Ly Hôn Đi , Tôi Muốn Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Hàng Tỷ

Cô Không Nhận Sai , Thì Không Được Đứng Lên


trước sau

Advertisement
" Bạc Mộ Niên? "

Dù biết rõ hắn sẽ không bảo vệ cô , nhưng khi hắn dùng tay ấn cô quỳ xuống, trái tim Thẩm Sơ như bị ai đó cầm dao cứa vào .

Dù bị bạn bè xa lánh nhưng cô vẫn nhất quyết phải gả cho người đàn ông này , cô còn tưởng rằng dùng ba năm thời gian, sẽ khiến trái tim vốn lạnh nhạt đó ,dần ấm hơn.

Thẩm Sơ bị Bạc Mộ Niên ấn quỳ trên mặt đất , đầu gối có chút đau , nhưng so với trái tim đang đau như xát muối này , thì quả thật nỗi đau ở đầu gối, trả đau chút nào .

Cô ngẩng đầu nhìn Bạc Mộ Niên đang đứng bên cạnh , người đàn ông ánh mắt ác liệt ,vô tình này ,như lưỡi dao đâm thẳng vào trái tim của Thẩm Sơ.

Cô thật khờ .

" Thẩm Sơ, cô biết sai hay chưa?"

Nghe được âm thanh của Bạc lão gia tử , Thẩm Sơ nhìn lên , sau đó dựng thẳng sống lưng " người không phải tôi đẩy , tôi không biết mình sai ở đâu " .

Cô vừa nói xong, Bạc lão gia tử giơ tay đem bình hoa trên bàn đập thẳng xuống bên cạnh Thẩm Sơ .

Bình hoa rơi xuống đất, lật tức vỡ tan tành, một mảnh vỡ trong đó cứa vào tay cô , tạo thành một vết thương chảy máu .

" Không biết hối cải , không xứng quỳ trong từ đường Bạc gia ta , đem ra ngoài , quỳ ở ngoài đó , không biết sai thì không được đứng lên! " .

Bạc lão gia tử nói xong nhìn qua Bạc Mộ Niên " tìm người trông nó , nó không nhận sai , thì không cho đứng lên! "

Sau khi Bạc lão gia tử rời khỏi , Tần Tú nhìn Bạc Mộ Niên ,sau đó bước tới trước mặt Thẩm Sơ " Thẩm Sơ , con trước đứng lên đi , ông nội cũng chỉ là nóng giận nhất thời thôi "

Trong Bạc gia người đối xử tốt với cô chỉ có một mình Tần Tú.

Bà lòng dạ tốt bụng , cho rằng Thẩm Sơ dù có như thế nào, thì cũng đã gả vào Bạc gia rồi.

Bạc Mộ Thanh đứng bên cạnh cười lạnh " mẹ , ông nội nói là, Thẩm Sơ không nhận sai thì không được đứng lên ,người cũng đừng dính vào chuyện này! "

Bạc Mộ Thanh luôn không thích Thẩm Sơ , khó khăn lắm mới thấy được lúc cô ta gặp đen đủi , nói xong liền kéo Tần Tú rời đi.

Tần Tú thở dài nhìn Bạc Mộ Niên không nói gì bên cạnh " Mộ Niên, con nghĩ như thế nào vậy, dù gì Thẩm Sơ cũng làm vợ con ba năm , coi như xong chuyện đi ".

Bạc Mộ Niên ánh mắt lạnh lùng nói" con không có người vợ độc ác như vậy! ".

Thân thể Thẩm Sơ run lên , cô biết, không cần phải giải thích gì nữa , hắn đã sớm khẳng định cô là một người đàn bà độc ác rồi .

Bạc Mộ Niên nói xong , liền vất lại một câu vô tình "Thẩm Sơ , tự giải quyết đi "

Hay cho câu tự giải quyết .

Thẩm Sơ nghe tiếng bước chân ngày càng xa ,dần dần , cô chỉ nghe được tiếng tim mình đang đau đớn đập thình thịch , thịnh thịch .

Không lâu sau khi Bạc Mộ Niên rời đi , hai người giúp việc đi tới " nhị thiếu phu nhân , nhị thiếu gia nói , người ra ngài quỳ ạ " .

Sau khi người giúp việc nói xong , liếc mắt nhìn nhau, sau đó túm lấy Thẩm Sơ kéo ra bên ngoài từ đường , lần nữa ấn bả vai cô, ép cô quỳ xuống .

" Sao mấy người lại dám đối xử với tôi như vậy"

Hai người giúp việc không xem cô ra gì " nhị thiếu phu nhân, cô quỳ cẩn thận chút ! , Lão gia có nói , trừ khi cô nhận sai , nếu không đêm nay ,cả đêm sẽ phải quỳ ở đây, cô yên phận chút đi , cô khoẻ ,tôi khoẻ . Mọi người cùng khoẻ! ".

Đúng lúc này có một tiếng sấm , nói chậm nhưng nhanh , một trận mưa rào ập tới.

Hai người giúp việc đơ người một lúc , sau đó phản ứng lại ,chạy thật nhanh vào từ đường , bỏ lại Thẩm Sơ đang quỳ gối ở đây.

Truyện convert hay : Tuyên Cổ Đại Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện