Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh

Về nhà (2/2)


trước sau

Chương 12: Về nhà (2/2)
Làm rõ dòng suy nghĩ, Cố Hề Hề nói: "Chủ tịch, con. . . Con có thể không theo Doãn gia cùng nhau trở về hay không, con có thể đi về nói với người trong nhà trước một tiếng hay không?"
"Không được! Bây giờ con đã không phải chỉ có một mình, trong bụng đứa trẻ tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ suất nào." Bà Doãn phu nhân quyết đoán từ chối: "Nên có thể diện một chút sẽ không thiếu con, con chỉ cần an ổn sinh đứa bé này ra là được."
Cố Hề Hề nhanh chóng bảo đảm đối với bà Doãn phu nhân, nói: "Chủ tịch, địa vị và tài thế của Doãn gia đương nhiên sẽ không oan ức con, đối với việc này con không có chút nghi vấn nào. Con chỉ là không muốn dọa mẹ con sợ, con muốn trở về sớm nói với trong nhà một tiếng. Con bảo đảm, con tuyệt đối sẽ không có bất cứ chuyện gì xảy ra!"
Nhìn thấy bà Doãn phu nhân thái độ kiên quyết, theo bản năng, Cố Hề Hề ngẩng đầu dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Doãn Tư Thần.
Bản thân cô cũng không biết tại sao lại đột nhiên cầu cứu về hướng Doãn Tư Thần, có thể là trong căn phòng này chỉ có ba người, có thể là cái nguyên nhân khác, nói chung cô chính là làm như vậy rồi.
Doãn Tư Thần nhìn thấy Cố Hề Hề lần đầu tiên dùng ánh mắt như thế nhìn mình, trong đầu không biết vì sao liền nghĩ tới chạng vạng ngày hôm qua cô đứng trước hoa sơn trà chăm chút nhánh hoa nở nụ cười, quỷ thần xui khiến mở miệng nói: "Bà nội, cô ấy lại không phải trẻ con, cô ấy tự lo được."
Nghe được cháu trai mình cũng nói như vậy, bà Doãn phu nhân ngược lại nhẹ nhàng nở nụ cười, dường như có chút thoả mãn bọn họ hiểu ngầm: "Ngược lại là cái đứa trẻ hiếu thuận. Được rồi, con đi về trước nói một tiếng cũng được, có điều, dù sao con cũng là Thiếu phu nhân Doãn gia, tuyệt đối không thể để cho con trở về một mình như vậy. Tư Thần, vậy con để trợ lý đưa Hề Hề đến bệnh viện liền không tệ, can đảm cẩn trọng, liền để cậu ấy đưa Hề Hề về nhà đi."
"Tất cả nghe theo bà nội." Khóe mắt Doãn Tư Thần vẩy một cái, nhìn Cố Hề Hề bày ra một bộ biểu cảm như trút được gánh nặng, đáy mắt lóe qua một tia ý vị không rõ.
Rốt cục thành công thuyết phục bà Doãn phu nhân, Cố Hề Hề hơi hơi thu dọn một
hồi, liền chuẩn bị xuất phát.
Tiểu A lái một chiếc Phaeton cực kỳ biết điều, lái xe mang theo bao lớn bao nhỏ đưa Cố Hề Hề về đến nhà.
Dù cho Cố Hề Hề lại một lần nữa thanh minh không cần thiết, Tiểu A còn cực kỳ săn sóc mang quà đến cho mỗi người trong nhà.
Tiểu A rất hiểu chuyện, biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, cái gì nên làm cái gì không nên làm.
Sau khi đưa quà đến cho người nhà của Cố Hề Hề, liền lập tức lui ra.
"Bà nội, những thứ đồ này đều là cho nhà mình, ngài tùy tiện lấy thứ mình thích đi." Cố Hề Hề cầm đồ vật trong tay thả xuống đất một cái, lập tức đứng thẳng người.
Bà ngoại Cố nhìn một chỗ thứ tốt này, mếu máo nói: "Đừng tưởng rằng mua cho tao những thứ hỏng hóc liền có thể bù đắp được những chuyện gièm pha mà mày đã làm ra! Mày không ngại mất mặt tao còn ngại mất mặt! Ngày mai nhà chồng của Chân Chân sẽ tới cửa cầu hôn, nếu như dám có cái gì sơ xuất, các người đều cút ra khỏi cửa lớn Cố gia cho tao, Cố gia không chứa nổi người này!"
Cố Hề Hề không muốn tiếp tục nghe bà nội mắng, nhưng mà mục đích trở về hôm nay còn chưa hoàn thành.
Cố Hề Hề hít sâu vào một hơi: "Bà nội, lần này con trở về là muốn cùng ngài thương lượng một chút về việc kết hôn của con. Những thứ đồ này đều là cháu rể mua hiếu kính ngài, người mới vừa rồi kia là tài xế của anh ấy."
Cố Hề Hề nói một câu khơi lên bà nội tức giận, cũng dùng một câu nói triệt để dập tắt lửa giận của bà nội.
 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện