Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh

Đây là con của anh!


trước sau

Chương 11: Đây là con của anh!
"Bởi vì bà nội tôi cũng thích chăm sóc hoa, nếu như nuôi không tốt mẹ tôi liền sẽ phải chịu. . ." Cố Hề Hề nói tới chỗ này, lập tức dừng lại: "Không có gì, nuôi nhiều hơn thì tốt."
Vừa lúc đó, Cố Hề Hề liền nghe thấy phía sau có người không ngừng mà hô: "Chào tổng giám đốc."
Cố Hề Hề sững sờ, bây giờ vẫn chưa tới giờ cơm, vì sao anh lại đến rồi?
Sau khi Doãn Tư Thần đến gần, cúi đầu nhìn hoa sơn trà đã được Cố Hề Hề chăm sóc một chút, trong con ngươi hẹp dài cất giấu tâm trạng mà người khác xem không hiểu.
"Thích hoa sao? Phân phó, đặt thêm hoa tươi ở trong phòng nhiều một chút." Doãn Tư Thần nói xong câu đó, liền vượt qua Cố Hề Hề đi về phía trước.
Cố Hề Hề sững sờ ở tại chỗ, anh đây là ý gì?
Chờ sau khi Doãn Tư Thần rời đi, một hộ sĩ nhỏ không nhịn được kích động nhỏ giọng nói: "Tổng giám đốc đối với Thiếu phu nhân thật tốt!"
Trong đáy lòng Cố Hề Hề là một mảnh cười khổ, anh đâu phải là đối xử tốt với mình? Anh rõ ràng là đối xử tốt với đứa trẻ trong bụng mình mới đúng!
Vào đúng lúc này, bác sĩ trưởng cười híp mắt đi lại đây, nói với Cố Hề Hề: "Thiếu phu nhân, ngày hôm nay kiểm tra theo lệ nên bắt đầu rồi!"
Cố Hề Hề gật gù, cực kỳ phối hợp liền cùng trở lại phòng.
Đây là việc mà mỗi ngày đều phải làm kiểm tra, Cố Hề Hề đã quen.
Nhưng Doãn Tư Thần lại là lần đầu tiên nhìn thấy.
Lúc âm thanh của mạch đập của thai nhi được truyền rõ ràng trong không khí, đáy mắt Doãn Tư Thần đột nhiên sáng ngời, không nhịn được hỏi: "Đây là thanh âm gì? Là tiếng tim đập của đứa trẻ sao?"
Bác sĩ trưởng cười híp mắt trả lời: "Đúng, đây chính là tiếng tim đập của đứa trẻ. Nghe, nhịp đập mạnh mẽ biết bao nhiêu! Đứa trẻ rất khỏe mạnh! Xem ra mấy ngày nay, điều dưỡng cơ thể Thiếu phu nhân rốt cục có kết quả."
Nghe được bác sĩ nói như vậy, trong lòng Cố Hề Hề lóe qua một tia cảm giác kỳ dị.
Cảm giác liên kết dòng máu như thế này, càng ngày càng rõ ràng.
Cái bảo bảo nhỏ trong bụng kia, từng chút một lớn lên, từng chút một thành hình.
Cố Hề Hề vốn không có thiện cảm gì đối với đứa bé này, lúc này nghe tiếng tim đập của đứa trẻ, vậy mà tràn ngập chờ mong và vui sướng.
Doãn Tư Thần đứng ở một bên con ngươi liên tục lấp loé mấy lần, anh tuy rằng cũng không nói gì, nhưng niềm vui bất ngờ trong đáy mắt anh làm sao cũng che giấu không
xong.
Đây là con của anh!
Trong đầu Doãn Tư Thần trong nháy mắt liền nhảy ra một câu nói như vậy.
Sau khi kiểm tra xong xuôi, biểu cảm nhất quán lạnh lẽo cứng rắn của Doãn Tư Thần, dường như hòa hoãn không ít.
Lúc ăn cơm tối, Doãn Tư Thần ngoại lệ không có để đầu bếp chia ra, mà là chủ động gắp một khối xương sườn nấu nướng tỉ mỉ cho Cố Hề Hề: "Ăn nhiều một chút, em quá gầy."
Các đầu bếp lần thứ hai trợn to hai mắt, tổng giám đốc vậy mà chủ động gắp đồ ăn cho đối phương? Đây cũng quá khó mà tin nổi!
Phải biết tổng giám đốc kỳ thực là rất có bệnh thích sạch sẽ! Anh xưa nay sẽ không làm loại chuyện gắp đồ ăn dễ bị hỗn hợp phun nước bọt nhất này!
Cố Hề Hề kỳ thực rất không muốn ăn, nhưng đây là đồ ăn mà Doãn Tư Thần gắp cho cô, cô không dám không ăn.
Cố Hề Hề mới vừa cắn một cái, liền cảm thấy trong dạ dày quay cuồng một hồi.
"Sao vậy, không thích ăn thịt à?" Doãn Tư Thần lại lập tức gắp một khối bông cải xanh đặt ở trong bát Cố Hề Hề: "Vậy thì ăn đồ ăn nhiều một chút."
Ánh mắt Cố Hề Hề một trận lay động, cái Doãn Tư Thần này ngày hôm nay là bị sao vậy? Quái đản?
Nhớ tới mấy ngày trước Doãn Tư Thần nói, ánh mắt Cố Hề Hề buồn bã.
Anh làm như thế, cũng chỉ là vì con của anh đúng chứ?
Mình tính là gì, làm sao đáng để anh chủ động gắp đồ ăn?
 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện