Lục Thâm uống trà ở quán "Đường Tây" một tuần lễ, từ từ quen biết với những người trong đó, Đường Mạch năm nay 20 tuổi, đang học ở Hải thị, Kỷ Thanh Thiền nhỏ hơn anh một tuổi, năm nay 16, đang làm thêm trong kỳ nghỉ hè, khai giảng sẽ học lớp 11, học ở trường dân lập tên "Cửu Trung" cách tiệm trà không xa.
Có lúc quán trà buôn bán thong thả, Lục Thâm sẽ tìm bọn họ tán gẫu, Đường Mạch đối với anh rất nhiệt tình, chỉ khi anh hỏi Kỷ Thanh Thiền, cậu mới trả lời, đa số thời điểm là một mình cậu ở một bên pha trà.
"Này Lục Thâm, em học ở đâu?"
Đường Mạch hỏi, Lục Thâm rót hết hồng trà bên trong bình, để ly xuống nói: "Trường dân lập."
Tay Kỷ Thanh Thiền đang đảo trà ngừng một chút, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía Lục Thâm, Lục Thâm cảm giác được tầm mắt của cậu, Kỷ Thanh Thiền nhếch môi, khóe mắt cong cong, đi tới cầm ấm trà của Lục Thâm:
"Để tôi rót nước cho anh."
Lục Thâm nở nụ cười nói cảm ơn.
Kỷ Thanh Thiền thêm nước vào cho anh vẫn chưa rời đi, mi mắt bên trong ẩn lễ phép cười:
"Anh ở trường dân lập học lớp quốc tế hay học lớp song ngữ?"
Lục Thâm sững sờ, hiếu kỳ nhìn về phía Kỷ Thanh Thiền:
"Lớp quốc tế, mà sao cậu biết?"
editor @YinKeAi. beta @bihyuner
Kỷ Thanh Thiền cúi đầu rũ mắt, cầm cái ly qua châm trà cho anh, khóe miệng hơi nhếch:
"Tôi có bạn cấp hai học ở trường đó, anh ở trong ký túc xá trường hay sao?" Lục Thâm gật đầu, ừm một tiếng:
"Tôi trọ ở trường, mà để xem ở được không."
Kỷ Thanh Thiền đem ly bưng đến trước mặt anh nở nụ cười, con ngươi màu nâu nhạt nhìn hơi trong suốt, rất xinh đẹp. Lục Thâm trừng mắt nhìn, gọi lại Kỷ Thanh Thiền sắp đi khỏi, hỏi:
"Cậu có ngày nghỉ không?"
Kỷ Thanh Thiền không hiểu nhìn anh, Lục Thâm dừng một chút tiếp tục nói:
"Cuối tuần được nghỉ không? Có thể dẫn tôi đi dạo Hải thị chứ? Đã lâu rồi tôi không về nên có nhiều nơi khá lạ lẫm."
Kỷ Thanh Thiền còn chưa mở miệng, Đường Mạch ngồi ở đối diện Lục Thâm nhanh chóng xen vào:
"Có thể đó, để chị và Ve nhỏ dẫn em đi dạo, cậu ta được nghỉ 2 ngày đấy, cuối tuần này được."
Nói với Lục Thâm xong, Đường Mạch vừa nhìn về phía Kỷ Thanh Thiền, Kỷ Thanh Thiền kéo kéo khóe miệng hỏi:
"Cuối tuần chị không tới tiệm xem à? Không phải ông chủ muốn đi mua trà sao?" Đường Mạch lắc đầu:
"Cuối tuần mẹ chị về xem cửa hàng, thế nào? Chúng ta dẫn Lục Thâm đi dạo?"
Lông mày Kỷ Thanh Thiền hơi nhăn lại không để người khác nhận ra, nhưng vẫn quay đầu gật gật đầu cười với Lục Thâm vẫn đang nhìn cậu:
"Được thôi."
Quay người, đáy mắt Kỷ Thanh Thiền xẹt qua một tia phiền chán.
Truyện được đăng tải trên wattpad @YinKeAi.
Ba người bọn họ hẹn ở tàu điện ngầm, Lục Thâm đến đầu tiên, xa xa nhìn thấy Kỷ Thanh Thiền mặc áo sơ mi trắng và quần bò màu lam nhạt cùng Đường Mạch bên cạnh cậu.
Lúc thường Kỷ Thanh Thiền mặc đồng phục trong quán, đây là lần đầu tiên Lục Thâm thấy cậu mặc quần áo của bản thân, mắt Lục Thâm chỉ nhìn chằm chằm Kỷ Thanh Thiền, nhìn bọn họ đi tới.
Hôm nay Đường Mạch mặc váy mới, son môi đang là trend hiện nay, trang điểm xinh đẹp, nàng dẫn đầu đi tới trước mặt Lục Thâm, hỏi anh có phải là chờ lâu lắm không, Lục Thâm lắc lắc đầu, nhìn trên trán Kỷ Thanh Thiền vương giọt mồ hôi, chớp mắt nói:
"Chúng ta đi xuống đi, trên đây nóng quá."
Đường Mạch và Kỷ Thanh Thiền đều có thẻ tàu điện ngầm, chỉ có Lục Thâm phải mua vé, trạm thứ nhất bọn họ đi là khu dân cư ở Hải thị, Lục Thâm không biết mua thế nào, Đường Mạch giúp anh chọn phố Hải Đường, vừa chuẩn bị mua liền nghe Kỷ Thanh Thiền châc̣ một tiếng, tiến lên hủy bỏ lựa chọn của Đường Mạch, ngón tay thon dài chạm trên màn hình, một bên chọn một bên nói:
"Đến phố Hải Đường lâu lắm, phải đi nửa tiếng."
Sau đó mua giúp Lục Thâm phiếu đến phố Sơn Trúc, phiếu tàu điện ngầm từ khe rơi xuống, Kỷ Thanh Thiền xoay người lấy, sau đó quay người đưa cho Lục Thâm, Lục Thâm nhìn chằm chằm ngón tay trắng trẻo của Kỷ Thanh Thiền, nhận phiếu tàu điện ngầm, đầu ngón tay hai người vừa chạm liền tách ra, Kỷ Thanh Thiền dẫn đầu đi vào trong, Lục Thâm dừng một chút, mới cùng Đường Mạch đồng thời đuổi theo cậu.
Sáng sớm cuối tuần, người trên tàu điện ngầm từ vùng ngoại thành xuất phát không nhiều, tuy rằng không có chỗ ngồi nhưng cũng không phải chen chúc. Đường Mạch chủ động tìm đề tài cùng Lục Thâm tán gẫu, Kỷ Thanh Thiền ngẩng đầu nhìn lên ti vi quảng cáo phim hoạt hình, không biết qua mấy trạm, Kỷ Thanh Thiền đột nhiên nghe Đường Mạch hét lên một tiếng, đem cậu từ trong phim hoạt hình kéo ra ngoài.
Tàu điện ngầm càng đến gâǹ trung tâm thành phố, người càng nhiều, chẳng biết từ lúc nào chung quanh bọn họ đã đứng đầy người, Kỷ Thanh Thiền và Đường Mạch Lục Thâm cách một hai người, cậu nhìn về phía Đường Mạch, lúc này Đường Mạch đỏ cả mặt, trên mặt sợ hãi, Lục Thâm cau mày, biểu tình không rõ mà nghiêm túc hỏi nàng làm sao vậy.
Đường Mạch chỉ hít