“Tổng giám đốc Phong, anh đang nghĩ gì vậy?”
Lệ Đình Phong lấy lại tinh thần: “Tìm một cơ hội nhổ vài cọng tóc của anh ta đến bệnh viện kiểm tra DNA”
“Kiểm tra DNA?” Chẳng lẽ Bạch Hải Châu này là anh trai thất lạc nhiều năm của Lệ Đình Phong sao? Nhưng mà cũng không nghe nói là Lệ Đình Phong có anh trai mà.
“Còn không mau đi đi! Nội trong vòng thời gian ngắn nhất phải lấy được kết quả cho tôi” Trong lòng ngực có chút kích động ra sức kêu gòi, anh hận không thể lập tức có được thông tin DNA của Bạch Hải Châu.
Cũng may mà nhà họ Lệ vẫn luôn lưu lại thông tin DNA của Lệ Giai Thụy, tuy là đã mười lăm năm trôi qua rồi, nhưng mà bây giờ y học phát triển chắc hẳn là có thể so sánh được.
Triệu Việt đồng ý rồi rời đi, thẩm tra thông tin DNA còn phải cần một ít thời gian, Lệ Đình Phong xoa xoa thái dương, trong đầu hình như xuất hiện vài lỗ hổng, một hồi xuất hiện Thẩm An Nhiên, một hồi lại xuất hiện Bạch Hải Châu.
Hai người này… Có chút tin tức mờ nhạt từ trong đầu lóe lên rất nhanh nhưng mà bắt không kịp.
Rất nhanh đã tới giờ tan làm, Lệ Đình Phong ngồi ở ghế sau đang bận việc và máy vi tính còn đang mở.
Đảo Phương Văn là hạng mục vốn dĩ giao cho Thẩm An Nhiên phụ trách, nhưng mà bây giờ Thẩm An Nhiên bị anh nhốt ở trong nhà, vì vậy hạng mục này anh chỉ có thể giao cho người khác làm.
Nhìn thấy bản đồ thiết kế sân chơi trò chơi của đảo.
Phương Văn, sân chơi trò chơi…
Lệ Đình Phong mạnh mẽ dùng sức nắm chặt lấy máy vi tính, cái tin tức trong máy vi tính của anh phát hồi lâu trời cuối cùng cũng bị anh nắm lấy rồi.
Thẩm An Nhiên vẫn luôn nói mười sáu năm trước lần đầu bọn họ gặp nhau, anh ở sân vui chơi cứu cô rồi còn đưa cô về nhà.
Nhưng mà anh rõ ràng biết là, mười sáu năm trước anh chưa từng đến sân vui chơi, đừng nói tới chuyện cứu người nữa.
Tay của Lệ Đình Phong cầm chặt