Luân Hồi Đại Đế Truyện

Thái Dương Hệ


trước sau

Advertisement
Lê Hồng Anh: “A Huyền ca, ngươi thật sự không đi cùng chúng ta sao?”

Long Huyền: “Mọi người cứ việc đi đi, ta còn có một chút việc cần phải làm.”

Lý An: “A Huyền ca mà có việc quan trọng gì chứ, nhất định là lại muốn đâm đầu vào tu luyện rồi, thật không thể biết tại sao lại có người yêu tu luyện đến như vậy.”

Đám thiếu niên lập tức oán thán, đối với việc Long Huyền là một tên tu luyện cuồng nhân bọn hắn đều biết rõ. Những tưởng đến một nơi phồn hoa như Vĩnh Yên trấn này thì có thể kêu gọi Long Huyền cùng ra ngoài đi dạo, nào ngờ hắn vẫn không đổi được thói quen, mặt trời vừa lặn liền lao đầu vào tu luyện.

Sau khi dùng xong điểm tâm tại dịch quán, đám thiếu niên bàn nhau đi tham quan Vĩnh Yên trấn này một vòng, thư giản trước khi tiếp nhận sát hạch, mặc dù là nói như vậy, nhưng ai cũng biết, bọn hắn thuần túy là vì ham chơi mà thôi.

Về phần Long Huyền, sau khi xác định tại trung tâm giao thương này không có loại tài nguyên nào mà hắn cần thì cũng mất đi hứng thú, quyết định ở lại trong phòng, tranh thủ thời gian tu luyện. Sau khi đuổi đám thiếu niên đi cả rồi, một mình Long Huyền đi tới trong phòng, leo lên giường rồi bắt đầu khoanh chân ngồi xuống đả tọa.

Theo công pháp vận chuyển, tại vị trí mi tâm của Long Huyền có một đoàn ánh sáng màu lam nhàn nhạt hiện lên, sợi tóc không gió mà bay. Trong đầu Long Huyền đang liên tục mặc niệm từng đoạn khẩu quyết.

“Thiên không vô tận,

Vô lượng tinh thần. . .”

Không sai, công pháp mà Long Huyền đang vận chuyển lúc này chính là vô định tinh thần điển, lập tức từng đoàn khẩu quyết tựa như ngưng thực, hóa thành những con chữ mau chóng xoay quanh thân Long Huyền rồi bao phủ lấy hắn.

Ý thức của Long Huyền như được kéo vào một không gian hư ảo, bản ngã mở mắt, Long Huyền đã tiến vào trong vô định giới rồi.

Sau thời gian năm năm, vô định giới sớm đã không còn giống như lúc ban đầu chỉ là một không gian hư vô tối tăm nữa, giờ đây ở trước mắt của Long Huyền đang có tám khỏa hư ảnh hình cầu to nhỏ khác nhau, phát ra đủ loại màu sắc đan xen, toàn bộ không gian của vô định giới cũng vì đó mà bừng sáng.

Thời điểm ban đầu khi đạt được công pháp tinh thần này, Long Huyền liền cảm thấy nó rất không tầm thường, nhưng mà cũng chỉ như thế mà thôi, hắn hoàn toàn không có cách nào để đi sâu hơn trong việc tìm hiểu công pháp này.

Sau khi tham ngộ ra được vô định giới, Long Huyền đã bị kẹt lại rất lâu, bởi lẽ theo tu vi tăng lên, khoảng cách mà vô định giới bao trùm đối với Long Huyền là quá nhỏ bé, lúc ban đầu chỉ có thể bao phủ bán kính 5 mét quanh thân, với cự ly ngắn như vậy, khi tao ngộ yêu thú từ nhị giai trở lên gần như không có chút tác dụng nào cả, đối với việc này Long Huyền cũng rất bất đắc dĩ.

Bạch lão tuy có hiểu biết về tinh thần lực, cũng giảng giải cho Long Huyền về tinh trần, khi đó Long Huyền cũng từng nghĩ đến việc tìm kiếm tinh trần để hấp thu. Nhưng thật sự giá trị của những bảo vật ẩn chứa tinh trần vô cùng trân quý, chỉ có thể dùng công huân mới đổi được, Long Huyền đúng là có chút không nỡ. Suy đi nghĩ lại hắn chỉ có thể gác việc tu luyện vô định tinh thần điển sang một bên, chuyên tu võ đạo.

Nhưng cho đến tận một năm trước, việc khai khiếu đụng phải bình cảnh, Long Huyền rơi vào đường cùng chỉ có thể tập trung vào việc tăng lên cường độ tinh thần, thế là một lần nữa vắt nát óc đi suy diễn công pháp này.

Bởi vì chuyện này Long Huyền đã từng mất ăn mất ngủ suốt một thời gian dài, khi đó hắn người không ra người, ma không ra ma, dọa cho thôn dân hoảng sợ một phen.

Rồi đến một ngày, nhân lúc tình cờ, khi Long Huyền đang ngửa đầu nhìn bầu trời đầy sao trong màn đêm, hắn mơ hồ cảm nhận được giống như có một loại năng lượng gì đó đang chầm chậm truyền vào trong cơ thể của mình.

Sau nhiều lần xác nhận, Long Huyền vui mừng nhận ra rằng, vào ban đêm khi các khỏa tinh thần phát ra quang huy rõ ràng nhất thì cũng là lúc mà vô định tinh thần điển của hắn vận chuyển thông thuận nhất.

Theo như Bạch lão nói, vô định tinh thần điển này đối với thiên ngoại không gian có liên quan mật thiết, có thể hấp thu quang huy của nhật nguyệt tinh thần để lớn mạnh tự thân, công dụng không khác gì lúc hấp thu tinh trần, đều có thể ôn dưỡng, lớn mạnh tinh thần lực.

Đối với điều này Long Huyền tỏ ra vui mừng không thôi, thế là bắt đầu từ khi đó, Long Huyền ban ngày đi săn, rèn luyện thân thể, võ kỹ, tăng lên khí huyết lực. Đến đêm thì vùi đầu vào vận chuyển vô định tinh thần điển, bồi dưỡng cường độ tinh thần, chưa từng ngừng lại, hơn nữa, sau một đêm minh tưởng dùng nhật nguyệt quang huy tẩy lễ tinh thần, Long Huyền cũng không có cảm thấy mệt mỏi hay buồn ngủ, cho nên quyết định dùng minh tưởng thay thế hoàn toàn giấc ngủ.

Mà sau khi đã xác nhận được công pháp này có liên quan đến các khỏa tinh thần bên ngoài không gian kia, Long Huyền bắt đầu đổi hướng suy nghĩ, thay vì bị động tiếp thu quang huy chi lực đến từ vô số sao trời, hắn muốn thử liên kết với từng khỏa tinh thần mà mình nhận biết.

Thân là một vị xuyên không giả, các tiểu hành tinh quen thuộc nhất đối với Long Huyền không gì khác chính là chín tiểu hành tinh trong Thái Dương hệ. Sở dĩ có ý nghĩ này là vì Long Huyền nhận thấy tại nơi này cũng có ngày đêm luân chuyển, nhật nguyệt giao tế. Cho nên hắn chọn Thái Dương tinh chói mắt nhất kia làm căn cơ, Long Huyền bắt đầu nếm thử việc thành lập liên kết với nó.

Kết quả khiến cho Long Huyền mừng rỡ, quả thực là có thể, bởi vì sau khi nhắm vào một khỏa tinh thần nhất định để thành lập liên kết, mặc dù quá trình rất gian nan, nhưng sau khi thành công liên kết, tốc độ hấp thu quang huy chi lực của từng khỏa tinh thần đã tăng lên rõ rệt. Tổn hao thời gian hơn một năm, Thái Dương hệ có chín tiểu hành tinh làm hạch tâm, và đều xoay quanh mặt trời, đến hiện tại Long Huyền đã thành công tạo ra liên kết cùng với tám trong số chúng. Vì vậy mới có hư ảnh của tám khỏa hành tinh màu sắc đa dạng ở trước mắt này.

Bản ngã của Long Huyền chỉ nhìn sơ qua một lần, sau đó cũng bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt tu luyện, tám khỏa hành tinh theo đó mà bắt đầu chuyển động lên, Thái Dương tinh đứng yên một chỗ tỏa ra hào quang, bảy hành tinh còn lại thì bắt đầu chuyển động theo quy luật xoay quanh nó.

Theo Thái Dương hệ bắt đầu chuyển động, từ bên ngoài cơ thể của Long Huyền giống như có một cái tiểu lốc xoáy vô hình đang nhanh chóng hấp thu năng lượng, sau đó truyền vào trong cơ thể. Những năng lượng này tiến vào trong thân thể Long Huyền lại bị tám khỏa tinh thần khuếch tán ra khắp các ngóc ngách của vô định giới, khiến nó dần dần mở rộng, một phần khác thì truyền vào trong bản ngã của Long Huyền, làm cho bản ngã này đang không ngừng ngưng thực và cường đại hơn.

Cứ liên tục kéo dài như vậy, chẳng mấy chốc, một đêm thời gian nhanh chóng trôi qua, nhận thấy quang huy chi lực mà bản thân hấp thu dần dần yếu đi, Long Huyền ngưng việc tu luyện lại, hắn biết trời đã sáng rồi.

Long Huyền tự cảm nhận một chút, sau đó lông mi hơi nhíu lại, có chút ngao ngán mà lắc đầu.

Lúc này Bạch lão hiện ra ở bên cạnh lên tiếng hỏi: “Sao vậy, tu vi tăng lên quá chậm nên chán nản?”

Long Huyền thần sắc hơi ưu tư, hơi lắc lắc đầu mà nói: “Không có, ta đang buồn phiền vì chuyện khác. Khi ta vận chuyển tinh thần điển, cường độ tinh thần lực vẫn luôn tăng rất ổn định, ta chỉ là đang không vui vì khỏa tinh thần hạch tâm thứ chín trong Thái Dương hệ mãi vẫn không thể liên kết thành công, lần nào cũng đều thất bại trong gang tấc.”

“Hiện tại hình chiếu của các tiểu hành tinh Thái Dương hệ bên trong vô định giới đã gần hoàn chỉnh, nhưng dù vậy nó vẫn không có cách nào tự động vận chuyển, mà vào lúc ban ngày, quang huy chi lực có thể hấp thu được ít đến đáng thương. Theo như ta biết, các khỏa tinh thần mặc kệ là ngày hay đêm vẫn luôn tồn tại ở đó, chẳng qua là vào ban ngày, mắt thường của con người không có cách nhìn thấy chúng được thôi, mà nói vậy, dù cho là vào ban ngày, số lượng quang huy chi lực có thể hấp thu cũng không thể ít như vậy mới đúng.”

Bạch lão: “Sau đó thì sao?”

Long Huyền: “Ta nghĩ nguyên do không nằm ở các tiểu hành tinh kia, bởi vì ta có cảm giác, chín khỏa tinh thần hạch tâm trong Thái Dương hệ là nhất thể, khỏa tinh thần thứ chín này là một cái rào cản, nếu như ta thành công ngưng tụ ra được hư ảnh của nó, thiết lập liên kết, vậy thì Thái Dương hệ sẽ có thể hoàn chỉnh, vô định khôn gian này chắc chắn sẽ có thoát biến.”

Long Huyền nói xong liền thở dài, suy đoán này hắn đã nghĩ ra từ sớm rồi, chỉ là dù biết như thế, nhưng sau rất nhiều lần cố gắng, Long Huyền vẫn không có cách nào thành công ngưng tụ ra hư ảnh của Hải Vương tinh, điều này làm cho hắn khó chịu không thôi. Tâm tình của Long Huyền hiện tại giống như đau bụng nhưng mãi không tìm được nhà vệ sinh, vừa gấp lại vội.

Bạch lão an ủi hắn: “Không cần gấp gáp, đã nói rồi mà, tu luyện tinh thần lực cũng chính là đang tôi luyện tâm cảnh, đôi khi nhẫn nại, chờ đợi cũng là một loại tu hành.”

Long Huyền nghe vậy thì gật gật đầu, thở dài một hơi. Mà cả đêm hôm qua bận rộn tu luyện, hắn cũng không phải không có thu hoạch gì cả, cường độ tinh thần lực nguyên bản từ tâm như chỉ thủy 60% đã tăng lên 61% rồi, mạnh mẽ hơn một chút.

Lúc này đẩy cửa phòng ra, tiến tới đại sảnh của dịch quán, đám người bọn Lý An đã sớm tập trung hết tại đây rồi. Lý An thấy Long Huyền đi tới thì cười nói.

“A Huyền ca dậy rồi sao, mau tới dùng bữa sáng thôi, chúng ta còn đang định đi gọi ngươi đây.”

Long Huyền nghe vậy thì cười cười, nhanh chân ngồi xuống bàn cùng với đám người.

Truyện convert hay : Đô Thị Tiên Tôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện