Khuynh Thành Ngự Thú Sư

Ngươi muốn ngăn cản người mà công tử muốn gặp sao?


trước sau

Advertisement

Tìm nàng một tháng?

Nhă nhăn mày, Lãnh Nguyệt Tâm đột nhiên nhớ tới, thời điểm bọn họ từ núi linh thú đi ra, nhìn thấy một ít thị vệ ở toàn thành đang lung bắt ai đó, cư nhiên lại không nghĩ tới người đó là nàng……

“Ta tuy rằng không biết các ngươi vì cái gì phải tìm bắt ta, nhưng là Tam hoàng tử, phiền ngươi tránh ra, phàm là người báo danh đều có thể đến tham gia đại hội luận võ, ngươi ngăn cản ta như vậy là muốn ta vắng mặt sao?”

Nghe được Lãnh Nguyệt Tâm nói như vậy, Lăng Sở Thiên hơi hơi nhíu mày, có chút không tin nói: “Sao có thể, chúng ta lập trạm kiểm soát, đơn báo danh của ngươi sẽ đến tay chúng ta, nhưng chúng ta cũng không thấy được đơn báo danh của ngươi.”

Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, đáy lòng có chút nghi hoặc, hỏi: “Các ngươi tìm ta vì cái gì?”

Thấy bộ dáng Lãnh Nguyệt Tâm là thật sự không biết gì, Lăng Sở Thiên trầm mặc một hồi nói: “Một tháng trước, vùng ngoại ô thành tây, một cột sáng màu đỏ xông thẳng lên trời cao, lực lượng cường đại kia đưa tới rất nhiều người, thậm chí Thiên Khải đại lục Phong quốc Thái Tử cũng đến, mà chúng ta ở xung quanh đó tìm được mảnh vải y phục của ngươi, ngươi nên biết, nguyên liệu lấy ra làm y phục từ cung Thái Hậu, người bình thường sẽ là không có được!”

Nghe Lăng Sở Thiên nói xong, Lãnh Nguyệt Tâm trong lòng cả kinh, lúc ấy Tiêu Yểm vừa ra tới liền bảo với nàng có người tới, đổi địa phương nói chuyện, không nghĩ tới cư nhiên là bọn họ……

“Ta chỉ là đi đến nơi nào đó nghỉ ngơi một chút, thoa dược, này nguyên liệu tự nhiên liền từ bỏ, nếu Tam hoàng tử cho rằng cái cột sáng gì đó cùng ta có quan hệ, liền sai rồi, hơn nữa là mười phần sai.” Lãnh Nguyệt Tâm nói xong, liền chuẩn bị đi qua người Lăng Sở Thiên, lại bị hắn bắt được cánh tay.

“Tam hoàng tử, giữa thanh thiên bạch nhật, ngươi muốn làm gì?” Lãnh Nguyệt Tâm lạnh nhạt hỏi.

Lăng Sở Thiên nghe vậy, một đôi mắt đen nhìn thẳng vào Lãnh Nguyệt Tâm, từng chữ một nói: “Mặc kệ ngươi có biết hay

Advertisement
không, đại hội luận võ hôm nay ngươi không được tham gia, ta bắt buộc phải mang ngươi hồi cung.”

“Này chỉ sợ không được…” Một đạo thanh âm mang theo nghiền ngẫm vang lên, một bộ lam bào từ phía trước đi tới, đó chính là Lạc Ảnh, hắn ngừng lại trước Lãnh Nguyệt Tâm cùng Lăng Sở Thiên.

Nhìn Lạc Ảnh đột nhiên xuất hiện, Lăng Sở Thiên trong lòng có chút không vui, đừng nhìn Lạc Ảnh này bộ dáng bình dĩ gần gũi, kỳ thật chính là một con hổ, cố tình hắn đối với Lãnh Nguyệt Tâm còn rất đặc biệt, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy khó chịu…..

Thời điểm cảm thấy được suy nghĩ của chính mình, Lăng Sở Thiên cả kinh, ngay sau đó hồi phục tinh thần lại, mắt đen nhìn, lạnh giọng nói: “Như thế nào, Lạc công tử muốn chen chân vào chuyện này sao?”

“Tam hoàng tử nghĩ nhiều rồi.” Lạc Ảnh mở quạt xếp ra, một bộ dáng vô cùng phong lưu, nhìn Lăng Sở Thiên đang trầm mặc, cười nói: “Lãnh tam tiểu thư chính là người đã báo danh thi đấu, hơn nữa công tử đã thấy được đơn báo danh tham gia thi đấu của nàng, lần trước ta đem chuyện Lãnh tam tiểu thư không có linh lực nhưng lại có thể đánh bại tu linh ngũ tinh nói cho công tử, vì thế công tử đối với tam tiểu thư có một chút hứng thú, hôm nay đến cũng muốn chờ xem khả năng của tam tiểu thư, Tam haofng tử, ngươi đây là đang muốn ngăn cản người mà công tử muốn gặp sao?”

Một câu cuối cùng, Lạc Ảnh nói ra đặc biệt rất nhẹ, lại làm cho Lăng Sở Thiên sắc mặt càng thêm khó coi.

Nghĩ lại một chút, Lăng Sở Thiên liền biết bọn họ vì cái gì lại không thu được đơn báo danh của Lãnh Nguyệt Tâm.

Bởi vì Lạc Ảnh đã lấy đi, sau khi lấy đi hắn cũng không có lập tức giao cho chỗ quản lý báo danh, tất nhiên là vừa rồi mới giao ra, lúc này, liền tính là phụ hoàng đã biết, cũng không có khả năng đánh rớt đơn báo danh của Lãnh Nguyệt Tâm!

Đáng chết, là do hắn quá sơ sót rồi…

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện