Khinh Vũ Phất Lâu

Chương : 15


trước sau

Advertisement
Kỳ nghỉ thì nên thả lỏng, hôm nay sau khi Lâu Sâm thức dậy, cậu ta đang tính rủ Lâu Khôn cùng ra ngoài chơi thì mới biết anh đã ra ngoài từ sớm.

Lâu Sâm dậy trễ, nên không biết Lâu Khôn đã đi thư viện thành phố cùng Phùng Trình Trình .

Quốc khánh, Long Thành chỗ nào cũng náo nhiệt, trên đường biểu diễn tiết mục, xiếc ảo thuật rất nhiều, đặc biệt là các đôi tình lữ nắm tay nhau đi trên đường

Phùng Trình Trình đi ở bên cạnh Lâu Khôn, lâu lâu cô sẽ quay đầu lại nhìn mấy đôi tình lữ kia, có vẻ bọn họ mới đi xem phim xong.

Từ thư viện đi ra, hai người đi ngang qua phố mỹ thực, Phùng Trình Trình kéo kéo ống tay áo Lâu Khôn.

" Bây giờ cũng không còn sớm, hay là chúng ta đi ăn cơm ?" Phùng Trình Trình vừa nói vừa đưa điện thoại cho Lâu Khôn xem, đúng 12h.

Lúc ở trong thư viện, Lâu Khôn mải giảng bài cho Phùng Trình Trình nên không để ý thời gian. Anh nhìn xung quanh rồi đồng ý

Phùng Trình Trình muốn ăn KFC, Lâu Khôn không ý kiến, hai người một trước một sau đi vào tiệm. Bởi vì nghỉ lễ, KFC cực kỳ nhiều người đặc biệt là rất đông trẻ em.

Phùng Trình Trình không tự giác le lưỡi:

" Có phải tôi rất giống mấy đứa nhỏ không, chẳng có một chút nào giống học sinh cao tam.”

Lâu Khôn nhìn menu, anh đang xếp hàng:

"Hôm nay tôi mời , coi như là cảm ơn lần trước cậu giúp tôi mua vé xem phim.”

Phùng Trình Trình đi tới gần Lâu Khôn, trong lòng cô cực kỳ vui vẻ: “ Đấy đều là chuyện lúc nghỉ tết rồi, với cả cậu cũng đã trả tiền cho tôi rồi.”

“Nhân tình vẫn phải trả.” Lâu Khôn nhìn thẳng phía trước nói.

Phùng Trình Trình lại không thể tiếp tục cười được nữa.

Cô cũng khá hiểu biết Lâu Khôn, anh đối với nữ sinh nào cũng như vậy, không quá thân cận, cũng không thích nói nhiều, mà anh lại càng sẽ không thiếu nhân tình.

Rất nhiều nữ sinh ở trường học thích anh,

thử hỏi có cô gái nào mà không thích nam sinh tốt, học tập lại giỏi, còn rất đẹp trai nữa? Phùng Trình Trình cũng không ngoại lệ, tuy rằng cô cũng ưu tú, nhưng vẫn có tâm tư của thiếu nữ.

Nhưng hiện tại, cô là nữ sinh duy nhất có ưu thế thay đổi Lâu Khôn, cô cùng anh khá thân thiết, học cùng một lớp, lúc học tập còn có thể giao lưu trao đổi, nghỉ cũng có thể hẹn anh cùng đọc sách làm bài. Mà bây giờ đây, anh còn mời cô ăn cơm, chắc chắn là anh chưa từng cùng nữ sinh khác làm những việc này

Phùng Trình Trình nghĩ như vậy nên cũng không còn cảm thấy buồn.

Lâu Khôn gọi mấy món Phùng Trình Trình chọn, anh cũng gọi cho mình vài món.

Lầu một đã kín người, mấy đứa trẻ chạy qua chạy lại đùa giỡn, cả phụ huynh và nhân viên ở tiệm đều không thể quản nổi bọn chúng.

“ Lâu Khôn, chúng ta lên lầu đi.”

Lâu Khôn tay cầm khay thức ăn, Phùng Trình Trình đi phía trước dẫn đường.

Trên lầu tương đối ít người, nhưng vẫn có chỗ náo nhiệt, tiếng cười phát ra không ngừng.

“Không được, cậu thua rồi, cậu phải lấy khoai tây nhét vào trong lỗ mũi.”

La Quân không vui, cậu ta năn nỉ Kim Vũ đổi qua hình phạt khác.

Lâm Nhạc cùng Lâu Sâm lập tức dậm chân: “ Dám chơi dám chịu, sao cậu lại chơi gian như vậy?”

Kim Vũ đã giơ tay ra nắm lấy cằm của La Quân, cô cực kỳ vui vẻ nhét khoai tây vào lỗ mũi của cậu ta .

Hai miếng khoai tây tô nhất dài nhất nhét ở mũi La Quân, vẻ mặt cậu ta chính là sống khôn còn gì luyến tiếc.

Lâm Nhạc với Kim Vũ nhanh tay lấy điện thoại ra chụp hình.

La Quân cười không nổi, Kim Vũ đá đá cậu ta: “Nhanh lên, chúng ta đã giao kèo, thua phải chụp hình làm ảnh đại diện qq!"

“ Tôi không cười, nhìn giống thằng ngốc vậy !” La Quân nói

Kim Vũ trừng cậu ta : “ Cậu không cười càng ngốc!”

La Quân thấy Kim Vũ cười, cậu ta mềm lòng nên cũng cười theo. Lâm Nhạc ở một bên chọc Lâu Sâm, Lâu Sâm lén dựa

ra sau chụp trộm Kim Vũ với La Quân.

Một màn này, Lâu Khôn và Phùng Trình Trình đều nhìn thấy rõ.

Phùng Trình Trình chỉ vào phía trước: “ Đây không phải là em trai cậu sao.”

Lâu Sâm nghe được tiếng nói liền quay đầu lại, đôi mắt đôi mắt cậu ta tỏa sáng.

" Anh, Phùng Trình Trình, sao hai người cũng ở đây?”

Đúng là hỏi vô nghĩa, Lâu Khôn không phản ứng, anh lạnh lùng nhìn Kim Vũ cùng La Quân.

“ Sắp tới có cuộc thi vật lý, nên sáng nay đi thư viện.” Phùng Trình Trình trả lời

Lâu Sâm lẩm bẩm: “ Thảo nào mới sáng sớm đã không thấy người đâu.”

Kim Vũ nhìn thấy Lâu Khôn tới, cô có chút luống cuống chân tay, trước mặt có một phần khoai tây, cô cầm lấy một miếng chuẩn bị cho vào miệng ăn, La Quân đột nhiên lại nhét một miếng khác vô miệng cô. Kim Vũ vừa cắn trúng miếng khoai liền ngây người.

“ Cậu ..… Cậu muốn chết!” Kim Vũ vội vàng nhả ra .

La Quân đã đứng lên chạy đi trốn Kim Vũ, trong lỗ mũi cậu ta thiếu mất một miếng khoai tây .

“Phi phi phi… lần này tôi không đánh chết cậu thì tôi không phải họ Kim!”

Hai người liền ở lầu hai đuổi, đánh nhau.

Phùng Trình Trình ngồi một bên cười, đã rất lâu cô chưa thấy nam sinh chọc nữ sinh, nhất là bây giờ bọn họ đang học cao tam, tất cả đều cực kỳ chuyên tâm vào học.

“Tiểu Vũ Mao, cậu đừng đánh La Quân, cậu ta còn mời cậu ăn KFC đấy!” Lâm Nhạc thét to.

“ Vậy thì sao? Cậu cũng thử ăn cứt mũi xem?” Kim Vũ tức muốn chết

Lâu Sâm nhịn không được cười, cậu ta lại gọi Lâu Khôn: “Anh, lại đây ngồi đi.”

Lâu Khôn lại trực tiếp ngồi xuống một chiếc bàn trống gần đó, Phùng Trình Trình đành phải nói:" Tụi chị ngồi đây được rồi."

La Quân bị Kim Vũ đánh một cái rất mạnh vào lưng, cuối cùng cậu ta cũng phải dừng lại, vừa cầm lấy tay của Kim Vũ vừa xin tha.

" Tha cho tôi đi, tay cậu cứng như đá vậy! Tôi cho cậu ăn đầu khác mà, không phải đầu ở trong mũi tôi. Sao cậu lại ngốc ngàng dễ bị lừa như vậy?"

Kim Vũ không nghĩ được nhiều như vậy, cô giật tay mình lại rồi tức giận đi về bàn. Vừa đi tới liền thấy bóng dáng Lâu Khôn cùng với Phùng Trình Trình.

Lâm Nhạc thấy Kim Vũ tức giận thật thì đá đá La Quân ra hiều cho cậu ta.

La Quân cúi đầu, ghé sát tới trước mặt Kim Vũ:" Tiểu Vũ Mao, tôi sai rồi, tôi sẽ không bao giờ làm vậy nữa, cậu đừng giận tôi màaaaa."

Kim Vũ thấy mặt La Quân toàn là hối hận, thật ra cô cũng không thật sự giận cậu ta.

" Cậu có phiền không? Cái mặt cậu đừng có dí lại gần tôi!!" Kim Vũ đẩy La Quân ra nói.

Lâu Sâm lâu lâu lại quay đầu xem phía Lâu Khôn. Phùng Trình Trình từ tốn vừa ăn khoai tây vừa nói chuyện với Lâu Khôn. Nhưng Lâu Khôn vẫn như cũ rất ít nói.

Mặt Lâu Khôn có chút khó chịu, anh có vẻ không muốn ăn.

"Cậu không thích ăn KFC hả?" Phùng Trình Trình thấy Lâu Khôn chẳng ăn được mấy miếng thì hỏi

Bên tai Lâu Khôn toàn là tiếng nói chuyện của bốn người kia, La Quân vẫn đang trêu chọc Kim Vũ, cô không thèm để ý đến cậu ta thì Lâu Sâm với Lâm Nhạc ở bên cạnh lại kẻ xướng người hoạ trêu chọc hai người kia.

Anh ngẩng đầu lên nhìn một cái, thấy Kim Vũ cúi đầu ăn kem, lần nào cũng vậy, cô ăn kem sẽ bị dính một chút ở khoé miệng. La Quân bỗng dưng duỗi tay lấy giấy ăn lau miệng cho cô.

"Sao cậu ăn cái gì cũng bị dính ở miệng vậy?"

Kim Vũ hất tay cậu ta ra, tự mình lau, nhưng vừa ngẩng đầu cô liền đối diện với ánh mắt của Lâu Khôn. Mặc dù Kim Vũ đã cố bình tĩnh nhưng cô lại nhớ tới buổi tối hôm trước. Bất quá chạm mắt chưa được 1s thì Lâu Khôn đã dời ánh mắt đi rồi. Anh lại khôi phục lại bộ dáng trước đây, rất lạnh lùng giống như chưa từng đối xử ôn nhu với cô vậy.

" Tôi không đói lắm." Lâu Khôn hơi cong môi cười, nhìn Phùng Trình Trình
Advertisement
nói.

Thấy Lâu Khôn cười với người khác, Kim Vũ lại cúi đầu xuống, trong lòng cô bỗng thấy hụt hẫng.

Kim Vũ lại cố ý vô tình vì vậy mà lấy ra so sánh, kết quả khiến cô thở không nổi, giống như bị người ta bóp cổ vậy.

Sau khi ăn xong, Lâu Sâm liền đi tớu bàn Lâu Khôn hỏi anh:

“Anh, buổi chiều bọn em đi sân trượt băng, anh với Phùng Trình Trình cùng đi đi.”

Phùng Trình Trình chưa từng chơi nên rất muốn đi.

Nhưng lại nghe thấy Lâu Khôn từ chối: “Không đi.” lạnh nhạt nói xong anh liền lau tay.

Phùng Trình Trình đành phải nói: " Để lần sau đi.”

Lâu Sâm mất mát trả lời: “ Vậy cũng được.”

Kim Vũ đi qua Lâu Khôn, anh đã đeo balo đứng lên. Phùng Trình Trình thì dọn sạch khay đồ ăn mới đeo balo lên, cười tươi cùng bọn họ nói: “ Chị đi trước, mấy đứa buổi chiều chơi vui vẻ.”

Phùng Trình Trình nói xong liền đi theo Lâu Khôn xuống lầu, hai người đi chung với nhau nhìn cực kỳ đẹp đôi.

Từ đầu tới cuối, Kim Vũ đều đang nhìn Lâu Khôn, nhưng anh lại chẳng nhìn cô lấy một cái .

Sau lại, nguyên buổi chiều Kim Vũ chỉ ngồi ở ngoài sân trượt băng xem mọi người, vì cô không có tính thần để chơi.

Hết kì nghỉ, đi học lại, mọi người ở lớp học vây quanh La Quân trêu chọc, bởi vì bức hình đại diện hôm nghỉ quốc khánh đã cực kỳ hot. La Quân lại còn là thành viên của đội bóng rổ của trường nên ai ai cũng biết.

Đặc biệt, Lâu Sâm còn lấy tài khoản phụ đăng tấm hình chụp lén La Quân với Kim Vũ lên. Dưới tấm hình mọi người để lại rất nhiều bình luận.

“Còn rất xứng đôi!”

“Kẻ muốn cho người muốn nhận!”

“Chủ nhiệm giáo dục mau tới bắt người!”

Lâu Khôn đang ở lớp làm bài tập, Phùng Trình Trình đi tới chỗ anh hỏi mấy bài tập khó, cô thấy Trần Phi đang nghịch điện thoại cười cực kỳ vui vẻ nên tò mò cúi đầu lại hỏi

“ Cậu coi cái gì mà cười vui vậy?”

“Kim Vũ với La Quân đang rất hot, nhìn hai người đấy còn rất hợp!”

Phùng Trình Trình cũng cười: “ Hôm đấy tôi cũng ở đó, hai người họ cãi nhau ầm ĩ nhưng đúng là rất hợp nhau. "

Trần Phi giơ điện thoại ra, trên màn hình Kim Vũ đang bóp cằm La Quân, cô nhét hai miếng khoai tây vào mũi cậu ta. Vẻ mặt cô tùy hứng, còn rất đắc chí khi bắt nạt người khác, còn vẻ mặt của La Quân chính là cam tâm tình nguyện để cho Kim Vũ muốn làm gì thì làm.

Lâu Khôn cũng nhìn, nó khiến anh nhớ lại hôm đấy, anh mím môi rồi lập tức đứng lên đi ra khỏi lớp học.

Lâu Khôn đi WC rửa mặt, anh vốc thật nhiều nước lạnh hắt lên mặt cũng không thể kiềm chế được lửa giận trong lòng. Từ trước tới giờ anh rất ít khi mất khống chế, cho nên giờ phút này anh không muốn thừa nhận bản thân mình có tình cảm với Kim Vũ.

Bởi vì dựa theo hình mẫu lý tưởng của anh, Kim Vũ khác xã hoàn toàn.

Lâu Khôn không biết chỗ nào xảy ra vấn đề, nên cho dù anh có là người rất lý tính cũng không thể khống chế được tình cảm của mình .

Từ sau khi đi học lại, chưa có ngày nào Kim Vũ cùng anh đi học chung, có một lần cô không nhịn được hỏi Lâu Sâm sao không đợi Lâu Khôn cùng đi.

Lâu Sâm nói gần đây Lâu Khôn dậy rất sớm, anh ấy đã đi trước .

Tiết tự học buổi tối mỗi ngày đều đúng giờ tiến hành, bởi vì cao nhị với cao tam thời gian tan học không giống nhau nên Kim Vũ vẫn như cũ không gặp được Lâu Khôn.

Tấm hình kia của Kim Vũ với La Quân ngày càng hot, rốt cuộc cô nhịn không được mới bắt Lâu Sâm xoá đi.

"Sao cậu biết là tôi đăng?"

" Góc chụp đấy, cậu mà không chụp thì là mà chụp!!!" Kim Vũ nói xong trực tiếp giật lấy điện thoại của Lâu Sâm để xoá.

Mặc dù đã xoá bức hình kia, nhưng mà lòng Kim Vũ vẫn không yên.

Tháng 11, gió phương bắc tới, lá cây ngô đồng ven đường rơi xuống đầy trên mặt đất.

Kim Tuế Sơn dặn dò Kim Vũ mặc quần áo ấm, dì Tống đan cho cô một chiếc áo len màu hồng nhạt để mặc bên ngoài áo đồng phục.

Hôm nay Kim Vũ cố ý dậy sớm, cô vẫn như mọi ngày đi đến nhà Lâu Sâm đợi cậu ta. Nhưng vừa đi đến cửa cô liền thấy Lâu Khôn. Anh mặc một chiếc áo hoodie màu xám bên trong đồng phục.

Rất lâu rồi Kim Vũ không gặp anh nên cô cũng không biết nói gì. Vì vậy cô chỉ cúi đầu đứng ở một bên không nói gì.

Hình như đã hơn một tháng hai người không ở cùng một chỗ như bây giờ. Mỗi lần ở trường thấy nhau, hai người cũng không hề nói chuyện với nhau, mà chỉ đứng từ xa nhìn nhau một cái rồi thôi. Có khi thì bên cạnh Kim Vũ là La Quân, lúc thì bên cạnh Lâu Khôn là Phùng Trình Trình.

Kim Vũ cúi đầu chôn mặt vào áo len, mấy sợi tóc con ở hai bên thái dương của cô bị gió thổi bay phất vào gương mặt.

" Em đứng ở đây làm gì vậy??" Lâu Khôn đột nhiên hỏi.

Kim Vũ nghe thấy thanh âm, những cảm giác kỳ quái lúc trước tức khắc bị cô ném lên chín tầng mây, cô ngẩng đầu cười nhìn Lâu Khôn nói:

“Em đang đợi Lâu Sâm đi học.”

“ Lâu Sâm vừa mới dậy, có lẽ sẽ đi học muộn.” Lâu Khôn nhìn cô ngốc nghếch đứng, anh nói xong liền cất bước đi.

Anh đi một đoạn rồi mà vẫn không nghe được phía sau có động tĩnh nên quay đầu lại nhìn, thì thấy Kim Vũ còn đang sững sờ đứng im tại chỗ.

“Thất thần làm gì?”

Kim Vũ lúc này càng vui vẻ, cô chạy nhanh đuổi theo Lâu Khôn.

Kết thúc một tháng trầm mặc, Kim Vũ lại cùng anh giống như trước kia, cô luôn miệng nói chuyện, giống như muốn nói hết mọi chuyện trong một tháng này với anh.

……

" Sao bữa nay anh đi học sớm vậy?"

“ Anh dậy sớm.”

“ Tiết tự học buổi tối anh không buồn ngủ sao?”

“Không.”

“em chỉ ngồi một tiếng liền buồn ngủ, mà anh không buồn ngủ?”

“ Tập trung suy nghĩ sẽ không buồn ngủ.”

“……”

Truyện convert hay : Đấu Phá Chi Vô Thượng Chi Cảnh
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện