắng , chỉ vì một người đàn ông là Bạc Mộ Niên! .

Thẩm Sơ cảm thấy mình là một đứa con gái bất hiếu , làm xằng làm bậy .

Trần Tiêu cầm lấy điện thoại , lặng lẽ đứng một bên , đợi Thẩm Sơ phát tiết cảm xúc xong .

Năm phút sau, Thẩm Sơ nín khóc , đưa tay nhận lấy khăn tay .

Vừa lau nước mắt vừa khàn giọng nói " người nổi tiếng của công ty anh họ cậu , mình có thể mượn một chút không " .

Quản lý của truyền hình và điện ảnh tiếng tăm lừng lẫy Hoa Ngu là anh họ của Trần Tiêu . Vì doanh thu hằng ngày của nghệ sĩ , Hoa Ngu có nhiều công ty nhỏ , có không ít người nổi tiếng.

Trần Tiêu sửng sốt một chút , sau đó lấy điện thoại ra nói " cậu đợi chút , mình gọi cho anh ấy mượn người ".

" Ừm "

Thẩm Sơ lên tiếng , nghiêng đầu , nhìn tòa cao ốc Vi Quang bên ngoài , khoé miệng khẽ nhếch lên.

Cô ban đầu , sao lại cảm thấy , bản thân có thể khiến cho Bạc Mộ Niên động tâm được chứ? .

Ba năm , cuối cùng cô cũng biết , hắn không động lòng , là bởi vì trái tim đã ở trên người của người khác mất rồi.

Như vậy cũng tốt , ít nhất cũng phải khiến cho cô ta thua tâm phục khẩu phục.

Chỉ là mấy năm gần đây , cô phải cõng cái nồi trên lưng , chịu biết bao oan ức , Thẩm Sơ chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy .

Trần Tiêu nói chuyện điện thoại xong với Trần Kích , liền nhìn Thẩm Sơ đang nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bên ngoài bầu trời âm u , âm u như tâm trạng của Thẩm Sơ lúc này .

Trần Tiêu biết bây giờ Thẩm Sơ đang rất buồn.

" Tối nay đi bar không ?" .

Nghe được cô ấy nói , Thẩm Sơ nhàn nhạt trả lời " không đi , tối nay phải ăn no ngủ kỹ , để còn dưỡng sức " .

Dừng đèn đỏ phía trước , Trần Tiêu nhìn Thẩm Sơ nói " xem ra tâm trạng của cậu cũng không xấu lắm " .

" Cấp ba năm đó , khi Phú Quý chết mình cũng chỉ buồn mấy ngày , còn Bạc Mộ Niên hắn ta dựa vào cái gì? "

Độc chiếm cô ba năm , hôm nay cô bò ra ra khỏi vực thẳm , cô có gì mà phải khó chịu.

Trần Tiêu đối với Thẩm Sơ có chút bội phục . Phú Quý , tên này cũng là một con chó !

Chỉ là nghĩ lại thì , Bạc Mộ Niên , tên này còn không bằng một con chó trung thành nữa .

Thật là không đáng để tiểu Ngũ phải rơi nước mắt.

Trần Tiêu còn sợ Thẩm Sơ khó chịu , xem ra vẫn là mình đánh giá thấp cô ấy .

Buổi tối chưa tới mười giờ , Thẩm Sơ đã đi ngủ rồi , ngược lại Trần Tiêu ở trên mạng chửi nhau với một lũ ngốc , hơn ba giờ mới đi ngủ , kết quả ngày hôm sau , thẳng tới chín giờ mới dậy.

Trần Tiêu còn đang trong cơn buồn ngủ , đi ra khỏi phòng , thì Thẩm Sơ thấy trang điểm và mặc quần áo xong , chuẩn bị ra ngoài .

Thẩm Sơ là một cô gái , có ngoại hình xinh đẹp của vùng sông nước Giang Nam .

Hôm nay ăn mặc đơn giản lại không gợi cảm , trên người là một chiếc áo lông màu nâu , rộng thùng thình , ở đằng trước có một chữ Lĩnh to đùng , bên dưới là một chiếc quần cao bồi màu xanh dương , dưới chân là một đôi giày màu đen đơn giản, tóc dài xõa ra , cả người điềm đạm cùng với khiêu gợi , đều được hòa hợp lại cùng một chỗ , hết sức đẹp mắt.

Trần Tiêu rất thích cách ăn mặc này của Thẩm Sơ.

" Mình đi đây "

Thẩm Sơ cầm điện thoại ở trên bàn , nói với Trần Tiêu.

Trần Tiêu chạy tới ôm cô " đi đi , tạm biệt với sai lầm đã qua , hướng về cuộc sống mới! " Thẩm Sơ cười thành tiếng " ok " .

Truyện convert hay : Thần Y Kiều Thê Táp Bạo

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện