Khế Ước Hôn Nhân: Thần Y Tương Lai Không Dễ Chọc

Tìm kiếm tung tích (1)


trước sau

Advertisement

Chương 5: Tìm kiếm tung tích (1)

Cố Như Vân mỏi mệt kéo lê thân thể mập mạp bị thương đi trên đường núi, hơi thở nặng nề, cảm giác nóng cháy trong phổi khiến cô cau mày, sắc mặt tái nhợt, trong lòng thầm nghĩ: "Chờ sau khi rời khỏi nơi này, mình nhất định phải điều trị thân thể cho tốt mới được, tố chất của thân thể này thật sự quá kém."

Cô vốn là một quân nhân liên bang gien cấp bậc S, từng cao 1m80, có thể đánh hàng nghìn kg chỉ bằng một cú đấm, chạy với tốc độ vượt xa hàng trăm km/giờ, thật sự không thể thừa nhận hiện giờ thân thể cô chỉ cao 1m60, cân nặng 100kg, sức đấm không đủ 20kg, chạy vài bước là sắc mặt đã tái nhợt, hơi thở hổn hển, thân thể yếu ớt có thể bị ai đó tùy tiện bóp chết.

Tại Tinh Tế, bất luận là công nhân của đế quốc liên bang, hay là công dân của các đế quốc khác, đều lấy thực lực làm đầu, người không có thực lực, bất luận đi đến đâu cũng đều bị người khác xem thường, bởi vì bản năng theo đuổi sức mạnh đã khắc sâu vào linh hồn của mỗi người!

Chỉ khi bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, mới có thể bảo vệ người nhà, chống lại kẻ thù bên ngoài, hoàn thành nhiệm vụ đế quốc giao cho.

Thân thể yếu ớt thế này là lần đầu tiên Cố Như Vân cảm nhận được từ lúc sinh ra đến tận bây giờ.

. . . . . .

Đỉnh núi tuyết Tây Tạng là đỉnh núi cao nhất trong dãy núi tuyết Tây Tạng, bởi vì khu vực này toàn cảnh đẹp, phong cảnh hợp lòng người, cho dù không phải là danh lam thắng cảnh, nhưng nhiều du khách vẫn bị thu hút đến leo núi trong những ngày nghỉ lễ tết, lần này nguyên chủ được bạn cùng lớp Tương Lệ Lệ mời đi leo núi nhân dịp nghỉ lễ Quốc khánh của trường.

Lần này có năm bạn học cùng đi lên núi, hai nam ba nữ, đều học cùng trường, mọi người mang theo hành lý cắm lều trại, dự định ở trên núi ba ngày hai đêm, Cố Như Vân ban đầu muốn tranh thủ ngày nghỉ Quốc Khánh đi làm thêm kiếm tiền, nhưng bị bạn tốt Tương Lệ Lệ ngăn  cản, nguyên chủ đành gật đầu đồng ý đi leo núi cùng bạn học.

Trong hai ngày một đêm đầu tiên, tất cả mọi người đều có khoảng thời gian vui vẻ mà không gặp bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, nhưng vào đêm cuối cùng.......

Khi bốn người Tương Lệ Lệ cùng đi tìm nguồn nước và củi lửa, để nguyên chủ ở lại trông coi lều trại, một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra……

Nguyên chủ bị người dùng súng gây mê đánh ngã. . . . . . Khi tỉnh lại cô đã ở trong phòng bỏ hoang vừa rồi.

Cố Như Vân dừng bước chân, đứng tại chỗ cẩn thận phân loại ký ức vừa tiếp nhận được.

Nhớ lại năm bạn học, đường núi khi bọn họ đi lên và vị trí con đường mà họ lên núi bằng ô tô, Cố Như Vân đi về phía khu rừng rậm ở phía đối diện với con đường lên núi——

Cố Như Vân cô cũng không phải là nguyên chủ khờ dại lương thiện kia, đời trước của nguyên chủ sau khi được Từ Nhiễm Đồng cứu, đã không hề nghi ngờ chuyện này có liên quan đến bốn người còn lại, nhưng đời trước Cố Như Vân đã trải qua quá nhiều việc, thấy quá nhiều những chuyện lừa người dối ta này.

Cho nên làm sao cô có thể không nhìn ra sơ hở của đám bạn học này?

Đỉnh núi tuyết Tây Tạng rất cáo, diện tích của dãy núi tuyết Tây Tạng lại vô cùng rộng lớn.

Năm sinh viên tiến vào rừng rậm như năm giọt nước chìm xuống biển. Nếu không có người chỉ đường dẫn hướng, hai người kia sao có thể tình cờ xuất hiện ở chỗ nguyên chủ? Lại còn trùng hợp lúc cô đang trông trại một mình, hơn nữa còn lặng yên không tiếng động bắn một phát đạn gây mê dễ dàng đưa nguyên chủ đi mà không kinh động đến bất cứ ai?

Cố Như Vân hơi híp mắt lại, trong bốn bạn học kia ít nhất có một người chỉ đường cho hai người nọ, hơn nữa còn giúp hai người này ẩn giấu, thậm chí còn tìm cách dẫn ba người khác đi xa, nếu tình huống tệ hơn một chút, có lẽ bốn người kia cũng không phải hạng người tốt lành gì, cùng là cá mè một lứa với mấy kẻ điên rồ muốn moi tim của cô. . . . . .

Cố Như Vân suy nghĩ thấu đáo, bước chân tiến về phía khu rừng rậm càng kiên định thong dong hơn, dáng vẻ kia trông không giống như đang đi trong một khu rừng rậm tăm tối kinh khủng, mà giống như đang đặt chân lên con đường ánh sáng duy nhất giữa những bụi gai tăm tối.

…………


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện