Lồng Giam Mật Ngọt

Nhìn Thấu Tâm Can


trước sau

Advertisement

Nhậm Tác Chính đi đến bên cạnh Đổng Nhược Lam, thiếu nữ tay còn đang vẽ tranh hiện tại vì phát hiện có người bên cạnh nên dừng lại.Cô nghiêng mặt nhìn về phía Nhậm Tác Chính, cũng không mấy bất ngờ khi thấy hắn ở cạnh mình. So với lúc trước, Đổng Nhược Lam không còn cảnh giác với Nhậm Tác Chính nữa."Anh đã xong việc rồi à?" Đổng Nhược Lam dịu dàng nhìn Nhậm Tác Chính, thấy hắn im lặng, cô cũng có chút mất tự nhiên.Nhậm Tác Chính bởi vì mãi ngắm nhìn thiếu nữ này, nên hắn đã mất tập trung một chút.Người đàn ông sau khi hoàn hồn, hắn nhìn cô mỉm cười dịu dàng, trong mắt tràn nhập nhu tình sủng nịch.Nhậm Tác Chính đã nghĩ thấu rồi, trước hết vẫn là dùng ôn nhu mà đối đãi với cô. Đợi sau khi Đổng Nhược Lam qua được thời gian trị liệu bệnh tâm lý này, Nhậm Tác Chính sẽ đề nghị ly hôn, trả lại cho Đổng Nhược Lam sự tự do mà cô vẫn luôn mong ước.Phải... chính là ly hôn.Trước đây Nhậm Tác Chính và Đổng Nhược Lam đã từng kết hôn.Nhưng mối lương duyên này là do Nhậm Tác Chính ép buộc Đổng Nhược Lam mà thành. Khi đó Đổng Nhược Lam đương nhiên không tình nguyện.Đổng Nhược Lam thấy Nhậm Tác Chính cười với mình, tuy rằng nụ cười ấy quá đỗi ôn nhu ngọt ngào, nhưng không hiểu vì sao trong lòng Đổng Nhược Lam lại có chút bất an.Cô lần nữa nhìn hắn, muốn xem thử trong đôi mắt kia đang ẩn giấu tâm tìm gì. Nhưng cho dù Đổng Nhược Lam có nhìn thế nào cũng không thấu hiểu.Đổng Nhược Lam nghĩ... có lẽ cô đã quá đa nghi rồi.Thiếu nữ hai mắt sáng ngời nhìn Nhậm Tác Chính, cô đưa cho anh xem bảng vẽ chưa hoàn chỉnh của mình, "Anh xem, em vừa vẽ."Nhậm Tác Chính động tác có chút trục trặc nhận lấy bảng vẽ, hắn cũng ngồi xuống bên cạnh cô, cùng cô ở ban công đón lấy nắng gió ấm áp ngoài trời.Trong trí nhớ của Nhậm Tác Chính, trước kia Đổng Nhược Lam không thích Nhậm Tác Chính động vào những bức tranh mà cô vẽ, cũng không muốn hắn nhìn vào chúng.Nhưng lần này trọng sinh, Đổng Nhược Lam lại thay đổi tích cực như thế này... khiến cho Nhậm Tác Chính có chút được sủng mà kinh sợ.Hắn ngập ngừng nhìn vào biểu hiện của thiếu nữ, thấy trong ánh mắt cô ngập tràn sự chờ mong.Nhậm Tác Chính lại hỏi: "Em... muốn anh xem thật à?"Thấy Nhậm Tác Chính thắc mắc nhìn mình, Đổng Nhược Lam cũng ngẩn người, nhưng sau đó cô lại dịu dàng chỉ chỉ vào trong bảng vẽ, "Anh xem, em vẽ có phải rất đẹp hay không?""..."Nhậm Tác Chính không nói nổi nữa, hắn cứ nhìn vào thiễu nữ đang áp sát gần mình, không biết có phải thiếu nữ này đang lầm tưởng hắn là Lãnh Thần rồi hay không? Sao cô lại thoải mái như vậy chứ...?Đúng là hắn từng nghĩ Đổng Nhược Lam cũng giống hắn, trọng sinh trở về hai nắm trước. Nhưng nếu có là trọng sinh đi chăng nữa, sao cô lại có thể tha thứ cho hắn nhanh như thế?Gần đây Đổng Nhược Lam tâm lý bất thường, còn hay gặp phải ác mộng, cũng có thể... là Đổng Nhược Lam đã nhìn nhầm

Advertisement
hắn thành Lãnh Thần rồi?"Bức tranh rất đẹp."Nhậm Tác Chính nhìn vào bức tranh của Đổng Nhược Lam vừa vẽ, tuy rằng bức tranh rất đẹp lại có chiều sâu, nhưng Nhậm Tác Chính vẫn nhẹ giọng hỏi: "Có phải tâm trạng của em không tốt?""..."Đổng Nhược Lam khó hiểu nhìn hắn, rõ ràng hôm nay cô đã vẽ một bầu trời đầy nắng, quang cảnh chan hòa. Nhưng vì sao Nhậm Tác Chính nhìn vào lại nói rằng tâm tình của cô không tốt...?Kiếp trước, Đổng Nhược Lam từng rất ghét khi Nhậm Tác Chính nhìn vào những bức tranh mà cô vẽ. Bởi vì lần nào người đàn ông này xem xong cũng ra vẻ như nhìn thấu được tâm tình cô mà bảo: "Hôm nay em không vui."Lần này cũng thế, Nhậm Tác Chính vẫn nói, tâm tình của Đổng Nhược Lam cô không tốt.Đổng Nhược Lam ngẩn người, cô nhìn Nhậm Tác Chính, lại thấy người đàn ông kia dùng đôi mắt thâm sâu ấy quan sát mình... Giống như hắn thực sự nhìn thấu tâm tình của cô vậy...Nhìn thấu sao?Hình như đúng là Nhậm Tác Chính đã nhìn thấu cô...Có lẽ cũng bởi vì Nhậm Tác Chính luôn nhìn ra được trong lòng cô đang nghĩ gì, nên mỗi khi phải đối mặt với hắn, Đổng Nhược Lam thực sự không nhịn được mà run sợ. Cô không muốn người đàn ông này quá hiểu ý của mình, bởi vì cảm giác khi bị ai đó nắm thóp rất khó chịu... Đặc biệt là Nhậm Tác Chính, người đàn ông này quá mức thâm sâu khó lường!Tâm tình của Đổng Nhược Lam cho dù là kiếp trước, hay sau khi trọng sinh, cô vẫn chưa bao giờ thực sự vui vẻ và hạnh phúc cả... lúc nào trong lòng cũng rối như tơ vò, có những khúc mắc không thể gỡ bỏ được.Mặc dù Đổng Nhược Lam rất vui mừng vì bản thân có thể trọng sinh làm lại cuộc đời, nhưng sau cùng giữa cô và Nhậm Tác Chính vẫn không thể an ổn bình thường mà yêu nhau được.Cô hiện tại thực sự rất muốn ở bên cạnh Nhậm Tác Chính, yêu thương hắn, cùng hắn sống lại một cuộc đời an yên vui vẻ.Thế nhưng... Nhậm Tác Chính thì sao? Hắn có còn yêu cô hay không? Hay là trong mắt người đàn ông đó hiện giờ... Đổng Nhược Lam đã chẳng còn một chút quan trọng gì nữa?Đổng Nhược Lam thực sự không biết... cũng không dám đối diện với sự thật. Chỉ sợ một ngày nào đó, khi Nhậm Tác Chính thực sự tuyệt tình nói rằng hắn đã không còn có tình cảm gì với cô nữa.Đổng Nhược Lam nghĩ... cô nhất định phát điên!Đã qua một đời đầy đau khổ, vì sao đến cuối cùng Đổng Nhược Lam cũng không tìm được cho mình hạnh phúc trọn vẹn chứ? Có phải ông trời... đã quá trêu người rồi không?

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện