Lệ Quỷ Lại Xin Chút Dương Khí

Quỷ xoay người


trước sau



Lúc này, y đã bắt đầu hoài nghi, hắc ảnh đứng ở trước cửa phòng khi nãy, có phải hay không là vừa từ chỗ quỷ nhãn chạy thoát ra.

Biết được quỷ nhãn không ra được phòng, gan của Diêu Vũ liền lớn hơn rất nhiều. Bắt đầu đứng dậy, hướng nó lè lưỡi làm mặt quỷ.

Đương nhiên, nếu có thể đem thứ quỷ đang nhúc nhích chuyển động trên tay y loại bỏ thì lại càng tốt hơn.

Tưởng tượng đến viễn cảnh trên người bản thân từ trong ra ngoài đều mọc đầy con mắt, Diêu Vũ liền cảm thấy một trận ác hàn. Thầm cầu mong sau khi trở ra rồi, quỷ tân lang ngàn vạn phải có cách cứu y.

Diêu Vũ không dám ở lại hành lang chờ quá lâu, e ngại lại thu hút đến những thứ không sạch sẽ khác. Đồng thời cũng không dám dán tường bước đi nữa.

Có trời mới biết, liệu có phải mỗi gian phòng ở đây đều có chứa quỷ hay không. Lỡ như đang nhích tới nhích lui, cửa phòng sau lưng lại đột ngột mở toang. Bên trong xuất hiện một cái miệng lớn đem bản thân nhai đầu, kia liền thật sự là tìm chết rồi.

Khoảng cách giữa phòng số ba và phòng số năm không tính là quá xa, nên Diêu Vũ liền trực tiếp một đường xông tới.


Chưa đến 30s liền đã đi đến trước cửa phòng số năm. Phía sau, cửa phòng số ba vẫn còn đang mở. Tựa như một đầu hung thú há to miệng, chờ đợi con mồi bước vào.

Gian phòng Diêu Vũ cần tìm là phòng thứ năm bên trái.

Y thử nhìn nhìn, phát hiện cửa phòng không có khóa, chỉ là tùy tiện khép hờ.

Không biết có phải thần kinh căng thẳng dẫn đến ảo giác hay không, Diêu Vũ lại chợt nảy sinh một suy nghĩ...có thứ gì đó vừa tiến vào phòng.

Chẳng lẽ là hắc ảnh khi nãy?

Tâm thần chợt động. Bất chợt, một luồng gió lạnh lại đột ngột từ đầu hành lang lùa vào, ngay tức khắc liền làm Diêu Vũ run lên một cái.

Y phát hiện, theo bản thân đứng ở hành lang càng lâu, xung quanh liền càng ngày càng không thích hợp. Giống như có vật gì đó đáng sợ sắp bị dẫn tới.

Không dám chậm trễ nữa, Diêu Vũ liền cắn răng, vịn lấy ván cửa, chậm rãi đẩy cửa ra. Trong tay cũng phòng hờ sẵn trảm mã đao.

Được rồi, lần này nếu gặp phải vật quỷ gì khó dây vào, trực tiếp tìm cách dẫn đến chỗ quỷ nhãn, để nó giải quyết là được rồi.

Ừm, dám dùng quỷ đối phó quỷ, ở Linh Vực, Diêu Vũ e rằng liền là người đầu tiên.

Diêu Vũ đã chuẩn bị sẵn tâm lý đợi khi đẩy cửa ra, đón chờ bản thân sẽ là một gương mặt máu me đầm đìa, hoặc là ghê tởm khôn cùng.

Thế nhưng, đợi khi y mở cửa xong, ngoại trừ một tầng bụi bặm bay vào mặt, nguy hiểm hay kinh sợ gì cũng đều không có tao ngộ đến.

Từ tầm mắt của Diêu Vũ, có thể nhìn thấy được, nơi này xác thực là một phòng hóa trang. Bởi vì đồ vật bên trong chín phần mười đều cũ mốc, nhưng vẫn còn có thể nhìn ra được chút hình dạng phục trang của gánh hát. Với đủ loại màu sắc, treo lộn xộn khắp nơi trong phòng.


Rất rõ ràng, lúc Doanh Sơn hí tràng biến thành tử địa, người bên trong

bởi vì tử vong đến quá đột nhiên. Nên ngay cả thời gian đến dọn dẹp cũng không có.

Diêu Vũ nhìn trên ngó dưới, vô tình lại va phải một bóng người, làm trái tim suýt chút nhảy lên đến cổ họng.

Chỉ thấy, sâu trong góc tường tối tăm nhất của gian phòng, lại là một chiếc bàn trang điểm phong cách cổ xưa của nữ tử.

Thân ảnh đang ngồi trên bàn trang điểm hiển nhiên cũng là một nữ nhân. Đối phương vận một bộ vũ y màu phấn hồng xen kẽ với nguyệt sắc, tóc dài xõa xuống ngang lưng. Đang chầm chậm soi gương, dùng lược gỗ chải đầu.

Đúng vậy, là thật đang chải đầu!

Nếu không phải động tác quá mức cứng nhắc, Diêu Vũ thậm chí đã cho rằng đây liệu có phải là người sống hay không.

Chỉ là, người sống nào nửa đêm lại đi vào chỗ quái quỷ này chải tóc? Trừ phi là người chơi.

Thế nhưng, bảng giới thiệu kịp thời xuất hiện, đã nhanh chóng để nữ nhân này lộ nguyên hình.

[ Quỷ Xoay Người - cấp bậc : A ( hồng y lệ quỷ )]

Lại là hồng y lệ quỷ?

Diêu Vũ cảm thấy, chính mình có khả năng vào nhầm ma quật rồi.

B cấp chạy đầy đất, A cấp nhiều như chó. Bây giờ lệ quỷ đều không đáng tiền như vậy sao? Tựa như rau cải trắng, đưa tay liền hốt được một bó.

Đương nhiên, cũng không bài trừ khả năng là do y xúi quẩy.


Trong lòng điên cuồng gào thét, nhưng thân thể Diêu Vũ vẫn bắt đầu chầm chậm hướng về đống phục trang kia.

Bởi vì vị trí của chúng cùng bàn trang điểm là vừa vặn đối diện với nhau, cách tận mấy mươi mét, nên Diêu Vũ cảm thấy chỉ cần chính mình cẩn thận cùng nhanh tay một chút, nói không chừng sẽ có thể hữu kinh vô hiểm rời đi.

Vừa cất bước chậm rì rì tiến lên, Diêu Vũ lại vừa im ắng ngó chừng quỷ xoay người.

Chỉ là, vận khí cả đời của Diêu Vũ giống như đã cùng một chỗ tập trung đến thời khắc này. Cho đến khi y đi đến bên cạnh đống tạp vật, nữ quỷ cũng chưa từng công kích y, vẫn giữ nguyên tư thế chải đầu.

Lúc này, không còn kiêng dè gì nữa, Diêu Vũ liền bắt đầu xoay lưng lục lọi trong đống đồ cũ này.

Lần trước, nhiệm vụ cấp S kia là để cho y ở ngay trước quan tài của quỷ tân lang đoạt hỷ nến. Nếu không phải hắn trước đó đã bị kẻ khác phong ấn, thì y e rằng đã sớm bỏ mệnh thiên nhai, trở thành một thành viên của trát chỉ nhân.

Cho nên, y có thể khẳng định trăm phần trăm, bộ hí phục mà nhiệm vụ yêu cầu, sẽ không phải là một bộ hí phục tầm thường.

Khả năng rất cao, liền chính là bộ mà quỷ con hát dùng để treo cổ trước lúc chết.







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện