Lên Án

Anh ơi, hắn kéo đứt tóc của em.


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Kỷ Vọng rất muốn trả lời, đâu chỉ có mái tóc dài của cậu, ngay cả cậu tôi cũng không thích.]

Những người khác không biết, nhưng Kỷ Vọng lại hiểu rõ ràng ý tứ của Hạ Trương Dương. Cậu quen Tịch Chân sớm hơn, trước cả khi Tịch Chân xào cp với Hạ Trương Dương. Sau khi Hạ Trương Dương và Tịch Chân hẹn hò với nhau, mỗi khi có chuyện không vui đều sẽ tìm đến Kỷ Vọng uống rượu.

Cậu thân là bạn tốt của Tịch Chân, nhưng cũng chưa từng gặp qua Hạ Trương Dương. Ở một khía cạnh nào đó, điều này cũng nói lên rằng mối quan hệ của bọn họ thật sự không ổn, giống như cậu và Kỳ Bạc Ngôn vậy, bạn tốt biết được thì không đồng ý, bạn tốt không biết thì cũng không có cơ hội để biết nữa.

Tịch Chân hẳn là đã nhắc đến cậu với Hạ Trương Dương, cũng không biết đã nói những gì mà khiến cho Hạ Trương Dương cư xử kỳ quái như vậy.

Tịch Chân lớn lên ở nước ngoài, sau khi về nước lập tức xuất đạo, là một cậu nhóc ngọt ngào tỏa nắng như ánh mặt trời. Thích tiếp xúc da thịt với cả nghe những lời ngon tiếng ngọt, đối với bạn bè thì lại càng bán manh làm nũng hết nấc.

Nhưng đây không phải nói hắn cố ý trêu ghẹo ai mà tính cách vốn đã là như vậy rồi.

Một mặt trời nhỏ đáng yêu như vậy sau khi đụng phải Hạ Trương Dương lại rơi xuống thảm hại đến thế. Loại say mê bất chấp theo đuổi như vậy Kỷ Vọng đã trải nghiệm qua, cho dù như thế nào thì cậu đối với Hạ Trương Dương cũng không hề có ấn tượng tốt.

Kỷ Vọng đứng bên cạnh Hạ Trương Dương nhìn về phía Kỳ Bạc Ngôn, lại phát hiện ánh mắt của hắn cũng đang ‘xung đột’ với Hạ Trương Dương, hai bên ai cũng không chịu nhượng bộ, khóe môi Hạ Trương Dương câu lên một nụ cười khiêu khích với Kỳ Bạc Ngôn.

Kỷ Vọng nghĩ thầm, xem ra quan hệ giữa hai người này cũng không tốt lắm.

Điểm này thậm chí còn được bộc lộ vô cùng rõ nét trong các trò chơi tiếp theo, hai vị đội trưởng liên tiếp ‘giao chiến’ từ bí mật đến công khai, bầu không khí tràn ngập mùi thuốc súng.

Trong nhóm của Kỳ Bạc Ngôn có hai Omega, đối với trò chơi vận động mà nói đương nhiên sẽ gặp bất lợi, mấy lần thua tơi bời.

Sau khi lại thua tới lần thứ ba, Kỷ Vọng thấy môi dưới của Kỳ Bạc Ngôn nhẹ nhàng mấp máy, đây hiển nhiên là đang biểu hiện sự không hài lòng, đại khái bởi vì đang tham gia chương trình nên không dám biểu hiện quá lộ liễu.

Không biết tại sao, Kỷ Vọng cảm thấy Kỳ Bạc Ngôn như đang chịu ấm ức.

Tính đến bây giờ, Kỷ Vọng đem trận tranh đấu của Kỳ Bạc Ngôn và Hạ Trương Dương quy về loại hai đỉnh lưu đang phân cao thấp.

Nhưng trong trò chơi giành bóng, Hạ Trương Dương không cẩn thận kéo phải một túm tóc của Kỳ Bạc Ngôn, vậy không còn là phân cao thấp nữa mà là trực tiếp thăng cấp thành ‘đánh nhau.’

Hạ Trương Dương nhìn xuống mấy sợi tóc trên ngón tay mình, lúc đầu còn hơi kinh ngạc, sau đó mới phát hiện đây là tóc giả, hắn nhìn về phía Kỳ Bạc Ngôn, không hề có thành ý mà nói: “Xin lỗi, tôi không cố ý.”

Những mối nối được nối lại với nhau xen lẫn với tóc thật, Hạ Trương Dương có thể giật xuống mấy sợi nghĩa là ít nhất một nhúm tóc của Kỳ Bạc Ngôn đã bị kéo ra.

Kỷ Vọng biết rõ về việc nối tóc là vì bạn gái của Tống Cách cũng từng đi nối, sau khi nối tóc được 20 ngày thì hối hận, phàn nàn với Tống Cách rằng da đầu bị sưng đỏ nhiễm trùng còn bị rụng tóc nghiêm trọng, trách cứ Tống Cách tại sao lại thích con gái để tóc dài, tóc ngắn không đẹp sao.

Kỳ Bạc Ngôn bởi vì cậu thích tóc dài nên mới đi nối tóc, lại bị người khác kéo đứt mất.

Kỷ Vọng nhìn mấy sợi tóc giữa ngón tay Hạ Trương Dương, chỉ cảm thấy vô cùng chướng mắt.

Kỳ Bạc Ngôn tháo dây chun đang buộc tóc xuống, không để ý tới lời xin lỗi của Hạ Trương Dương, nói với đạo diễn Giang cho dừng quay, sau đó gọi nhân viên tới chỉnh lý lại cho Kỳ Bạc Ngôn.

Chuyên viên trang điểm vừa mới chải tóc cho Kỳ Bạc Ngôn đã sợ hãi kêu lên: “Kỳ lão sư, anh chảy máu rồi.”

Kỳ Bạc Ngôn nâng tay sờ sờ, bình tĩnh nói: “Vẫn ổn, không nghiêm trọng, tết gọn lại giúp tôi đi, bằng không lát nữa vận động sẽ bất tiện.”

Sau khi tết tóc xong, Kỳ Bạc Ngôn cổ vũ Trịnh Kỳ Hồng và Đoạn Âm Vũ trong đội hắn, hắn chỉ quan tâm đến thắng thua trong trò chơi chứ không quan tâm đến vết thương nhỏ trên đầu.

Bởi vì sự cố ngoài ý muốn này, đạo diễn Giang để cho mọi người nghỉ giữa trận, nhóm e-kip phụ trách thu âm đến đổi pin cho khách mời, lần nữa cố định microphone.

Lúc này Hạ Trương Dương đi đến bên cạnh Kỷ Vọng: “Tịch Chân vẫn khỏe chứ.”

Kỷ Vọng không mấy ngạc nhiên khi nghe Hạ Trương Dương hỏi cậu về Tịch Chân, câu ‘ngưỡng mộ đại danh đã lâu’ ban nãy đã khiến cậu hiểu được, Hạ Trương Dương luôn để ý đến bạn bè trước đây của Tịch Chân, rất quan tâm đến thái độ của họ.

“Không rõ lắm.” Kỷ Vọng lãnh đạm nói.

Hạ Trương Dương tưởng Kỷ Vọng bởi vì Tịch Chân nên mới có địch ý với hắn, hắn nói: “Tôi với Tịch Chân có chút hiểu lầm, cậu có phương thức liên lạc với em ấy không?”

Kỷ Vọng không muốn dính líu đến chuyện tình cảm của người khác: “Sau khi cậu ấy xuất ngoại cũng rất ít khi liên lạc với tôi, cụ thể tôi cũng không biết.”

Không biết vì cái gì, Hạ Trương Dương lại lộ ra dáng vẻ có chút vui mừng, cũng chẳng biết chuyện này có cái gì để vui vẻ.

Nhưng ngay sau đó, niềm vui của Hạ Trương Dương lập tức biến mất: “Xem ra em ấy đều vứt lại mọi thứ ở nơi này.”

Kỷ Vọng nghĩ thầm, Tịch Chân chỉ vứt bỏ mỗi mình Hạ Trương Dương hắn thôi, chứ cậu ta và bạn bè đều rất ổn áp.

Trợ lý tổ thu âm đã quay lại, đem microphone gắn lại cho cậu với Hạ Trương Dương.

Trò chơi tiếp tục bắt đầu, không có gì hồi hộp, đội của Kỳ Bạc Ngôn vẫn thua, người đứng thứ nhất và thứ hai được đặc cách miễn tham gia trò đua xe, bốn người còn lại sẽ phải có mặt.

Hạ Trương Dương là nhân vật chính của tập đặc biệt, đồng thời cũng là người có điểm số cao nhất, hắn trực tiếp nhường lại tư cách miễn thi cho Trịnh Kỳ Hồng.

Ngoại trừ Hạ Trương Dương, Kỷ Vọng là người có điểm số cao thứ hai, ánh mắt Kỷ Vọng lướt qua người Trương Mộ Tiên, lúc nãy Trương Mộ Tiên còn nói với Đoạn Âm Vũ là mình không muốn đi.

Trương Mộ Tiên cảm nhận được ánh mắt Kỷ Vọng, cười lắc đầu, hắn chọn đi.

Cuối cùng, Kỷ Vọng cũng không dùng quyền lợi đặc cách miễn thi đấu của mình, thế là cậu vẫn chọn tham gia vào cuộc đua xe tập đặc biệt.

Vào cuối buổi ghi hình hôm đó, Kỷ Vọng còn nghe thấy Đoạn Âm Vũ thì thầm to nhỏ với Trương Mộ Tiên: “Anh Trương, xin lỗi nha, không tranh được cho anh kim bài miễn tử.”

Trương Mộ Tiên bị miêu tả của hắn chọc cười: “Cái gì mà ‘kim bài miễn tử’, tôi còn có thể bị trò đua xe này dọa chết được sao.”

Đoạn Âm Vũ nói: “Không sao nha, anh có thể lái chậm chậm thôi, nếu không thì……anh xem Initial D* chưa? Lái nhanh, đánh nhanh.”

*Initial D là một bộ phim nào đó em lười tra quá


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện