Khế Ước Hôn Nhân: Thần Y Tương Lai Không Dễ Chọc

Trở về ngàn năm trước


trước sau

Advertisement

Chương 1.1: Trở về ngàn năm trước

Đầu óc Cố Như Vân chìm trong hỗn loạn, toàn thân như bị xe nghiền qua, đau đớn đến mức phải rên rỉ.

Nhưng mí mắt cô lại nặng trĩu căn bản không thể mở ra được, cổ họng đau rát nóng cháy như bị lửa đốt, môi khô nứt dường như chỉ khẽ mấp máy thôi là máu tươi cũng có thể rỉ ra, mùi máu tanh nồng tản ra quanh môi và răng khiến Cố Như Vân biết rõ mình vẫn còn sống…….

—— Không phải cô đang ở nơi đóng quân cố gắng chiến đấu cùng đám Trùng tộc, sau đó tự bạo mà chết sao?

—— Tại sao cô còn có ý thức?

Đám Trùng tộc tàn sát bừa bãi, công phá hàng phòng ngự của liên bang đế quốc, cô là bác sĩ quân y chính của liên bang giữa các hành tinh chiến đấu ở tuyến đầu, hành tinh quân sự của cô bị số lượng lớn Trùng tộc chiếm giữ, cho dù y thuật của cô cao tới đâu cũng không thể nào cứu được những quân nhân liên bang chết trên chiến trường mỗi ngày và những đồng đội bị Trùng tộc cắn nuốt hoặc bị chúng ký sinh sau đó lại tấn công những quân nhân còn lại.

Cứ như vậy, trận chiến giằng co suốt một tuần, cho đến khi Trùng tộc chiếm được tất cả các trại phía sau khu vực quân sự của bọn họ.

Để không bị Trùng tộc ký sinh cắn nuốt khống chế đầu óc trở thành một cái xác không hồn quay lại đối phó đồng đội, thời điểm cuối cùng Cố Như Vân lựa chọn lao vào đám Trùng tộc tự bạo!

Hình ảnh trong đầu cô vẫn dừng lại ở cảnh cuối cùng cô nhìn thấy trên cánh đồng Asura như biển máu, núi xác chết giống như địa ngục.

Ngay sau đó ————

Một chậu nước lạnh như băng tạt vào trên mặt của Cố Như Vân!

Hình ảnh chiến trường đầy máu vẫn còn rõ mồn một trong đầu, lập tức sụp đổ như một chiếc gương vỡ nát thành mảnh vụn rơi xuống đất!

Nước lạnh buốt tạt vào mặt, hòa cùng cái se lạnh đặc trưng của mùa thu là mùi tanh thoang thoảng khiến Cố Như Vân vốn hôn mê lập tức tỉnh táo không ít, ngay cả những dây thần kinh như dây cót rỉ sắt cũng trở nên linh hoạt hơn.

Hai giọng nam xa lạ vang lên bên tai Cố Như Vân cùng với cơn đau như bị điện giật, xen lẫn một chút ký ức không thuộc về cô đột nhiên ùa vào linh hồn!

Cô bị ép phải tiếp nhận ký ức về cuộc đời của cô gái có tên Cố Như Vân 24 tuổi trên hành tinh mẹ Trái đất vào ngàn năm trước khi khoa học kỹ thuật còn chưa phát triển!

Cả quá trình gần như chỉ hơn mười giây, thậm chí Cố Như Vân còn không kịp xem xét sự phát triển cụ thể của hành tinh mẹ này trong trí nhớ. Cô đã bị xâm nhập bởi nỗi sợ hãi tuyệt vọng tận sâu trong linh hồn!

Đó là sự đau đớn thuộc về nguyên chủ ‘Cố Như Vân’, nỗi đau bị người ta mổ ngực moi tim ngay lúc còn sống sờ sờ, cảnh tượng máu chảy đầm đìa!

Hóa ra!

‘Cố Như Vân’ này bị em gái song sinh của mình tìm người móc tim ra, tuyệt vọng trọng sinh về ba năm trước!

Nhưng cảm giác bị người thân phản bội, tuyệt vọng đau đớn khiến ‘cô’ không muốn sống thêm nữa…. ‘Cô’ mất đi tất cả động lực sống, sau đó nhường lại thân thể này cho một linh hồn không có chỗ yên thân như cô…..

Cố Như Vân tiếp nhận toàn bộ ký ức. . . . . . Sau đó, cô choàng mở mắt!

Không. . . . . . Làm sao có thể mất động lực chỉ vì bị phản bội chứ? Còn sống, không phải đã là món quà tốt nhất mà tạo hóa ban tặng sao?

Cố Như Vân cô! Nhất định sẽ khiến cả thế giới phải ủng hộ mình! Loại phản bội này có đáng là gì đâu?

. . . . . . . . . . . .

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện