Khi Những Vì Sao Tỏa Sáng

Hoắc Dự: "Anh Muốn Đem Chuyện Tối Hôm Qua Chưa Làm Đủ Bù Đắp Lại.”


trước sau

Advertisement
Ngày hôm sau Vệ Gia Tuyền tỉnh lại hơi trễ, người ở bên cạnh cô đã không còn ở đó. Nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ anh lưu lại. Cô vươn tay ôm lấy cái gối của anh vào trong ngực, thỏa mãn thở một hơi.

Vệ Gia Tuyền đã từng nghĩ, mặc kệ trong quá khứ xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, thì cô và Hoắc Dự cũng đã kết hôn. Quan hệ giữa hai nhà lại là như vậy. Bọn họ chắc chắn không thể tách ra. Cô còn tự lừa mình dối người nói không cần để ý, nhưng lại không thể không để ý được.

Quanh đi quẩn lại, người mình thích thế mà cũng thích lại mình, còn luôn đứng ở cách đó không xa chờ mình. Thử hỏi, còn gì hạnh phúc hơn thế nữa.

Lúc Vệ Gia Tuyền xuống lầu tìm Hoắc Dự, anh đang ở trong phòng của quản gia. Hóa ra trước đó anh đã tìm được một người giúp việc hỗ trợ chăm sóc ông. Lúc này anh đang đứng trước mặt quản gia, quay về phía người giúp việc dặn dò người ta những điều cần chú ý khi chăm sóc ông.

Quản gia vừa thấy Vệ Gia Tuyền đến, lập tức vẫy tay về phía cô gọi: "Gia Tuyền, con mau qua đây mang cái thằng quỷ Tiểu Dự này đi đi. Trước đây nó nói ông lải nhải, bây giờ ông thấy nó còn nói nhiều hơn cả ông.”

Vệ Gia Tuyền đứng bên người Hoắc Dự, cười nói với ông: "Ông nội Trần, ông cứ nghe anh ấy đi. Nếu không để anh ấy nói anh ấy sẽ không yên tâm.”

Quản gia chỉ vào cô cười cười: "Con còn bênh nó.”

Mặt Hoắc Dự không chút thay đổi nói: "Cô ấy không bênh con thì bênh ai?"

Người giúp việc: ". . .” Tôi có cảm giác bản thân mình là người vô hình.

Vệ Gia Tuyền và Hoắc Dự lại nói thêm với quản gia vài câu, sau đó hai người mới cùng nhau đi ra khỏi phòng ông.

Hoắc Dự hỏi Vệ Gia Tuyền: "Chương trình bắt đầu ghi hình khi nào thế em?"

Mùa hai của "Cùng nhau khám phá” sẽ đi qua tất cả ba địa điểm, sáu vị khách quý sẽ lần lượt nghỉ ngơi ở mỗi nơi năm ngày. Sau khi quay xong mỗi địa điểm các khách quý sẽ được nghỉ ngơi một tuần, rồi mới tiếp tục đi quay ở địa điểm khác.

Vệ Gia Tuyền trả lời: "Một tuần nữa, nói là sẽ đến Paris.”

Hoắc Dự vuốt cằm nói: "Vậy để anh gọi điện báo cho bà nội.”

Vệ Gia Tuyền nhớ tới chuyện mỗi lần quay xong đạo diễn lại nhìn cô bằng ánh mắt tràn đầy oán niệm, không nhịn được nói: "Anh, em nghĩ hay là thôi đi. Đã có kinh nghiệm từ lần quay trước, em tin rằng mình có thể thuận lợi vượt qua lần ở Paris này.”

Hoắc Dự không đồng ý bảo: "Em chỉ tham gia một chương trình truyền hình thực tế, chứ không phải chương trình hành hạ bản thân.” Anh cố gắng giải thích cho cô hiểu: "Em cũng không cần sợ đạo diễn không vui. Hơn nữa anh thấy trong đội của em cũng không ai phản đối, ngay cả người bên chương trình cũng có mấy ai tỏ thái độ. Bởi vì bản thân họ cũng cảm thấy ở nhà của chúng ta thoải mái hơn.”

Vệ Gia Tuyền thở dài nói: "Em nghĩ trước khi bắt đầu mùa chương trình của mùa này, có thế nào đạo diễn cũng không nghĩ ra được, ý tưởng chương trình truyền hình thực tế tốt đẹp của anh ta lại biến thành như vậy.”

Hoắc Dự nghe cô nói như vậy, là anh đã biết cô đồng ý rồi. Anh cười nói: "Nhà chúng ta cũng coi như đã tài trợ cho chương trình lần này rồi còn gì, lại còn không nhận tiền. Anh thấy chúng ta không tìm bên ban tổ chức chương trình đòi ít quảng cáo đã lã tổn thất cho chúng ta rồi.”

Vệ Gia Tuyền buồn cười nói: "Anh chỉ giỏi cãi chày cãi cối. Em còn đang lo sau khi tiết mục phát sóng người ta sẽ nghĩ em khoe của.”

Hoắc Dự thấy có chút nghi hoặc: "Mới thế thôi mà đã bị gọi là khoe của?"

Vệ Gia Tuyền biết việc này không có cách nào nói cho Hoắc Dự hiểu được. Dưới góc nhìn của anh những việc này hoàn toàn là chuyện đương nhiên, không thể nói là khoe của. Chỉ cần anh vui là được, so với cái này, những người không liên quan kia có nói gì cũng chẳng sao.

Một tuần sau Vệ Gia Tuyền tới Paris. Cô đã liên hệ với bên chương trình rằng cô sẽ từ bên này bay thẳng tới Paris. Bên họ cũng không phản đối, chỉ bảo cô hẹn thời gian gặp mặt với những vị khách khác.

Loading...

Hoắc Dự sẽ đợi ở chỗ này cho đến khi Vệ Gia Tuyền quay xong. Anh qua đây vừa là để gần Vệ Gia Tuyền, cũng là để chăm sóc ông quản gia. Hoắc Dự cũng đã hẹn thời gian với ba anh. Trước lúc anh về nước, ba anh sẽ qua với quản gia.

Trước khi hai vợ chồng anh rời đi còn muốn đưa quản gia đến bệnh viện kiểm tra thăm khám thêm một lần nữa.

Đêm nay, sau khi Vệ Gia Tuyền tắm rửa sạch sẽ đi ra lại không thấy Hoắc Dự ở trong phòng. Cô liền đi qua phòng làm việc bên cạnh tìm anh. Đúng như cô dự đoán, Hoắc Dự không phải đang bận chuyện làm ăn, mà là đang gọi điện thoại cho những người khác. Nghe qua, hẳn là anh đang muốn sắp xếp bác sĩ gia đình cho quản gia.

Vệ Gia Tuyền ngồi lên trên ghế salông chờ anh cúp điện thoại, nghi ngờ nói: "Anh, anh định đổi bệnh viện khám cho ông nội Trần sao?"

Hoắc Dự gật đầu nói: "Ừ, anh muốn bác sĩ gia đình sẽ đi cùng chúng ta.”

Vệ Gia Tuyền không cần nghĩ nhiều đã đoán được ý nghĩ của anh. Chắc chắn anh đang sợ nếu như bọn họ tới bệnh viện kia lần nữa, nhìn thấy Hứa Như, cô sẽ lại suy nghĩ nhiều. Nhưng anh cũng lo lắng bệnh viện mới không hiểu rõ tình hình trước đây của quản gia, nên mới muốn gọi cả bác sĩ gia đình, người hiểu rõ tình huống thân thể của ông quản gia tới.

Vệ Gia Tuyền vội hỏi: "Anh, không sao đâu. Bây giờ thân thể của ông nội Trần mới là quan trọng nhất.”

Hoắc Dự nghiêm túc nhìn cô hỏi: "Thực sự không sao à?"

Vệ Gia Tuyền cười nói: "Thực sự không sao cả. Em không lừa anh đâu. Em đã biết anh và chị Hứa Như không có cái gì, cho dù có gặp lại chị ấy cũng sẽ không suy nghĩ nhiều.”

Hoắc Dự thấy dáng vẻ của cô không giống nói láo, lúc này mới tạm dừng chuyện cân nhắc đổi bệnh viện mới.

Lại hai ngày nữa trôi qua, Hoắc Dự lái xe đưa cùng Vệ Gia Tuyền đưa quản gia tới bệnh viện tái khám.

Hạng mục thăm khám cho quản gia có chút rườm rà, tốn khá nhiều thời gian. Lúc sắp kết thúc, Hoắc Dự bảo Vệ Gia Tuyền đứng một chỗ chờ anh.

Trùng hợp thay, Vệ Gia Tuyền lại đụng phải Hứa Như một lần nữa.

Hứa Như cười chào Vệ Gia Tuyền: "Lại đưa ông cụ trong nhà qua đây khám bệnh sao?"

Vệ Gia Tuyền gật gật đầu: "Đúng thế.”

Lần trước gặp gỡ dường như Hứa Như cũng có ý định muốn tán gẫu vài câu với Vệ Gia Tuyền, nhưng hôm nay cô ấy lại không nói thêm gì cả, chào Vệ Gia Tuyền một câu lập tức muốn rời đi.

Vệ Gia Tuyền nhìn cô ấy đi qua mình, lúc khoảng cách giữa hai người xa dần cô lại lên tiếng gọi cô ấy.

Hứa Như dừng bước, nhìn Vệ Gia Tuyền đi tới trước mặt mình.

"Chị Hứa Như.” Lúc này Vệ Gia Tuyền lại dừng một chút: "Hai lần trước chúng ta gặp nhau, em đều nói dối chị. Nên hôm nay em muốn xin lỗi chị về chuyện đó.”

Hứa Như khoát tay áo nói: "Không sao. Nếu như chị không đoán sai, trước đó em còn cho rằng chị vẫn thích Hoắc Dự, đúng không?"

Vệ Gia Tuyền chột dạ gật đầu, trên thực tế chuyện cô tự bổ não vẽ ra so với Hứa Như nói còn nhiều hơn rất nhiều.

Hứa Như cười cười bảo: "Gia Tuyền, chúng ta tìm một chỗ tâm sự đi. Thực ra năm ngoái cái lần gặp gỡ kia chị đã muốn nói những lời này với em rồi.”

Bây giờ Vệ Gia Tuyền đã có thể khẳng định rằng sự thực so với cái cô tự mình tưởng tượng hoàn toàn khác nhau. Bản thâ cô cũng muốn biết rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì, nên lập tức theo Hứa Như đến một gian phòng nghỉ nói chuyện.

"Gia Tuyền, chuyện chị thích Hoắc Dự đã là chuyện cách đây lâu lắm rồi.” Hứa Như nói tới chuyện khi đó cảm thấy vừa ngọt ngào vừa cay đắng: "Điều kiện gia đình chị không tốt, thế nên cho dù thành tích không kém thì trong lớp vẫn có không ít người xa lánh chị. Nghĩ cũng không thấy có gì lạ cả. Khi đó bởi vì thi được điểm cao nên được nhà trường đưa vào lớp học sinh xuất sắc. Gia đình những học sinh khác đều có điều kiện, trong đó những người có thành tích tốt cũng không ít. Thành tích của chị vẫn đứng thứ nhất trong đám học sinh nữ. Có một vài nữ sinh gia cảnh tốt vẫn bị chị đè lên trên không chịu được, luôn thích bắt nạt chị. Trong đám ấy còn có một vài nam sinh nữa. Sau này người xa lánh chị càng ngày càng nhiều.”

Vệ Gia Tuyền không nghĩ tới chuyện Hứa Như còn trải qua những thứ này. Thời học sinh của cô cũng từng xảy ra tranh chấp với bạn học. Nhưng so với chuyện Hứa Như gặp phải, quá lắm cũng chỉ được coi là trò đùa trẻ con.

"Có một lần, có mấy nam sinh chặn đường muốn bắt nạt chị, bị Hoắc Dự nhìn thấy. Cậu ấy lập tức ngăn bọn họ lại, lúc đó chỉ kém chút nữa là đánh nhau. Nhưng nhà họ Hoắc có gia thế, Hoắc Dự vừa lên tiếng, còn chưa ra tay, những nam sinh kia đã sợ mất mật.” Hứa Như nói tới chỗ này cười khẽ: "Không khác gì kịch bản phim thần tượng, lúc nữ chính bị bắt nạt nam chính sẽ xuất hiện. Sau đó, chuyện Hoắc Dự giúp chị truyền ra ngoài. Tuy rằng bạn học trong lớp vẫn xa lánh chị, nhưng cũng không ai dám công khai bắt nạt chị nữa. Thậm chí còn có người dựng chuyện, nói chị và Hoắc Dự có qua lại với nhau. Chỉ là khi đó, chị còn chưa biết bản thân chả phải nữ chính trong phim thần tượng.”

"Khi đó trong lòng chị cũng có rất nhiều ý nghĩ. Tình cờ trong đầu không ngừng hiện lên một câu hỏi, nếu Hoắc Dự vẫn không chịu làm sáng tỏ mọi chuyện, phải chăng cậu ta cũng có hảo cảm với chị?” Hứa Như có chút cay đắng khẽ cười: "Nhưng chị rất tự ti, chị biết chị và Hoắc Dự không phải người của cùng một thế giới. Thế nên chị tự thấy xấu hổ vì suy nghĩ của bản thân.”

"Bởi vì có Hoắc Dự, cuộc sống những năm học cấp ba của chị cũng không còn quá gian nan nữa, cuối cùng còn thi đậu vào một trường đại học tốt nhất nước. Cuộc sống đại học khiến chị phát hiện ra rằng thế giới này cũng không phải thế giới giống như trước đây chị thường thấy. Bạn bè cùng phòng ký túc xá đều rất cố gắng, cũng rất hiền lành, bạn học trên lớp đều rất thân thiện. Ngay cả những bạn học đã từng không muốn chơi với chị lúc học cấp ba cũng chủ động liên hệ với chị. Thế rồi đột nhiên có một ngày, chị chợt phát hiện, có vẻ như càng ngày chị càng trở nên tự tin hơn. Không còn là mình của trước kia nữa. Có lẽ vì chị thay đổi, nên cũng nhận được càng nhiều thiện ý từ người bên cạnh.” Hứa Như nói tới đây, nụ cười trên môi đã trở nên rõ ràng.

"Có lẽ là do chị đã trở nên tự tin, nên mới lấy dũng khí tìm Hoắc Dự biểu lộ tình cảm.” Cô thấy hô hấp của Vệ Gia Tuyền gần như ngừng lại, ý cười bên môi càng đậm hơn.

Vệ Gia Tuyền cũng không biết tại sao cô lại như vậy. Rõ ràng lúc đó cô đã biết chuyện Hứa Như bị từ chối, nhưng vừa nghe đến việc này đã không kiềm chế được căng thẳng.

Hứa Như cười nói: "Em yên tâm, đương nhiên Hoắc Dự không đồng ý. Hơn nữa còn từ chối vô cùng thẳng thắn, lưu loát. Khi đó chị chưa từng thích ai, nghe thấy cậu ta từ chối, cảm thấy rất không cam lòng. Lập tức hỏi cậu ta tại sao lúc trước không chịu làm sáng tỏ mọi chuyện.”

Nói tới chỗ này Hứa Như lắc đầu cười khổ: "Hoắc Dự nói với chị rằng, cậu ta biết tình cảnh của chị lúc ấy. Còn nói đã để cậu ta gặp phải, cho dù là nam sinh hay nữ sinh, anh đều giúp hết. Đối với câu hỏi tại sao không làm sáng tỏ chuyện chị và cậu ta không có bất cứ quan hệ gì, cậu chỉ nói cậu ta muốn giải thích mà thôi. Chị biết rất rõ, cậu ta chỉ đang tích trữ lòng thiện mà thôi. Nếu như cậu ấy làm sáng tỏ mọi chuyện thật, chỉ sợ tình cảnh của chị có lẽ càng gian nan hơn so với lúc đầu.”

Vệ Gia Tuyền tin tưởng tất cả những gì Hứa Như nói. Hoắc Dự chính là một người trong nóng ngoài lạnh điển hình. Anh sinh ra ở trong một gia đình như vậy, lại là con trai độc nhất, từ nhỏ đã rất quái gở lãnh ngạo. Người chủ động tới gần anh rất nhiều, anh rất hiếm khi quan tâm tới đám người ấy. Anh tự đặt ra cho bản thân rất nhiều nguyên tắc, đương nhiên những nguyên tắc ấy làm anh khi còn đi học không thể ngồi yên nhìn bạn học bị bắt nạt.

Vệ Gia Tuyền cũng không thể vì lý do anh không làm sáng tỏ chuyện này mà có cái gì bất mãn. Lúc Hoắc Dự học trung học, cô vẫn còn là một học sinh tiểu học. Tuy rằng cô biết Hoắc Dự thích mình từ sớm, nhưng cũng không thể sớm như vậy được. Lúc đó bên người anh cũng không có bạn gái, hơn nữa cũng không muốn tự tạo phiền phức cho bản thân, thế nên gặp chuyện bất bình nếu có thể giúp đỡ anh liền giúp.

"Nhưng chị cũng có ý đồ xấu thật.” Hứa Như mang theo vài phần hối hận nói: "Lần đầu chị nhìn em, em còn rất nhỏ. Chị thấy Hoắc Dự đối xử với em không giống những người khác. Em lại luôn miệng gọi cậu ta là anh hai, chị còn tưởng rằng hai người là anh em cơ đấy. Chị quan sát Hoắc Dự rất lâu, cậu ta đối xử với bạn khác phái rất lạnh nhạt, chỉ có em là ngoại lệ. Sau đó chị mới biết các em không có bất kì quan hệ thân thuộc nào, ngay cả anh em họ bà con xa cũng không phải. Thế nên mấy lần chị đến tìm em nói chị thích anh em, đều là để thăm dò tâm tư em hết. Cũng là vì thấy em còn nhỏ, lại đoán tâm tư của em không thể để Hoắc Dự biết. Lại còn muốn cho em thấy chị đáng rồi nhường cậu ta cho chị. Chỉ là chị không có nói rõ mà thôi.”

Vệ Gia Tuyền kinh ngạc nói: "Tại sao bây giờ chị lại nói cho em biết những chuyện này?"

"Có lẽ là không muốn em thấy chị đáng thương. Hơn nữa bây giờ chị cũng tìm được hạnh phúc chân chính thuộc về mình, nên có thể thẳng thắn nói ra.” Hứa Như cười trả lời: "Năm đó ra nước ngoài rồi chị mới từ bạn học nơi đó biết được Hoắc Dự cũng ra nước ngoài. Chị nhờ bạn học hỏi thăm địa chỉ của Hoắc Dự, nhanh chóng tìm được cậu ta. Tìm được rồi chị lại biểu lộ với cậu ta một lần nữa. Kết quả cậu ấy nói với chị rằng, cậu ấy còn muốn về nước đi tìm em. Cậu ấy không nói rõ ràng, nhưng chị cũng đã hiểu.”

"Chồng sắp cưới của chị cũng là bác sĩ làm trong bệnh viện này. Chị cũng chuẩn bị định cư ở đây.” Hứa Như kéo một cái tay Vệ Gia Tuyền qua nắm lấy nói: "Gia Tuyền, em rất may mắn, chí ít là so với phần đông người may mắn. Em và người em yêu vẫn luôn yêu tha thiết đối phương.”

Vệ Gia Tuyền cảm động nói: "Chị Hứa Như, chuyện đã qua không nhắc lại nữa, em chúc chị hạnh phúc.”

Hứa Như chân thành cười nói: "Chị cũng chúc em và Hoắc Dự bên nhau đến bạc đầu.”

Vệ Gia Tuyền vừa tạm biệt Hứa Như, Hoắc Dự đã gọi điện thoại tới.

"Gia Tuyền, không phải nói em ở đó chờ anh sao? Em lại chạy đi đâu rồi?” Hoắc Dự có chút sốt sắng hỏi cô .

Vệ Gia Tuyền trả lời: "Em đang ở nhà vệ sinh, em về ngay đây.”

Hoắc Dự gần như thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói: "Anh chờ em ở bãi đỗ xe.”

Về đến nhà, sau khi dàn xếp xong xuôi cho quản gia, Vệ Gia Tuyền lập tức nói chuyện mình gặp Hứa Như với Hoắc Dự.

"Cô ấy nói gì với em?” Hoắc Dự lập tức hỏi.

Vệ Gia Tuyền cố ý nói: "Nói xấu anh.”

Hoắc Dự nhíu mày ôm lấy cô, đánh lên mông mấy phát: "Nói cái gì đáng tin một tí, anh thì có cái gì xấu mà cô ấy nói.”

Vệ Gia Tuyền nở nụ cười, gian trá như con hồ ly nhỏ: "Xem ra muốn dụ anh nói thật cũng không dễ chút nào.”

Hoắc Dự đụng ngón tay vào chóp mũi của cô bảo: "Được rồi, sau này ít tiếp xúc với cô ấy một chút.” Nói thế nào đó cũng là người từng thích anh, cho dù xưa nay anh không cho đối phương bất cứ cơ hội nào, nhưng cũng sợ người trước mắt này sẽ suy nghĩ nhiều.

Vệ Gia Tuyền bĩu môi: "Chị Hứa Như cũng có chồng sắp cưới rồi, anh cho rằng chị ấy còn nhớ thương anh chắc?"

Hoắc Dự đột nhiên ôm lấy cô ném thẳng lên trên giường, buộc cô xoay người lại, tay anh vỗ lên mông cô ấy phát, ngoài miệng uy hiếp nói: "Em đây là muốn có người nhớ thương anh?"

Vệ Gia Tuyền kêu "Đau", sau đó trở mình kéo anh đến bên cạnh mình ôm lấy, hôn hôn lỗ tai anh khẽ bảo: "Đương nhiên không muốn. Để mình em nhớ thương anh là đủ rồi.”

Hoắc Dự cúi đầu chậm rãi hôn cô, từ nụ hôn dịu dàng nhanh chóng thăng cấp thành nụ hôn nóng bỏng. Môi anh theo khóe miệng cô từ từ đi xuống.

Vệ Gia Tuyền vươn tay ôm lấy cổ anh, không quên nhắc nhở: "Anh, chờ một chút! Lỡ như ông nội Trần đến gọi chúng ta xuống ăn cơm thì phải làm sao đây?"

Hoắc Dự lại hôn cằm cô một chốc mới trả lời: "Kệ đi, anh muốn đem chuyện tối hôm qua chưa làm đủ bù đắp lại.”

Tối ngày hôm qua, hai người đã nói ra tất cả mọi chuyện. Sau đó bọn họ ôm lấy nhau, rất lâu rất lâu cũng không ai nói chuyện, nhưng cũng không ai ngủ. Đột nhiên bọn họ cảm thấy rất quý trọng cảm giác đối phương ở bên cạnh mình.

Bây giờ Hoắc Dự nói như vậy, xem ra là đang rất hối hận tối hôm qua không làm gì cô đây mà.

Buổi tối hôm đó, nhãn hiệu cao cấp xa xỉ Amanda mấy năm gần đây liên tiếp tuyên bố hai quảng cáo, phát trên một vài đài truyền hình.

Quảng cáo thứ nhất là cảnh Vệ Gia Tuyền thay đổi quần áo vô cùng xuất sắc. Có người còn đếm xem trong đoạn quảng cáo này cô thay đổi tổng cộng mấy chục bộ quần áo. Địa điểm trong quảng cáo là một tòa biệt thự, phong cách trang trí cũng không thể coi là tinh xảo xa mỹ, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác thần bí. Trên người Vệ Gia Tuyền mặc trang phục Amanda của quý mới xuất hiện ở các nơi khác nhau của biệt thự. Khi thì cao ngạo lạnh lùng, khi thì cao giọng cười to. Phong cách thiết kế của Amanda đã khó lường, Vệ Gia Tuyền cũng khó lường không kém.

Quảng cáo thứ hai là bộ sưu tập áo cưới Amanda mới ra, so với quảng cáo thứ nhất màn ảnh được biên tập nhanh chóng cùng nhau ghép lại, âm nhạc nhanh có tiết tấu. Từ những hình ảnh đầu tiên của quảng cáo này đã khiến người ta cảm thấy yên bình và hạnh phúc. Có một cảnh trong đó là hình ảnh Vệ Gia Tuyền từ bên trong biệt thự đi ra, Hoắc Dự xuất hiện trong vườn hoa, hai người nhanh chóng đi về phía đối phương. Cảnh quay này dùng máy bay không người lái quay từ trên cao xuống, đem hình ảnh hai người dần dần đến gần nhau quay vô cùng sắc nét. Cảnh cuối cùng trong quảng cáo là hình ảnh Hoắc Dự quỳ một gối xuống trước mặt Vệ Gia Tuyền, nắm lấy tay cô khẽ hôn lên, tựa như nâng vật quý giá nhất trên đời. Hai người một đứng một quỳ, thâm tình chăm chú nhìn đối phương.

Hai quảng cáo vừa ra, nhanh chóng dấy lên một làn sóng trên internet, lượng chia sẻ nhanh khủng khiếp.

"Sản phẩm của Tiết Gia Hưng xuất phẩm, tất nhiên là sản phẩm tốt.”

"Quăng ngay chuyện Vệ Gia Tuyền và nhà thiết kế kiêm người sáng lập Amanda có quan hệ thân thích. Bản thân Vệ Gia Tuyền có khí chất rất phù hợp các thiết kế của hãng này.”

"Quá cao cấp, đây mới cảm giác hàng hiệu cao xa nên có.”

"Nói thật, tôi là người theo chủ nghĩa độc thân, bình thường thấy rất phản cảm với ba cái quảng cáo tìm bạn trăm năm. Thế nhưng khi nhìn thấy quảng cáo áo cưới của Amanda, thế mà tôi đây lại muốn kết hôn. Không, coi như không kết hôn, tôi cũng phải mua một cái mặc thử xem sao.”

"Quảng cáo áo cưới của Amanda khiến người ta cảm thấy rất hạnh phúc, Vệ Gia Tuyền và Hoắc Dự đúng là xứng đôi vừa lứa.”

"Là dáng vẻ ảo tưởng của tôi nên có khi kết hôn”

Quảng cáo Amanda nhanh chóng tăng nhiệt, lại còn được không ít người nổi tiếng chia sẻ, rất nhanh đã thành đề tài được tìm kiếm vô cùng nhiều (hot search). Theo đó Vệ Gia Tuyền và Hoắc Dự cũng thành đề tài được tìm kiếm rất nhiều.

Sau khi quảng cáo lên sóng hai ngày, tập hai của chương trình truyền hình thực tế "Cùng nhau khám phá” cũng lên sóng.

"Cùng nhau khám phá” chính thức phát sóng, mới bắt đầu tuyên bố danh sách khách quý. Người đầu tiên trong danh sách khách quý được công bố là Hàn Thiền đã tham gia mùa một, theo sát phía sau là Ngụy Lăng. Trong mùa một Hàn Thiền tạo được danh tiếng rất tốt, Ngụy Lăng lại là nữ chính hot nhất năm nay. Hai người vừa xuất hiện trong danh sách khách đã nhận được sự quan tâm rất lớn từ phía dân mạng. Lúc này bên tổ chức chương trình còn còn bắt đầu nửa kín nửa hở nói, bốn vị khách quý còn lại đều có một đặc điểm chung. Đó là đều từng nhận giải Kim Ngọc Lan, trong đó có hai vị còn nhận thưởng hơn ba lần.

Bên tổ chức chương trình đã nhắc nhở như thế, làm cho không ít khán giả phải choáng váng. Những diễn viên nhận được trên ba lần giải thưởng Kim Ngọc Lan ở trong nước liệu có mấy người, mỗi một cái tên đều là cả một đoạn truyền kỳ. Bên tổ chức chương trình dám nói, dân mạng còn hơi không dám tin.

Cách ngày chương trình lên sóng bốn hôm, mỗi ngày bên ban tổ chức công bố một vị khách quý. Đến ngày thứ hai đếm ngược, tên Đoạn Chi Dĩnh được công bố, anh em dân mạng lại được một phen há hốc mồm kinh ngạc.

"Nói thật , tôi nghĩ mãi cũng không ra, ban đầu đã nói sẽ có Vệ Gia Tuyền trong danh sách khách mời. Có khi nào cha nuôi cô ấy, Tống Tử Văn cũng sẽ tham gia không? Nhưng tôi lại cảm thấy, Tống Tử Văn sẽ xuất hiện cùng Đoạn Chi Dĩnh.”

"Tôi nghĩ tới một cái tên, nhưng không dám nói, sẽ không phải là Lưu Kiết chứ?"

Chờ bên ban tổ chức tuyên bố xong một vị khách quý cuối cùng là Lưu Kiết, tập đầu tiên lập tức lên sóng.

Hậu kỳ "Cùng nhau khám phá” xem như là vô cùng khách quan, sau khi biên tập không cố ý bôi đen ai, nâng đỡ ai. Đương nhiên, cả sáu vị khách quý của mùa này, bên ban tổ chức cũng không dám tùy tiện đắc tội. Lưu Kiết và Đoạn Chi Dĩnh là ông to bà lớn, không cần nhiều lời. Bối cảnh của Vệ Gia Tuyền và Hàn Thiền, bên ban tổ chức cũng đã nghe nói qua một ít. Dụ Trạch và Ngụy Lăng còn đang rất hot, chương trình cũng cần nhiệt độ của bọn họ.

Vệ Gia Tuyền đã sớm chờ đợi chương trình phát sóng, lúc này cô đang ngồi trên ghế sa lông cùng xem với Hoắc Dự.

Trên tivi, lúc Vệ Gia Tuyền, nhà sản xuất và người quay phim đi vào chỗ ở của bọn họ, bình luận nhiều lên một cách rõ ràng.

Có người nói nơi Vệ Gia Tuyền ở xem ra không phải là biệt thự. Lập tức liền có người nhảy vào phổ cập tri thức nói, từ bên ngoài đã có thể nhìn ra được nơi này là nơi nào, biệt thự tiện nghi chục tỷ cất bước. Lúc Hoắc Dự mở cửa xuất hiện ở trước màn ảnh, lại có người bắt đầu ước ao được như Vệ Gia Tuyền.

Cảnh quay trong nhà Vệ Gia Tuyền cũng không coi là nhiều, từ chút hình ảnh ít ỏi đó có thể thấy tình cảm vợ chồng của Vệ Gia Tuyền và Hoắc Dự có bao nhiêu ân ái.

Có bình luận nói, nhà giàu Vệ Gia Tuyền sinh hoạt không giống tưởng tượng của cô ta cho lắm. Nhanh chóng có người tán thành. Thậm chí còn có người bắt đầu suy đoán. Cũng có người cho rằng Vệ Gia Tuyền gả vào nhà giàu, ban đầu chính là Hoắc Dự chủ động theo đuổi.

Hoắc Dự cũng thông qua đó nhìn thấy được rất nhiều chuyện anh không biết. Tỷ như ngày đầu tiên rốt cuộc Vệ Gia Tuyền trải qua khó khăn thế nào. Khán giả không biết, thế nhưng anh biết rất rõ ràng. Ngày đó thân thể Vệ Gia Tuyền không thoải mái, dọc theo đường đi đều quan tâm chuyện đi lại ăn ở cho mọi người. Sáu người chơi với nhau, lượng người hơi đông, luôn có người lạc đội. Vệ Gia Tuyền cũng chạy tới chạy lui tìm người. Còn có lúc ăn cơm uống nước, Hoắc Dự cũng nhìn ra Vệ Gia Tuyền cố ý ăn rất ít, chắc chắn là muốn giữ thêm một ít cho người khác.

Hoắc Dự nhìn thấy vậy đau lòng mãi không thôi, anh nghĩ thầm may mà anh đã qua đây.

Cuối tập đầu tiên, ban tổ chức còn để lại một chút hồi hộp nho nhỏ cho khán giả. Trên màn ảnh Vệ Gia Tuyền nói với toàn đội có người cung cấp chỗ ở miễn phí cho bọn họ, Ngụy Lăng lập tức đưa ra nghi vấn. Có không ít dân mạng cũng có cùng suy nghĩ với Ngụy Lăng, từ bình luận liền có thể nhìn ra được. Đúng lúc này, một thân ảnh cao lớn xuất hiện trên màn hình, nhưng không thấy rõ mặt người đó, tập đầu tiên lên sóng đến đây là kết thúc.

Vệ Gia Tuyền không nhịn được nhổ nước bọt mắng: "Đạo diễn không phải vẫn không cho phép chúng ta trụ ở chùa sao? Thế mà anh ta còn dám manh cái này ra làm tình tiết gây hồi hộp nhớ thương cho khán giả?"

Hoắc Dự hôn cô một cái bảo: "Chắc là mấy ngày đó anh ta cũng ở đến thật thoải mái đi.”

Vệ Gia Tuyền giễu cợt nói: "Xem ra đạo diễn cũng là người khẩu phật tâm xà.”

Hoắc Dự cười nói: "Bây giờ không còn lo lắng đến chuyện anh nhờ bà nội sắp xếp chỗ ở tại Paris nữa rồi chứ?"

Vệ Gia Tuyền cười cười lắc đầu.

Truyện convert hay : Thần Cấp Cuồng Tế
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện