Kiếm Ảnh Hoành Thu

Kế Hoạch Ngắn Hạn


trước sau

Advertisement
Phản ứng của các Mộc Linh khiến Linh Tuyển cảm thấy bất ngờ. Chẳng phải vừa rồi còn có thái độ “Ta phải cô lập ngươi!” sao? Sao chỉ mới một lúc đã thay đổi chủ ý rồi?

Haizz, năm tháng này, ngay cả đứa trẻ Linh Tộc có bản tính cố chấp nhất cũng thay đổi nhanh chóng như vậy, thật là xã hội ngày một xấu đi mà.

Nàng khó hiểu liếc nhìn Lưu phu tử và nghĩ thầm rằng: "Nhất định là do lỗi của những Nhân Tộc này, đã dạy hư Mộc Linh tốt bụng và học được tính hay thay đổi của bọn họ!"

Lưu phu tử nhìn không thấu hoạt động tâm lý giống như lão phụ thân của nàng, còn tưởng là nàng đang hỏi ý kiến của hắn, vì vậy liền mỉm cười: "Linh Tuyển muốn tặng lễ vật cho mọi người, vậy hiển nhiên là rất tốt, có điều hôm nay chúng ta vẫn còn tiết học..."

Ánh mắt hắn di chuyển xuống những Mộc Linh đã hoàn toàn bị tượng đá câu mất hồn, nghiêm túc hơn - chỉ một chút, không thể nhiều hơn: "Hay là các trò nghĩ kỹ tượng đá mình muốn trước, đợi sau khi tiết học kết thúc lại nói cho Linh Tuyển biết sau?"

Ban đầu, các Mộc Linh còn có chút thất vọng vì không thể nhìn thấy hình khắc tại chỗ, nhưng sau khi nghĩ lại, ý của phu tử là - họ có thể ngang nhiên phân tâm trong tiết học tiếp theo?

Hmm, nếu nói theo cách đó... thì thật tuyệt!

Thế là, các Mộc Linh đồng thanh nói: "Những lời phu tử nói rất có lý!"

Linh Tuyển: ... Luôn cảm thấy hình như mình nhìn thấu điều gì đó, chắc sẽ không phải như mình nghĩ đó chứ?

Tuy nhiên, sự thật chứng minh, mọi thứ đúng như nàng suy nghĩ trong lòng.

Có thể là do suy nghĩ đến vẫn còn một học trò mới não tàn (?), trong giờ học hôm nay, Lưu phu tử giảng đều là một số tri thức thông thường về Mộc Linh, hầu hết đều có trong ký ức truyền thừa, chỉ một số ít không có, Linh Tuyển lắng nghe vô cùng nghiêm túc.

Các Mộc Linh còn lại không cần học những thứ này, tâm trí ai nấy đều bay bổng lên chín tầng mấy, suy nghĩ nên nhờ Linh Tuyển khắc tượng đá hình dạng gì, mới có thể khiến bản thân nổi bật giữa đám bạn.

Cho đến khi tiết học kết thúc, họ mới hoàn hồn lại.

Sau khi Lưu phu tử rời đi, các Mộc Linh lập tức chạy đến bên cạnh Linh Tuyển, luôn miệng nói ra tượng đá mình muốn khắc và hứa hẹn "Tặng ngươi một phiến lá của ta", "Tặng ngươi một đoạn dây leo nhỏ của ta", vv coi như trao đổi.

... Qua đó có thể thấy rằng tuy họ rất dễ bị người khác xuyên tạc, nhưng bản chất vẫn lương thiện, rất phù hợp với tính cách của người mệnh Mộc.

Mặc dù các Mộc Linh có rất nhiều yêu cầu và nói ra cũng có hơi mất trật tự, nhưng Linh Tuyển vẫn duy trì hình tượng nhân vật rụt rè, ngây thơ trong suốt quá trình, không hề có chút bực dọc, có thể nói là vô cùng chuyên nghiệp.

Nhiệm vụ học tập của Mộc Linh rất dễ dàng, phần lớn thời gian vẫn là tu luyện trong bản thể của bản thân, thời gian lên lớp cũng không cố định, thời gian cho tiết học tiếp theo là mười ngày sau.

Điều này có nghĩa là Linh Tuyển sẽ có mười ngày không gặp các bạn học Mộc Linh này.

Trên đường từ Đào Nhiên Cư trở về nơi ở của mình, trên mặt nàng luôn nở nụ cười thuần khiết.

Nhìn thấy nụ cười này, ngay cả Lý quản sự nghi ngờ và kiêng dè nàng nhất cũng sẽ cho rằng nàng vui vẻ vì được bạn bè chấp nhận.

Nhưng sau khi quay trở lại trong Thanh Thần Mộc, nụ cười của Linh Tuyển lập tức biến mất – Diễn cả ngày, cũng sẽ mệt được chứ?

Dù sao nàng cũng không phải là Mộc Linh thật sự, trước kia thậm chí còn là Kiếm Linh của ma kiếm, tính khí nóng nảy không hơn không kém, chỉ là hiện tại lâm vào tình thế nguy cấp, mới đè nén bản tính vì lợi ích toàn cục.

Sau một lúc trầm lặng, Linh Tuyển ném sự không vui trong lòng sang một bên, xem xét lại những chuyện đã xảy ra vào hôm nay, không bỏ sót một chi tiết nhỏ nhất.

"Trước hết, tiết học của tên Lưu phu tử này căn bản là vô nghĩa đối với Mộc Linh thật, mà hắn cũng không thể biết được ký ức truyền thừa của mình thiết sót gì – Cũng chính là nói, hắn hoàn toàn là đang lãng phí thời gian."

Theo những mô tả có liên quan trong ký ức truyền thừa, Linh Tuyển đại khái có thể cảm nhận được cảnh giới và tuổi của ba mươi lăm bạn học Mộc Linh, cũng có đôi chút suy đoán biết về bản thể của họ.

Chỉ cần so sánh một chút là có thể phát hiện ra tu vi của những Mộc Linh này tiến triển quá chậm.

Tuy rằng nói phần lớn Mộc Linh trong dòng này bản chất đều là cẩu thả, ít có người tu luyện hơn người, nhưng nhìn chung, trong bốn cảnh giới từ Tụ Linh Cảnh đến Linh Nguyên Cảnh, các Mộc Linh vẫn sẽ chăm chỉ tu luyện, bởi vì chỉ sau khi tiến vào Linh Nguyên Cảnh Hậu Kỳ, đại đa số Mộc Linh mới có thể nhập bản thể vào trong thần hồn, không cần phải lo an nguy của bản thể.

Những Mộc Linh này mất tập trung như vậy, có lẽ là đã bị Nhân Tộc đáng ghét đó cố tình xuyên tạc.

"Thứ đến, thái độ của Mộc Linh đối với mình không hề tốt. E rằng là bởi vì bản tính Kiếm Linh của mình làm cho bọn họ cảm thấy bị uy hiếp, đồng thời cũng do trong Thanh Thần Mộc có oán khí."

Linh Tuyển cũng không phải là một Mộc Linh tốt bụng có thể thay đổi tâm ý một cách tùy tiện. Thân là một Kiếm Linh, ngoài tính khí xấu xa và tính tình cương liệt ra, nàng hiển nhiên còn có thuộc tính "tâm vững như đá" – Đừng nói là ba mươi mấy Tiểu Mộc Linh dịu dàng dễ thương, cho dù có thêm mấy trăm, nàng cũng sẽ không hoàn toàn cảm thấy tâm bị cảm hóa.

Kim khắc Mộc, có thể kiểm soát được sự ghét bỏ của mình đối với Mộc Linh, đó đều nhờ vào phúc nàng bây giờ đã trở thành Mộc Linh của Thanh Thần Mộc.

Bởi vậy, Linh Tuyển có thể hiểu được sự ghét bỏ của Mộc Linh đối với nàng, cũng cảm thấy chuyện này không hề gì. Nhưng xuất phát từ bản tính, cho dù sau này bọn họ có bị tài nghệ của nàng chinh phục, nàng cũng không coi bọn họ là bằng hữu đáng tin cậy, mà xếp vào hàng ngũ “bằng hữu bình thường cần giữ quan hệ tốt”.

Ngoài điều đó ra, điều nàng càng lo lắng hơn là Mộc Linh có thể mơ hồ phát giác ra được nàng không giống với những Mộc Linh bình thường, thậm chí vì vậy mà đâm ra chán ghét. Vậy còn đám Đại quản sự, Lý quản sự và Lưu quản sự đó thì sao?

Bọn họ có thể không phát hiện được nàng thực sự là một Kiếm Linh, nhưng cũng sẽ nảy sinh nghi ngờ đối với nàng?

... Nếu đoán không lầm, những người này đã thu thập được một số lượng lớn Mộc Linh "thiện lương" như Thanh Thần Mộc, một Mộc Linh "tà ác" cũng không có, chắc chắn Mộc Linh tà ác không có giá trị đối với bọn họ. Vậy thì một khi nàng thể hiện ra chỗ không phù hợp với Mộc Linh lương thiện, sợ rằng sẽ bị trừ khử một cách im hơi lặng tiếng.

Sau vài lần tiếp xúc ngắn ngủi với con người và Mộc Linh trong Vạn Linh Bí Cảnh, Linh Tuyển đại khái đã thăm dò được tình hình và biết có nhiều sự tình bản thân cần phải đề phòng.

"Cho dù mình không phải là một Kiếm Linh, mà là một Mộc Linh của Thanh Thần Mộc thực sự, e rằng cũng không thể thỏa mãn được yêu cầu của bọn họ - Ai bảo gốc Thanh Thần Mộc này của mình sinh ra từ huyết mạch oán khí chứ?"

Linh Tuyển cười lạnh lùng, một làn sương mù màu máu len lỏi giữa các ngón tay.

"Vậy thì kế hoạch tiếp theo nên như thế này."

Đầu tiên, nhanh chóng tu luyện mà không để lộ tình cảnh của bản thân hoặc cư xử khác với các Mộc Linh khác.

Thứ hai, trước tiên cố gắng chung sống hòa hợp với các Mộc Linh, quan sát xem đám người Đại quản sự có đối xử với nàng khác với các Mộc Linh khác hay không.

Thứ ba, thăm dò tình hình bản thể của các Mộc Linh khác.

Mộc Linh có thiên phú thần thông rất tốt, Mộc Linh trên tam phẩm thậm chí có thể có nhiều hơn ba loại thiên phú thần thông, học tập thần thông của các Mộc Linh khác cũng vô cùng nhanh - Nhiều Mộc Linh như vậy, có lẽ sẽ có một số thiên phú thần thông giúp ích cho nàng trong việc thoát khỏi Vạn Linh Bí Cảnh.

Nếu đúng như vậy, Linh Tuyển sẽ cố gắng hợp tác với bọn họ, nếu hợp tác không thành lại nghĩ cách khác sau.

Hồi đó khi ở trong vùng đất bị phong ấn, Linh Tuyển chỉ là một Trạch Linh bình thường, nhưng đã liên tiếp gặp phải nhiều bất trắc. Bây giờ lại rơi vào trong một cái lồng, nàng phải nhanh chóng trưởng thành, lợi dụng tất cả những thứ có thể lợi dụng để bảo vệ bản thân.

Đây là bản tính tìm kiếm lợi thế và tránh bất lợi của sinh linh thế gian, cũng là sự tàn nhẫn và xảo quyệt đến từ Huyền Minh Kiếm.

Linh Tuyển đã thích ứng rất tốt với sự thay đổi này - ít nhất bây giờ nàng đã có một chút sức lực phản kháng, thay vì trơ mắt nhìn bản thân trở thành “chiến lợi phẩm” của tu sĩ, muốn mắng mỏ cũng ngại không đủ đủ vốn từ vựng.

Truyện convert hay : Trọng Sinh Chi Đô Thị Tiên Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện