Lạc Lối Giữa Danh Vọng

Chương 39


trước sau

Dục vọng thiêu đốt giống như là núi lửa dâng trào, hắn cầm lấy tay cô di chuyển lên xuống. Sự ma sát này, mang đến cảm giác cực khoái không hề nhẹ.

Giống như vũ bão cuốn đến, khiến cho chiếc thuyền lớn tình nguyện bị con sóng đánh tan.

Lôi Dực nhích người hôn lấy môi cô, gieo vào miệng Tư Duệ âm thanh rên rỉ vì kích tình của hắn.

- Ưm... Duệ nhi! Anh sướng, thoải mái lắm... Nhanh hơn một chút...Ở phía dưới, ở hai quả cầu... Phải, em xoa nó đi.

Bàn tay của cô gái vừa mềm vừa mịn, chạm vào thứ vừa thô vừa sần sùi của hắn, dịch thể tiết ra từ đầu nấm càng lúc càng nhiều, 2 màu sắc đối lập tương phản tạo ra hình ảnh dâm mỹ đến cực điểm.

- Đừng, đừng nói nữa mà.

Môi bị hắn hôn đến tê dại, tai bị lời nói của Lôi Dực kích thích thế này, trong bụng cô cũng trào lên một ngọn lửa như đang thiêu cháy từng tất da thịt.

- Duệ nhi, anh phải làm cách nào với em đây?

Trong đầu không khỏi suy diễn đến những hình đen tối, tầm mắt hắn càng lúc càng mơ màng. Năm xưa Trụ Vương bởi vì si mê Tô Đát Kỷ nên thần hồn điên đảo, say luyến đến mức hại nước diệt vong. Có phải đến một ngày, hắn cũng sẽ trở nên như vậy, bởi vì cô gái này mặc kệ là thứ gì hắn cũng không muốn để tâm đến nữa. Sẽ không ngần ngại mà vì cô mạng cũng không cần.

Là cô, chỉ cần có cô.

Người ta là thường hay nói, phụ nữ xinh đẹp sẽ giữ được đàn ông có tiền quyền. Nhưng vẻ ngoài mỹ mạo chung quy cũng chỉ là một thứ dung tục, thời gian càng lâu dần sẽ càng không còn mãi được vẻ xuân sắc như thuở ban đầu.

Người đẹp như Tư Duệ cũng không phải quá hiếm hoi. Chỉ là cô gái này vốn dĩ có loại năng lực khiến cho người đàn ông như hắn mê muội, cô quả thật là không đơn giản.

Nhưng cũng có thể nói là vốn đã từ rất lâu rồi, hắn định sẵn là không thể thoát khỏi bi kịch cuồng loạn với cô.

Càng động lại càng dễ chịu, càng đẩy nhanh tốc độ lại càng dễ mất kiểm soát. Chỉ vừa mới giúp hắn thủ dâm, Duệ nhi đã có thể khiến hắn đê mê đến mức này. Thử hỏi nếu như cô gái này khẩu giao cho hắn, Lôi Dực sẽ dục tiên dục tử đến thế nào nữa đây.

- Duệ nhi, sẽ có một ngày anh khiến em tình nguyện ngậm lấy anh. Hừ, ở giữa hai chân anh mà liếm mút, đem thân dưới của anh ăn đến nghiện. Khiến cho em trong đầu chỉ ngập tràn hình ảnh của anh...

Tư Duệ không cam phận liếc hắn, nhìn thấy hai mắt Lôi Dực tối sầm, chỉ có dục vọng không che
đậy mà phô bày. Môi cô cũng đột nhiên cảm thấy khô khốc.

Lơ đãng nhìn sang chỗ đang bị lòng bàn tay cô bao bọc, quái vật vừa đáng sợ vừa khổng lồ. Cái đầu rắn giống như một quả trứng gà thâm đen, da mặt cô ngứa đến độ vừa xấu hổ vừa sợ hãi.

Cô cắn cắn môi, muốn dùng cánh tay còn lại che miệng hắn. Ngăn không cho kẻ mất trí này tiếp tục nói những lời dâm loạn nữa.

- Duệ nhi! Em đừng thẹn thùng, thứ đó là của em, của duy nhất một mình em. Sau này ngoại trừ em ra, tôi sẽ không cho bất kỳ kẻ nào động vào nó. Có được không?

Tư Duệ hết giận lại đến thẹn, lời nói của đàn ông ở trên giường vốn không thể tin tưởng. Cô chỉ nghe nhưng không muốn để trong lòng, nhưng lại không biết mình vì sao khi chứng kiến những lời này lại không nhịn được cảm thấy dễ chịu.

Tay trái bị động đến mỏi nhừ, chất dịch rỉ ra làm ướt đẫm tay cô. Tư Duệ cũng không muốn khiến cho hắn khó chịu nữa, cô cắn răng nhanh tay một chút, muốn mau chóng khiến cho hắn lên đến mây.

- Duệ nhi! Em gấp như vậy là vì muốn làm anh lên đỉnh sao?

Tiếng thở của hắn càng lúc càng thô kệch, một tay Lôi Dực luồn xuống phía dưới xoa bóp bờ mông căn tròn của cô, tay còn lại ác ý chui thẳng vào cổ áo tắm mở bung, nắm lấy một bên ngực nắn nót, như một thứ đồ chơi tùy ý hắn đùa bỡn.

- Bảo vật, hừm... Anh muốn ra... Ra trên người em, muốn bắn hết vào em.

Nếu như có thể, hắn thật ngay lập tức sẽ xuyên qua người cô, hung hăng cuồng dã đè cô ra làm. Để bảo bối khóc lóc dưới người hắn, mê man gọi tên hắn mà rên.

Lôi Dực cúi đầu ngậm lấy hơi thở của cô, đưa lưỡi vào bên trong càng quét. Hòa cùng nhịp điệu của cả hai, sau cùng trong tiếng thở mạnh bảo, vật cứng trong tay cô co giật run rẩy.

- Duệ nhi... Anh ra... Anh ra...

Dòng tinh dịch nóng hổi hướng lưng áo đã mở tung của cô mà bắn đến, ngạo nghễ đậu lại trên vùng bụng trắng như sữa của Tư Duệ. Vẽ thêm vài đường đặc sệt trắng đục kì quái, nhơ nhớp cùng dâm dục vô cùng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện