Kế Hoạch Độc Chiếm Của Cô Vợ Gả Thay

Chương 24.2 Ngôi nhà mới của bọn họ


trước sau

Chương 24.2 Ngôi nhà mới của bọn họ

 

          Chẳng qua, Tần Lục Nguyệt thì rất thản nhiên đón nhận thân phận và địa vị của mình, cũng như sự đối xử bất bình đẳng.

 

          Còn Tần Giai Nhân lại không chấp nhận nổi.

 

          Cô ta quy tất cả tội lỗi lên người Tần Lục Nguyệt.

 

          Cô ta cho rằng, nếu không phải vì Tần Lục Nguyệt, cô ta hoàn toàn không cần phải đứng ở đây bị người ta cười nhạo! Nhất là không phải bị Nghiêm Nặc giễu cợt!

 

          Vì vậy, trong lòng Tần Giai Nhân càng thêm oán hận Tần Lục Nguyệt!

 

          Đổ hết lỗi cho cô!

 

          Nếu như không phải vì cô, nói không chừng vị trí đại thiếu phu nhân của nhà họ Tông đã là vật trong túi mình rồi!

 

          Nhất định phải khiến cô ly hôn! Ly hôn!

 

          Những ánh mắt giễu cợt đó làm Tần Giai Nhân không thể đứng vững, cúi đầu, nhanh chóng rời khỏi hiện trường.

 

          Cô ta thầm thề trong lòng, sự nhục nhã hôm nay nhất định phải trả lại cho Tần Lục Nguyệt gấp mười lần, trăm lần, thậm chí là nghìn lần!

 

          Hiển nhiên Nghiêm Nặc không thèm để ý đến loại nhân vật nhỏ này rời đi, trên thực tế, những người khác cũng không ai để ý Tần Giai Nhân rời đi.

 

          Bây giờ Nghiêm Nặc ầm ĩ muốn đi, Nghiêm Sâm cũng không thể ngăn cản, chỉ có thể dẫn Nghiêm Nặc nhanh chóng rời khỏi hiện trường buổi tiệc.

 

          Mễ Khả Nhi nhìn hai người đàn ông quan trọng là Tông Minh Hạo và Nghiêm Sâm rời đi, sắc mặt quả thực vô cùng tồi tệ.

 

          Hai người đàn ông này đều là rồng phượng giữa đám người đấy!

 

          Một là người mà cô ta thích nhiều năm, một là người thích cô ta nhiều năm!

 

          Tất cả đều rời đi vì Tần Lục Nguyệt!

 

          Đúng là đáng giận!

 

          Những người khác nhìn thấy cảnh này, đều không dám ở lại nữa, lần lượt xin phép ra về.

 

          Chờ sau khi tất cả mọi người rời đi hết, cuối cùng Mễ Khả Nhi cũng không kiềm chế được tính tình của mình nữa, ra sức đập phá hiện trưởng buổi tiệc!

 

          "Tần Lục Nguyệt! Nghiêm Nặc!" Mễ Khả Nhi điên cuồng hét lên: "Tôi sẽ không tha cho các người! Hai người các cô được lắm, được lắm! Chúng ta cùng xem đi!"

 

          Người giúp việc nhà họ Mễ đứng qua một bên không dám thở mạnh.

 

          Bữa tiệc tối nay, thật sự là bữa tiệc tồi tệ nhất trong lịch sử.

 

          Toàn bộ quá trình đều không thể kiểm soát được.

 

          Một Tần Lục Nguyệt thì đã có chút trở tay không kịp, lại thêm một Nghiêm Nặc vừa mới về nước, căn bản không cách nào khống chế được!

 

          Nếu như Tần Lục Nguyệt còn có thể bắt nạt được, thì Nghiêm Nặc hoàn toàn là một con nhím nhỏ! Thấy người nào đâm người đó!

 

          Đúng là gặp quỷ!

 

          Không ngờ Nghiêm Nặc lại đối xử khác biệt với Tần Lục Nguyệt!

 

          Đây là chỗ mà Mễ Khả Nhi không chấp nhận nhất.

 

          Nghiêm Nặc kia có bao giờ yêu mến một ai đâu?

 

          Cô ta ngoại trừ căm ghét thì cũng là căm ghét!

 

          Nhưng cô ta cố tình lại không ghét Tần Lục Nguyệt, còn ưu ái có thừa!

 

          Chẳng lẽ cô còn không bằng một Tần Lục Nguyệt à?

 

          Lúc này Tần Lục Nguyệt hoàn toàn không biết Tần Giai Nhân và Mễ Khả Nhi có oán hận với cô, bởi vì cô cũng có oán hận mà!

 

          Sau khi Tông Minh Hạo mạnh mẽ dẫn cô rời khỏi buổi tiệc, còn chưa đi xa, đã một tay đẩy cô lên trên xe, cúi đầu cưỡng hôn!

 

          Này này này, có cần phải vậy không!

 

          Cô không nói gì, không làm gì cả, tại sao một lời không hợp lại lập tức cưỡng hôn cô chứ!

 

          Ở đây không có người ngoài, Tần Lục Nguyệt ra sức phản kháng, nhưng sự phản kháng của cô chỉ đổi lấy nụ hôn càng độc đoán hơn của Tông Minh Hạo.

 

          Mắt thấy bộ váy lễ phục trên người Tần Lục Nguyệt sắp bị Tông Minh Hạo cởi ra, cuối cùng Tần Lục Nguyệt cũng tìm được cơ hội thoát khỏi, lập tức đẩy Tông Minh Hạo ra.

 

          Tần Lục Nguyệt tức giận ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Tông Minh Hạo: "Tông Minh Hạo, anh đừng có mà quá đáng!"

 

          "Quá đáng? !" Khóe miệng Tông Minh Hạo nhướng lên, vẫn ngang ngược như cũ đè cô giữa mui xe và mình, giữa hai người không hề có khoảng cách, cứ dính chặt lấy nhau như vậy: "Tần Lục Nguyệt, đây mới chỉ là bắt đầu thôi!"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện