Quả đúng như dự đoán. Sáng hôm sau, Kami nhìn thấy Usagi mặt mày hớn hở, ríu rít nói cười không ngớt kể về cô bạn vu nữ vừa mới làm bạn với cô. Kami còn nghe loáng thoáng khi Usagi nói chuyện với Ami, rằng cô bạn nọ chính là Sailor Mars. Và ngày mai được nghỉ, cô nàng sẽ giới thiệu cậu ấy với 2 người.
Kami dường như không để tâm lắm, lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ lớp học. Trời âm u, mây đen kéo tới cuồn cuộn, gió lốc rít gào. Hôm qua dự báo thời tiết đã nói hôm nay sẽ có mưa lớn, nhưng không ngờ lại lớn đến thế này.
Có lẽ tối nay nên bảo Mamoru đừng đi thì tốt hơn.
Kami cảm thấy đói bụng một chút, nhân lúc giờ nghỉ trưa còn sớm, bỏ qua Usagi đang ngồi tán nhảm với Ami kia, Kami lần mò xuống căn-tin một mình.
Căn-tin chỉ còn bán loại bánh mì khô mà Kami cực ghét, nó thở dài chán nản nhưng vẫn cắn răng mua một cái. Lựa một chiếc bàn vắng người, Kami ngồi xuống nhai gặm phần bánh mì vừa mua.
- Này, cậu có nghe nói gì không? Ngày mai Công chúa nước D sẽ đến nước chúng ta tham quan, và tối mai cô nàng sẽ tổ chức 1 buổi dạ tiệc mừng sinh nhật thứ 18 của cổ, trong bữa tiệc đó, nghe nói cổ còn trưng bày báu vật gia truyền của hoàng gia mà trước nay chưa từng công bố ra đó!
- Thật vậy sao??
- Tớ cũng có xem báo. Họ còn bảo báu vậy đó hình như là một viên pha lê cực kì quý hiếm!
Phía sau Kami, một bàn những cô gái nói chuyện rôm rả. Kami dù muốn dù không cũng đã vô tình nghe hết cuộc đối thoại. Nó im lặng suy nghĩ, liệu viên pha lê của công chúa nước D có liên quan đến viên Pha Lê Bạc của vương quốc Mặt trăng chăng?
Phải nói cho Mamoru và giành vé tham dự buổi dạ hội mới được!
Kami nói là làm, nó nhanh chóng nhắn tin cho Mamoru bảo anh tìm vé tham dự. Dù đắt thế nào cũng phải mua cho bằng được, còn nếu cần lí lịch giả, nó sẽ làm cho.
Mamoru chẳng biết làm cách nào, chỉ vài tiếng sau đó khi giờ học đã kết thúc, anh đã kiếm được 2 vé tham dự. Thật sự cũng nhanh quá đi!
Kami ngỡ ngàng nhìn Mamoru phe phẩy 2 tấm vé trước mắt mình, kèm thêm một nụ cười cực xán lạn khiến tất cả các bạn nữ xung quanh đó phải thốt lên "đẹp trai quá!!". Thật may là Kami đã miễn nhiễm với trai đẹp.
Tiếp nhận lấy nón bảo hiểm từ tay Mamoru, xoay người chào 2 người bạn Usagi và Ami đang bàng hoàng nhìn 2 tấm vé dạ hội kia, nó nhanh chóng leo lên sau xe Mamoru rồi biến nhanh. Để lại Usagi và Ami vẫn thực sự bàng hoàng.
- Cậu ấy... làm sao được tham gia vậy??? Vé đó chỉ dành cho tầng lớp thượng lưu vương công quý tộc và các chủ tịch kinh doanh giàu có thôi mà? Không thể tin được!
Usagi phải mất một lúc lâu mới thốt nên lời. Ami bên cạnh bàng hoàng một hồi cũng đã im lặng lấy lại bình tĩnh từ lâu, lúc này lại trưng ra khuôn mặt như có lỗi với Usagi lắm. Ami rụt cổ lại, cúi thấp mặt:
- Usagi... thật ra, tớ cũng có vé...
- WHAT??!!!!
Có ai đã nói với Usagi rằng Ami cũng là một tiểu thư chưa nhỉ?
...
...
Chiều hôm sau đó, sau khi tan học sớm, Kami được Mamoru dắt đi sắm sửa áo váy và trang điểm cho buổi dạ hội tối. Kami bị anh chàng lôi kéo đi khắp các cửa hàng này đến cửa hàng khác, đi suốt hơn 3 tiếng đồng hồ vẫn không tìm ra được bộ đầm như ý. Đôi chân Kami đã sưng tấy lên vì đi nhiều nên nó quyết định kéo Mamoru tạm ngồi nghỉ trong một quán nước gần đó.
Mamoru gọi cho Kami một phần bánh dâu tây nhỏ và một phần nước trà xanh, còn anh là một phần coffee đắng.
Kami cũng lười lên tiếng lựa chọn nên mặc kệ Mamoru muốn lựa gì thì lựa, còn nó ngồi thảnh thơi ngắm nghía đường phố bên ngoài.
Mắt Kami đảo qua một loạt các cửa hàng áo váy, chợt ngừng lại trên một cửa hàng nhỏ lẫn giữa 2 bên cửa hàng lớn đẹp đẽ. Bên trong chỉ trang trí đơn giản với một bộ váy mẫu để đằng trước thu hút khách.
Mắt nó sáng lên, lập tức chỉ cho Mamoru bộ váy đầm đó. Sau khi giải quyết xong phần bánh và nước uống, 2 anh em lập tức tiến lại cửa hàng nhỏ đó xem thử.
Khác hẳng với vẻ xập xệ tồi tàn bên ngoài của cửa hàng, bên trong, một loạt những bộ váy cao cấp đẹp đẽ được trưng bày khắp nơi. Kami rất thích thú với những bộ váy đầm này. Nó mặc kệ Mamoru đi theo phía sau, lập tức chạy tới chạy lui chọn lựa váy áo. Thật hiếm khi nó bày ra bộ mặt phấn khích thế này nên Mamoru cũng không làm phiền nó nữa, anh chỉ im lặng đi theo phía sau quan sát.
Mất một lúc lâu sau, dưới sự trợ giúp của các nhân viên và được trang điểm, làm tóc các kiểu. Kami dường như biến thành một nàng công chúa nhỏ bé xinh đẹp trong bộ váy áo đính sao lấp lánh (như hình minh họa phía trên). Mamoru nhìn đến thất thần, không ngờ em gái anh khi trang điểm lên lại đẹp lộng lẫy thế này!
Đợi đến tối, vũ hội bắt đầu, Mamoru trong bộ Tuxedo lịch lãm dìu Kami từ chiếc ô tô sang trọng bước xuống, thu hút biết bao ánh nhìn. Cả 2 đều mang theo mặt nạ như bao người được mời khác, khoác tay nhau tiến vào bên trong trong tiếng trầm trồ khen ngợi của mọi người.
- Maru-nii, làm sao anh có được vé mời tham dự thế? Em còn chưa làm gì mà.
Đợi đến khi vào bên trong, chào hỏi một lượt hết tất cả mọi người, Kami mới thắc mắc hỏi. Mamoru mỉm cười xoa đầu nó:
- Không cần em nói anh cũng sẽ được mời. Dù gì gia đình Chiba cũng sở hữu một tập đoàn đá quý còn gì. Sau khi bố mẹ mất, anh được sở hữu hoàn toàn tập đoàn ấy, chỉ là anh vẫn còn đang đi học nên không nhúng tay nhiều vào việc của tập đoàn thôi. Vậy nên được mời cũng không có gì lạ. Về phần em, anh đã công bố em là em gái anh với mọi người rồi, nên tất nhiên sẽ không thể thiếu thiếp mời của em. Hiểu chưa bé con?
- Ách, vậy là em lo thừa rồi sao? Biết thế chẳng thèm nói, để anh tự nói thì hơn.
Kami phụng phịu chu chu môi, dáng vẻ tức giận có chút đáng yêu khiến Mamoru chỉ muốn nhéo má nựng yêu thôi. Nhưng vì đang ở chốn đông người nên thực sự không tiện lắm.
Tiếng nhạc du dương cất lên, bao người theo từng cặp tiến ra giữa sảnh khiêu vũ. Mamoru lắc lư ly rượu đỏ trong tay, nhìn Kami bên cạnh đang nhâm nhi một ít bánh ngọt.
- Anh mời em một điệu nhé.
Kami nhìn khắp nơi đâu đâu cũng toàn là người, rụt cổ lại lè lưỡi lắc đầu:
- Thôi thôi, em không biết nhảy đâu. Anh tự tìm người nào đó đi. Em đi dạo xung quanh đây.
- Anh đi với em.
- Không cần đâu, em đi một mình cho thoải mái. À, hình như lúc nãy em thấy người quen đó, anh tìm người ta mà nhảy đi.
Kami không đợi Mamoru kịp phản ứng đã cầm ly rượu trái cây lên lẩn đi. Lúc nãy, nó thấp thoáng thấy bóng dáng của Usagi lướt ngang qua, chắc hẳn cô nàng đã tìm cách vào đây bằng một mánh khóe nào đó. Hẳn là cũng bị thu hút bởi viên pha lê quý của Công chúa D nha.
Thôi cứ để Mamoru với Usagi ở chung một chỗ đi, thể nào họ cũng tìm ra nhau mà. Nó nên đi quan sát xung quanh một chút.
Kami bước lên bậc thang rộng lớn, tiến ra hành lang bên ngoài. Bầu trời đêm lấp lánh vì sao thật đẹp mắt. Ly nước xanh sóng sánh trên tay như phản chiếu ánh trăng càng thêm lung linh tuyệt đẹp.
Kami ngồi xuống ghế đá dài, tháo chiếc mặt nạ bạc vướng víu ra, vừa thưởng thức cảnh đẹp vừa nhâm nhi ly rượu thơm. Ánh trăng sáng hắt lên khuôn mặt ửng hồng của nó càng khiến Kami thêm xinh đẹp tuyệt diệu. Một khung cảnh thật lãng mạn nhưng không người thưởng thức.
Đột nhiên từ bên trong xuất hiện 2 thiếu nữ bước tới, một người trong số họ rất quen. Kami trong hơi men ngà ngà, tuy nhiên vẫn có thể nhận rõ được xung quanh. Nó nhíu mi mắt, thì ra là Ami. Bên cạnh chắc là bạn mới Rei Hino - Sailor Mars.
Ami dường như cũng nhận thấy có người đang nhìn mình, xoay người lại phát hiện ra bóng hình bé nhỏ quen thuộc. Cô lập tức kéo tay Rei chạy tới chào Kami.
- Kami - chan. Đây là Rei Hino mà Usagi đã nhắc tới đó. Rei, đây là Kami Chiba, là bạn cùng lớp với Usagi. Usagi thích cậu ấy lắm.
Ami lên tiếng giới thiệu. Rei cũng rất vui vẻ chào hỏi:
- Xin chào. Cậu cứ gọi mình là Rei.
- Ưm. Mình là Kami, rất vui được gặp cậu. - Kami đứng lên chào, thoải mái cười. Nụ cười thân thiện với đôi má phớt hồng cùng đôi mắt lấp lánh, Rei suýt thì thốt lên "đáng yêu quá!". Thật may là cô kìm lại được.
Ami hỏi:
- Cậu ở đây nãy giờ sao Kami?
- Ưm... Bên trong... ngột ngạt quá nên tớ ra đây... Ami cũng thế ư?
Kami tròn xoe mắt nhìn Ami, khuôn mặt nhỏ ngày càng đỏ ửng lên. Nhìn tựa như trái cà chua chín hồng. Ami thấy Kami có biểu hiện lạ, Rei bên cạnh đã đem Kami đỡ ngồi xuống.
- Không phải. Bọn mình đang tìm Usagi - chan. Cậu có nhìn thấy cậu ấy ở đâu không?
- Usa... đang ở trong đấy... khiêu vũ với anh trai tớ đấy...
Kami có vẻ say rồi. Nói năng ngập ngừng. Cái đầu nhỏ lắc lư qua lại. Ami nhìn xuống ly rượu trái cây trong tay Kami, cầm lên ngửi thử thì phải nhăn mặt:
- Kami. Đừng uống thứ này nữa. Rượu này nặng lắm đấy! Cậu say rồi kìa.
- Nào có... tớ chỉ mới... uống có... 3 ly thôi. Chưa... say được đâu....
Đôi mắt hồng ngọc càng thêm long lanh dưới ánh trăng sáng. Chỉ chưa được vài giây sau, Kami đã tựa vào vai Rei mà thiếp đi mất. Rei thoáng giật mình, ngơ ngác nhìn thiếu nữ say rượu bên cạnh đã ngủ đi rồi, lúng túng không biết nên làm gì. Ami đứng đó lắc đầu thở dài:
- Trước chúng mình đưa Kami đi kiếm phòng nghỉ đi, không thể để cậu ấy nằm ngoài đây được.
- Ừ. Vậy cũng được. Usagi chắc sẽ ổn thôi. Cậu ta cũng đâu phải đứa nhóc 7 8 tuổi.
Rei gật đầu. Cùng Ami đỡ Kami đi đến phòng nghỉ cho khách. Đặt nó nằm xuống chiếc giường lớn, dặn người làm xung quanh chăm sóc cho nó. Rei đắp lên người nó một cái chăn bông, Ami giúp nó chỉnh lại tư thế cho thoải mái, rồi sau đó 2 người mới rời đi.
...
...
Kami tỉnh dậy trong tình trạng khá là đau đầu. Bên ngoài đầy tiếng ồn ào hỗn loạn vang lên. Cô người làm bên cạnh phát hiện nó đã tỉnh liền lên tiếng hỏi:
- Tiểu thư? Cô tỉnh rồi à?
- Đây... là đâu?
- Đây là phòng nghỉ dành cho khách thưa