Khế Ước Hôn Nhân: Thần Y Tương Lai Không Dễ Chọc

Hành tinh mẹ trái đất


trước sau

Advertisement

Chương 9.1: Hành tinh mẹ trái đất

Cố Như Vân lê bước chân nặng nề, xuyên qua rừng rậm u ám.

Cho dù trên đỉnh đầu có ánh trăng sáng ngời chiếu xuống, nhưng trong rừng rậm này vẫn vô cùng tăm tối.

May mà cô đã từng đi theo quân đội Liên Bang, đến các tinh cầu nguyên thủy chưa từng được khai thác làm công tác thăm dò. Cho nên hoàn cảnh trước mắt, so với những rừng rậm nguyên thủy kia hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, Cố Như Vân hoàn toàn không đặt những thứ này vào trong mắt.

Cho dù thể năng bây giờ của cô là cấp S, nhưng so với tinh thần lực cấp S trước kia thì bây giờ còn không được bằng cả cấp F, chẳng qua bản năng khắc sâu vào trong linh hồn cô, lại đủ để cô coi vùng núi rậm rạp này chỉ như vườn hoa sau nhà mình.

Không cần trí nhớ của nguyên chủ, Cố Như Vân vẫn có thể lấy được tư liệu mà bản thân mình muốn từ trong đống văn hiến, lịch sử đã được học qua.

Đây là hành tinh mẹ trái đất vào một nghìn năm trước, động vật nguy hiểm nhất, cũng chỉ là đám sư tử, hổ báo rắn độc, bọ cạp không có bất cứ dị năng gì.

Loại hình dã thú này có thể trọng tầm hai ba trăm kg, chỉ biết dựa vào bản năng động vật cùng nanh vuốt để tiến hành săn bắt các loại động vật cấp thấp, nếu đặt ở các hành tinh khác, e rằng ngay cả dị thú cấp F cũng không địch nổi.

Huống chi, mấy loại động vật như hổ báo sư tử này, đã sớm nằm trong danh sách sắp bị tuyệt chủng rồi, tất cả đều bị nhân loại coi như thú cưng mà nuôi nhốt. Ngoài những nơi như rừng rậm nguyên sinh chưa bị con người khai thác chứ bình thường muốn gặp được cũng rất khó.

Tại tinh cầu màu xanh này không có dị thú kiếm xỉ *Phi Long thân cao đến vài trăm mét cấp S, cũng không có dị thú hỏa diễm Cửu Đầu Điểu* cấp SS, càng không có bất cứ cái gì mà đại quân Trùng tộc - - cuộc sống yên lặng, hòa bình, an toàn đến không thể tin nổi.

  *Kiếm xỉ (剑齿): Kiếm: gươm, kiếm; Xỉ: răng

   ** Hỏa diễm Cửu Đầu Điểu(火焰九头鸟): chim lửa chín đầu

Cảm nhận

Advertisement
được mùi hương cây cỏ thơm mát mà gió núi mang đến.

Đây là mùi hương thơm ngát mà kể từ lúc Trùng tộc tập kích đóng quân tại tinh cầu, Cố Như Vân vẫn chưa từng được ngửi qua.

Trên người những Trùng tộc đó đều cùng một mùi hôi thối nồng đậm, hòa quyện với mùi máu tươi lúc chúng cắn nuốt những nhân loại khác một cách dã man tàn bạo.

Tại tinh cầu mà cát vàng bay đầy trời đó, trong trận chiến giữa nhân loại và Trùng tộc, mỗi giây mỗi phút, quanh quẩn nơi chóp mũi đều là mùi máu tươi nồng đậm, cùng mùi hôi thối độc nhất đặc trưng trên người Trùng tộc, hòa với  mùi khét lẹt của khói thuốc súng và bom mìn, cả chiến trường chìm trong tiếng kim loại va vào nhau đầy lạnh lẽo, mùi hương này giằng co trọn vẹn hai ba năm, cho đến phút cuối cùng lúc phòng tuyến bị những Trùng tộc đó đột phá.

Quá khứ mất đi mới biết quý trọng, nghĩ đến đời trước, cả thế giới bị Trùng tộc hủy diệt, cho đến phút cuối cùng tất cả chìm trong cát vàng, chiến hỏa và tiếng la khóc đầy trời...

Cố Như Vân cảm thấy thời kỳ hòa bình hiện tại với những khoa học kỹ thuật khá lạc hậu này cũng rất tốt, bên tai là từng đợt tiếng côn trùng kêu vang giữa núi rừng, thật ra cô vô cùng cảm kích vũ trụ đã cho cô một cuộc sống mới, cũng cực kỳ cảm ơn nguyên chủ đã nhường cơ hội trọng sinh lại cho cô.

Cô sẽ dựa theo tâm ý của nguyên chủ, báo đáp viện trưởng trại mồ côi thật tốt, chờ đến lúc có đủ khả năng, cô sẽ giúp những đứa trẻ trong trại mồ côi này một tay, đồng thời cũng sẽ trở thành một bác sĩ giỏi.

……….

 

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện