Khế Ước Hôn Nhân: Thần Y Tương Lai Không Dễ Chọc

Trở về ngàn năm trước


trước sau

Advertisement

 

Chương 1.2: Trở về ngàn năm trước

Thành phố Thanh Liễu là một trong những thành phố phía nam của tỉnh Giang Hải.

Mặc dù không phải thành phố lớn, nhưng trong 17 thành phố của Giang Hải thì thành phố Thanh Liễu cũng phải có nền kinh tế phát triển nằm trong top 5 của tỉnh.

Thành phố Thanh Liễu là vùng ngoại ô phía Bắc của đỉnh núi tuyết Tây Tạng.

Đêm tĩnh lặng, trong rừng rậm tối tăm.

Ngôi nhà gỗ đổ nát bị bỏ hoang bên cạnh đập chứa nước ở lưng sườn núi của đỉnh núi tuyết Tây Tạng đang tỏa ra ánh nến vàng lờ mờ.

Căn nhà gỗ vô cùng lộn xộn, trong khu đất trống duy nhất có hai người đàn ông, một cao một gầy, lúc này ánh mắt bọn họ đang sáng quắc vô cùng dữ tợn nhìn chằm chằm một người phụ nữ béo nằm trên mặt đất, toàn thân ướt sũng nước, thoạt nhìn khoảng chừng 100kg!

Lúc này người phụ nữ nằm trong vũng máu, đầu bê bết máu, trên mặt đất còn có một vũng nước lớn, một mái tóc dài bị ướt nhẹp dính bết trên mặt người phụ nữ nọ, máu tươi theo vết thương trên đầu chảy ra dính trên hai má béo phính, hỗn hợp ba màu đỏ đen trắng khiến người khác nhìn thấy ghê người!

Mà bên cạnh thân thể của người phụ nữ là một cây gậy thép đẫm máu nằm trơ trọi lăn qua lăn lại……

"Mẹ kiếp, con mập ú này còn dám giở trò lúc ông đây ra ngoài đi tiểu, muốn trốn hả!" Người đàn ông cao gầy mặc áo khoác màu xám, hung hăng nhổ hai ngụm nước miếng về phía Cố Như Vân: "Cũng may ông đây thông minh, cho nó uống thuốc! Nếu không đợi lát nữa lão đại đưa người từ dưới lên, chẳng phải ông sẽ gặp rắc rối sao? Con mập ú này đã xấu thì chớ, lòng dạ cũng thật độc, muốn hại chết ông!"

Người đàn ông cao gầy nói xong, định tiến lên đạp hai phát vào Cố Như Vân nằm trên mặt đất đang không biết sống chết cho hả giận.

Người đàn ông cường tráng bên cạnh thấp hơn anh ta một chút, lại ôm cánh tay người đàn ông cao gầy, nhíu mày quát lớn: "Được rồi! Trước đó, cậu dùng gậy đập mạnh vào sau ót cô ta khiến người ta hôn mê bất tỉnh, chảy nhiều máu như vậy. . . . . Một chậu nước của tôi cũng chưa thể khiến cô ta tỉnh lại, bác sĩ Trâu còn chưa tới, nếu như cô ta bị cậu đánh đến chết, trái tim bị moi ra có thể không còn tươi như khi còn sống nữa!"

"Chậc chậc! Anh Trần, cho dù em không cẩn thận giết chết cô ta, chỉ cần trong thời hạn nhất định, trái tim của người chết vẫn có thể dùng được, đừng lo lắng quá như vậy! Trước đó lúc gọi điện thoại, không phải bác sĩ Trâu đang trên đường tới sao?" Người đàn ông cao gầy, vẻ ngoài luộm thuộm nói, có chút bận tâm đến lời nói của người đàn ông cường tráng.

Người đàn ông cường tráng liếc người đàn ông cao gầy, hừ lạnh: "Hừ! Chết rồi thì không còn đáng giá bằng khi còn sống, bên kia nói, bắt sống được thì cho chúng ta 300 vạn, nếu chết rồi. . . . . . Thì chỉ cho 150 vạn. Cho nên mau tìm cách khiến cô ta tỉnh lại, kiểm tra hơi thở của cô ta, xem còn thở không."

Người đàn ông cao gầy nghe nói thù lao sắp bị cắt một nửa, anh ta cau mày, vẻ mặt lạnh lùng không cam lòng ngồi xổm xuống, vươn tay ra thử hơi thở.

Nhưng đúng lúc này…….

Cố Như Vân mới tiếp nhận toàn bộ ký ức của nguyên chủ xong, đột nhiên mở hai mắt, giơ cánh tay phải lên ấn mạnh vào đôi mắt mở to của người đàn ông cao gầy!

"A a a a!! —— Mắt của tôi!!!"

Tiếng kêu kinh hoàng xé nát trời cao, cắt ngang bầu trời, người đàn ông cao gầy ôm chặt hai mắt không ngừng chảy máu, cả người đau đớn giãy giụa!

………...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện