Hotboy Ác Ma: Ăn Sạch Cô Bé Ngọt Ngào

Điểm Đột Phá


trước sau

Editor: Nguyetmai

Bên kia, Điềm Tâm đã điên lên rồi.

Trì Nguyên Dã giống như bị bốc hơi, không tìm ra một chút manh mối nào.

Ba mẹ của Trì Nguyên Dã là Trì Minh Mỹ và Trì Nghiêm bay gấp về Trung Quốc, tới nhà đã là bốn giờ sáng.

Hai người mang vẻ mặt lo lắng đẩy cửa biệt thự nhà họ Trì.

"Ông chủ, bà chủ." Chị Trương và vài người giúp việc nhà họ Trì cùng nhau đi lên xách hành lý của Trì Minh Mỹ và Trì Nghiêm.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Tại sao một người sống sờ sờ, đang yên đang lành lại biến mất?" Trì Nghiêm chất vấn vài người giúp việc của nhà họ Trì, trên khuôn mặt luôn uy nghiêm để lộ vẻ căng thẳng, càng nhiều hơn là vẻ nghiêm túc.

Kim Thánh Dạ, Hàn Hữu Thần, Thất Tịch, tất cả mọi người đều ở đây.

Điềm Tâm ôm cánh tay của mình ngồi trên ghế sofa, nghe Trì Nghiêm hỏi thì ngước mắt lên nhìn, khuôn mặt mờ mịt.

Chú dì? Sao bọn họ lại trở về rồi?

Có điều cũng phải thôi, con trai của mình mất tích, nhất định hai ông bà sẽ bay gấp về.

Điềm Tâm hít mũi một cái, đứng lên, "Chú dì, cháu xin lỗi…"

"Đứa nhỏ ngốc này, cháu xin lỗi cái gì? Việc này không có liên quan gì đến cháu mà." Trì Minh Mỹ đau lòng ôm Điềm Tâm, trong giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở.

Vào giờ phút này, trên khuôn mặt luôn xinh đẹp của người phụ nữ là vẻ tiều tụy mệt mỏi.

"Điềm Tâm, cháu không cần lo lắng, đi ngủ trước đi, để chú dì xử lý việc này." Trì Nghiêm cũng xoa đầu của Điềm Tâm rồi nói.

Chú dì càng như vậy, Điềm Tâm càng muốn khóc. Cô cắn thật chặt môi, lắc mạnh đầu, "Cháu không buồn ngủ, cháu phải chờ tin tức của Trì Nguyên Dã."

Thấy Điềm Tâm khăng khăng muốn chờ, Trì Nghiêm và Trì Minh Mỹ cũng không nói gì nữa.

"Hữu Thần, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Trì Nghiêm ngồi xuống bên cạnh Hàn Hữu Thần.

Hàn Hữu Thần trầm thấp mở miệng, kể lại chuyện đã xảy ra, cuối cùng cho ra một kết luận: "Từ lúc Nguyên Dã mất tích cho đến bây giờ, đã qua hơn mười tiếng. Nếu là bọn bắt cóc bình thường, thì nhất định sẽ báo trước với chúng ta là Nguyên Dã đang ở trong tay bọn họ, để cho chúng ta không nên manh động đi báo cảnh sát. Nhưng mà đối phương không có làm như vậy, rõ ràng là đối phương không phải vì tiền."

"Không phải vì tiền thì còn có thể vì cái gì đây?" Thất Tịch buồn bực.

Tất cả mọi người đều chìm vào suy tư.

Một lúc lâu sau, Kim Thánh Dạ khẽ thở dài một hơi, nhẹ nhàng nói: "Cho dù là vì cái gì đi nữa, thì chú Trì ạ, tập đoàn Trì Thị của chú vừa mới lên sàn, mà Nguyên Dã là người thừa kế duy nhất của nhà họ Trì, lại xảy ra chuyện vào lúc này, sẽ làm dao động lòng người."

Trì Nghiêm sầm mặt, quay đầu nhìn trợ lý Từ đứng sau, phân phó: "Nghìn vạn lần đừng để cho các tạp chí lớn biết chuyện Nguyên Dã mất tích. Còn nữa, điều động tất cả người của chúng ta, không tiếc bất cứ cách nào, cũng phải tìm cho được con tôi."

Trì Minh Mỹ bụm mặt bằng hai tay, khóc sưng cả hai mắt, "Hu hu, nếu Nguyên Dã xảy ra chuyện gì, thì tôi đây cũng chẳng muốn sống nữa. Tôi đã mất đi Nguyên Trạch rồi, không thể lại mất đi Nguyên Dã."

"Dì ơi…" Điềm Tâm nhìn bộ dạng này của Trì Minh Mỹ, cũng không nhịn được khóc lên.

Dù sao Trì Nghiêm cũng là người từng trải, từ trong lời nói của Hàn Hữu Thần, ông tìm được điểm đột phá, "Các cháu vừa mới nói Nguyên Dã bị bắt tại trung tâm mua sắm, đồng thời không tìm được bất cứ hình ảnh nào trong video giám sát?"

"Vâng."

"Cho nên, chắc chắn người bắt Nguyên Dã biết rõ kết cấu và hoàn cảnh của trung tâm mua sắm… Nói cách khác, người đó sống gần trung tâm mua sắm, thậm chí… là nhân viên của trung tâm mua sắm. Các cháu hãy lấy trung tâm mua sắm làm điểm trung tâm, tiến hành điều tra ở xung quanh đó."

Truyện convert hay : Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện