Khế Ước Nhân Duyên

Chương 18


trước sau

Advertisement
Sau khi trở về Nguyệt gia, tắm xong ăn tối cũng đã khuya. Minh Thần Duệ trốn mất từ lúc nào, mà Nguyệt Cung Sương lại tiếp tục bận rộn với sổ sách của các trưởng quầy nộp mấy ngày nay.

Minh Thần Duệ đã dùng nước ấm, nước vừa ấm, nước lạnh, nước ở nhiệt đồ bình thường tưới qua 4 chậu đất. Trộn đều lên. Lại lấy lúa nếp trực tiếp cho vào đất. Một phần lúa nếp lại ngâm trong chậu nước ấm, để qua đêm.

"Cô gia! Người lại làm cái gì khó hiểu vậy?"

Người hỏi là ai? Minh Thần Duệ vẫn đưa lưng về phía Tiểu Xiên que chậm rãi đáp:

"Đang thử độ sinh trưởng của lúa nếp trong điều kiện đất khác nhau"

"Thật khó hiểu" - Tiểu Xiên que nằm dài trên bàn.

"Ngươi làm sao mà hiểu được ngôn ngữ của ngàn năm sau. Đi ngủ đi"

"Phận làm nô tì sao dám ngủ trước chủ tử của mình" - Mắt nhắm mắt mở, Tiểu Xiên que giọng uể oải.

Minh Thần Duệ dừng tay, xoay người đi đến bên cạnh Tiểu Xiên que. Một chân phải đặt lên ghế, tay phải gác lên chân phải, hơi cuối người, cười một chút nhìn rất giống lưu manh.

"Tiểu Xiên Que ngươi vẫn còn biết ta là chủ tử của ngươi? Thật ra trông ngươi giống chủ tử của ta hơn đấy"

"Cô gia người thật dong dài" - Tiểu xiên que nói xong câu này đã ba chân bốn cẳng chạy khỏi "Phòng thí nghiệm", làm Minh Thần Duệ chỉ kịp phì cười.

Minh Thần Duệ ngồi suy ngẫm. "Với đất đá cứng như những mảnh ruộng kia, ta nên trồng theo phương pháp nào? Đương nhiên không thể trực tiếp gieo hạt giống xuống. Nếu như trực tiếp gieo xuống thì phải có phương pháp nào để hạt giống sinh trưởng bình thường? Diện tích khá lớn, thời gian thì không cho phép thử nghiệm nhiều lần????????"

Minh Thần Duệ chống đầu lẩm bẩm, không hay bên cạnh Nguyệt Đại Tiểu thư an tọa từ bao giờ.

"Ngươi ngủ mớ sao?"

"Sao mỗi lần cô xuất hiện là cứ chua chát vậy hả?"

"Ta vốn dĩ không được dịu dàng nha"

"Vậy thì ra ngoài cũng đừng đóng kịch, ta thật không quen"

"Ta có ý tốt đến nhắc nhở ngươi đi ngủ. Ngươi không biết điều đó sao?"

"Bây giờ ta mới biết. Đa tạ"

"Không cần" - Quay lưng đi, hương thơm vẫn còn. Đúng là có ngang bướng thì vẫn không thể làm người ta giận được. Đây gọi là "Xinh đẹp là có quyền lực nhất".

Minh Thần Duệ cẩn thận đóng cửa, sau đó rời khỏi phòng, chạy đuổi theo bóng lưng xinh đẹp kia. Vốn dĩ cảm nhận được sự ngọt ngào trong đó, nhưng vẫn không thành hình. Không dùng phương thức ngôn tình diễn đạt, chỉ là những lời chua chát. Vậy mà lại ru Minh Thần Duệ vào một giấc ngủ thật sâu.........

Những ngày sau đó, Minh Thần Duệ cùng Tiểu Xiên que và Cúc, Trúc định cư tại ngoài thành. Mục đích chính là giám sát mấy ca ca, đệ đệ, tẩu tẩu làm việc đồng án. Lần đầu tiên, đất phải xốp nhất có thể. Với sức trâu, bò và sức người cũng không thể so với máy móc thời hiện đại. Nhưng ít ra cũng tốt hơn dùng sức người để đào đất.

Thoáng một cái đã 4 ngày trôi qua, những thửa ruộng khô cằn cơ bản đã được cày xới lên một loạt. Minh Thần Duệ đi kiểm tra, đất tuy không có độ xốp như máy móc hiện đại, nhưng một phần tách được đất và đá cứng ra. Kết quả không tệ, Minh Thần Duệ mỉm cười, nhìn ánh mặt trời đang dần khuất sau phía núi. Ra lệnh mọi người hôm nay được về sớm nghỉ ngơi, cho nghỉ thêm 1 ngày lấy sức và ngày mốt sẽ bắt đầu vào công việc chính. Mọi người tung hô, Minh Thần Duệ cảm giác được sự vui vẻ của mọi người, nếu người chủ của họ chăm lo cho sức khỏe của họ, thì tội gì họ không cống hiến hết sức của mình chứ.

Mọi người đã đi hết, Minh Thần Duệ cùng Tiểu Xiên que và Cúc - Trúc trở về Nguyệt phủ, về nơi có một nữ nhân xinh đẹp kia. Nói thật trong lòng Minh Thần Duệ cũng có chút nhớ nhung nữ nhân đó. Ngồi trong xe nhắm mắt dưỡng thần mà ước chi hiện giờ đang ngồi trên mô tô để phóng nhanh một chút, trong khi xe ngựa đã được Cúc-Trúc cho chạy nhanh hết mức có thể nếu không muốn nói là bánh xe sắp văng ra.

- -----

Thư Phòng - Nguyệt Cát Phủ

Nhận được lá thư nhỏ từ bồ câu, Nguyệt Cung Sương buông sách trong tay, trên đôi môi đỏ mộng hiện rõ độ cong xinh đẹp.

"Mau chuẩn bị nước nóng, ta muốn thanh tẩy. Sẵn tiện căn dặn nhà bếp nấu những món cô gia thích"

"Dạ"

Mai - Lan nhìn nhau, họ ngầm hiểu Đại tiểu thư của họ là chuẩn bị đón cô gia trở về. Đúng là những ngày không có cô gia và Tiểu xiên que, Nguyệt phủ cũng thật trống vắng.

- ----------

Xin lỗi mọi người, thời gian qua hứa hẹn để mọi người chờ đợi lâu.

Giờ ta sẽ trở lại để viết cho xong bộ truyện này. Tiếp tục ủng hộ ta nhé.

Đa tạ!!!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện