Khuynh Thành Ngự Thú Sư

Đêm khuya tiến cung


trước sau

Advertisement

Hắn tất nhiên hiểu rõ trong lòng nữ nhi này có suy nghĩ gì, lập tức nhìn Lãnh Yên Nhiên liếc mắt một cái, cũng không có nói gì nữa.

Mọi người thấy vậy, đồng thời cũng không nói gì, hiện tại vị hôn thê được Thái Tử sủng ái nhất phải đi về liền bị lão gia hung hang chỉnh đốn, ai còn dám đi?

Liền ở tại nơi đây chờ đợi, từ giờ Tý rồi tới giờ Sửu, bên ngoài Lãnh phủ mới có một đám người đã trở lại.

Dẫn đầu là hai gã nam tử mày kiếm mắt ưng, khuôn mặt cùng với Lãnh Lâm có vài phần tương tự.

“Cha, ta đã dẫn người tìm khắp thành tây, vẫn không tìm thấy được Lãnh Nguyệt Tâm, nhưng có một hiệu thuốc nói Lãnh Nguyệt Tâm đã từng đến nơi đó của hắn mua dược.” Lãnh Thiên Dương nói xong, liền quan sát sắc mặt Lãnh Lâm.

Lãnh Nguyệt Tâm biến mất, hắn tự nhiên là cao hứng, bất quá bản lĩnh của cha hắn hắn vẫn biết, không dám không tìm, đành phải dẫn người đem thành tây kia điều tra một phen, vốn tưởng rằng sẽ không có chút tin tức nào của Lãnh Nguyệt Tâm, không nghĩ đến nàng cư nhiên lại vào hiệu thuốc.

“Thiên Mộc, ngươi có tìm được cái gì hay không?” Lãnh Lâm nhìn ngũ nhi tử của chính mình, mặt không biểu cảm hỏi.

Buồn cười hắn cả đời này, mấy cái nữ nhi nhi tử cư nhiên chỉ có Lãnh Nguyệt Tâm xuất sắc nhất, mà thời điểm ba năm trước đây, nữ nhi mà hắn luôn lấy làm tự hào cũng bị hủy linh nguyên, những nhi tử này đến bây giờ đều là một đám vô dụng, không làm được trò trống gì, nếu không có như thế, hắn cần gì phải sợ Tam hoàng tử!

Lãnh Thiên Mộc lắc đầu, nói: “Cha, ta bên này không tìm thấy được bất kỳ tin tức nào cả.”

Lãnh Lâm nghe vậy, siết chặt nắm ta, thời điểm đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện, lại nhìn thấy một bóng người vội vội vàng vàng đi đến.

Sau khi nhìn rõ ràng được thân ảnh người nọ, Lãnh Lâm nhăn nhăn mày, hiển nhiên không rõ vì cái gì mà đã trễ thế này nhưng hắn lại xuất hiện ở Lãnh phủ.

Gỡ xuống áo choàng đen, khuôn mặt của người mới tới hiện rõ trước mặt mọi người, mà người này không phải ai khác lại chính là Lý công công bên người Hoàng Thượng, nói công công, không bằng nói là ám vệ bên người Hoàng Thượng, mà Lý công công này càng là nhiều lần đã cứu Hoàng Thượng, cho nên rất được Hoàng Thượng coi trọng, Hoàng Thượng đã từng ban cho hắn một chức quan, lại bị hắn cự tuyệt, chỉ là trước sau vẫn muốn làm một công công.

Lý công công này ở trong lòng Hoàng Thượng địa vị tuyệt đối không thua kém một hoàng tử, cho nên rất nhiều đại thần sẽ nịnh bợ hắn, cố tình Lý công công này trừ bỏ Hoàng Thượng, không còn ai có thể mua chuộc hắn được.

“Lý công công, trễ như vậy rồi mà ngươi còn đến phủ, không biết có chuyện gì?” Lãnh Lâm cười cười chào đón, ngay sau đó nhìn hạ nhân một bên nói: “Còn không mao mang trà tốt nhất tới chiêu đãi Lý công công.”

Hạ nhân kia nghe vậy, liền đi ra ngoài, lại nghe đến Lý công công nói: “Không cần, Lãnh tướng quân, ta là tới tìm ngươi, là bởi vì bệ hạ có chỉ, muốn ngươi lập tức vào cung.”

Nghe được Lý công công nói như vậy, Lãnh Lâm có chút nghi hoặc, này đêm hôm khuya khoắt, tiến cung làm cái gì?

Bất quá Lãnh Lâm cũng biết, nếu không phải có chuyện phi thường khẩn cấp, Hoàng Thượng sẽ không đêm khuya triệu kiến hắn, huống chi tới vẫn là Lý công công, bởi vậy có thể thấy được, sự tình cấp bách thế nào!

Nghĩ đến đây, Lãnh Lâm ngay sau đó nói: “Một khi đã như vậy, ta đây liền cùng công công tiến cung.”

Dứt lời, Lãnh Lâm cùng Lý công công cùng nhau rời đi, liền lời nói cũng chưa cùng con cái kịp nói.

Lãnh Lâm cùng Lý công công trước tiến vào hoàng cung, sau đó bầu trời liền đổ mưa, một chút dấu hiệu báo trước đều không có, liền như vậy mà mưa.

Thời tiết dạo gần đây thật đúng là kỳ quái!

Lãnh Lâm dưới sự dẫn dắt của Lý công công trực tiếp tiến vào Ngự Thư Phòng, mà một lúc sau khi tiến vào Ngự Thư Phòng, Lãnh Lâm mới phát hiện, không chỉ có hắn, người tới tiếp theo hắn lại là Nhị hoàng tử Lăng Tiêu cùng với Tam hoàng tử Lăng Sở Thiên!




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện