Hợp Đồng Hôn Nhân: Bác Sĩ Lạnh Lùng Em Yêu Anh

Chương 34: Tỏ Tình (H Nhẹ)


trước sau

Advertisement

Vài ngày sau, khi mọi chuyện đã lắng xuống, công ty của cô đã sáp nhập với Lâm thị, trở thành một công ty lớn chỉ đứng sau Lăng gia và một vài công ty khác. Các trang báo đều đưa tin vụ việc mẹ con Lâm An Hinh ngồi tù, danh phận Lâm phu nhân và Nhị thiểu thư Lâm gia đã là quá khứ.

" Aaaaa " An Hạ bay đến chiếc giường rồi ngã mình nằm xuống. Bây giờ mọi mâu thuẫn đều được giải quyết khiến cô vô cùng thoải mái. Nằm trên giường chân gác chữ ngũ, An Hạ nhàn rỗi lướt web. Giới trẻ bây giờ thật táo bạo, chuyện gì cũng có thể đưa lên mạng đến cả việc mình có người yêu cũng cần phải công khai. Đi đến đâu cũng thấy những bài viết hôn hít của những người có người yêu khiến An Hạ tức cái lồng ngực. Đến người yêu cũng khoe cho toàn thế giới biết à, đúng là muốn nhét thức ăn chó vào mồm mấy đứa "ế" như cô mà.

Nhưng suy đi cũng phải nghĩ lại, cô đâu có "ế" đâu. Cô có chồng luôn rồi, chồng cô lại còn rất đẹp trai nữa kìa. Tự an ủi mình bằng những lời này An Hạ nhảy phóc xuống giường rồi chạy vào phòng tắm. Thư giản trong bông tắm, cô vu vơ hát vài câu. Mấy hôm trước anh đã tỏ tình với cô tính đến bây giờ cũng đã hơn hai tuần. Có lẽ đây chính là thời điểm thích hợp nhất để cho anh một câu trả lời thỏa đáng.

Tối đến, Lăng Hạo về đến nhà, mở cửa ra thì thấy một con ma đang đứng thù lù trước mặt mình. Giật mình một cái, anh ôm ngực quát.

" Cô bị hâm hay thần kinh? Tính ấm sát chồng mình à?" Dứt lời, Lăng Hạo hậm hực đi thẳng vào nhà. Thật sự anh đâu muốn quát lên vậy đâu nhưng mà do cô cứ giở thói trẻ con cộng thêm việc hôm nay có rất nhiều ca phẫu thuật nghiêm trọng nên anh vô cùng mệt mỏi. Muốn về nhà để nghỉ ngơi, ai dè cô còn đùa nhây, hù anh muốn tan nát con tim. Vậy sao không bực được cơ chứ.

" Lăng Hạo, em thích anh." An Hạ nói lớn làm anh đứng hình, bước chân đang vội bỗng dưng khựng lại. Cô vừa mới nói gì? Cô thích anh sao? Muốn xác nhận điều mày lại, Lăng Hạo đi đến trước mặt cô rồi lên tiếng.

" Cô vừa nói gì cơ?" An Hạ mỉm cười, mạnh dạn vòng tay qua cổ anh rồi nhón chân lên đặt lên môi anh một nụ hôn thật nhanh.

" Em nói là!! Bác sĩ lạnh lùng, em yêu anh." Lăng Hạo, tim đập loạn nhịp, đầu óc mơ hồ. Anh yêu cô, cô cũng yêu anh, nghe được câu nói này từ Lâm An Hạ, những mệt mỏi trong lòng anh đều tan biến. Ôm eo cô thật chặt, anh đặt lên môi cô một nụ hôn. An Hạ nhiệt tình ôm cổ anh đáp trả, nhắm đến môi cô mà hôn lấy hôn để lưng anh chạm tường khi nào không hay. Bế xốc vô đi vào phòng rồi khóa trái cửa lại.

Lăng Hạo đặt An Hạ dưới thân mình rồi hôn lấy hôn để, nụ hôn ướt át kéo dài đến khi An Hạ không thể thở được nữa thì kết thúc. Lăng Hạo hôn xuống cổ cô, nhẹ nhàng đặt môi lên xương quai xanh tinh tế. Bàn tay hư hỏng xoa bóp đôi gò bồng nhấp nhô.

Tay anh đi đến đâu, An Hạ liền ưỡn người lên đến đó, như là coa một dòng điện xẹt ngang qua người cô vậy. Cởi từng cúc áo của An Hạ, anh lên tiếng.

" An Hạ, cho anh nhé?" Như là chỉ hỏi cho có, cong chưa kịp đợi cô trả lời anh đã hôn tới tấp. Bàn tay lần mò đến vùng tư mật, cho 2 ngón tay vào đó. Đến khi thấy đã đủ ướt át, anh liền cho phân thân của mình vào trong.

"Aa, đau quá... Lăng Hạo..anh mau đi ra." An Hạ đau đến chảy nước mắt, hạ thân của cô như bị xé toạc ra. Dường như anh không nghe thấy cô nói mà chỉ tập trung làm việc của mình. Vài phút trôi qua, nỗi đau qua đi giờ đây chỉ còn lại sự sung sướng hoan lạc, An Hạ dần quen với nhịp của anh mà phối hợp.

Trong phòng giờ đây chỉ còn lại tiếng gầm gừ của người đàn ông và tiếng rên rỉ kiêu kiều của người phụ nữ, họ phát ra những tiếng ái muội khiến người nghe phải đỏ mặt.

- -----------------------

" Hạo, dù sao em với anh cũng là hôn nhân sắp đặt, chỉ còn chưa đến 1 năm nữa sẽ kết thúc đến lúc đó sẽ đường ai nấy đi sao?" An Hạ nằm trên cánh tay anh mà thủ thỉ. Lăng Hạo đến giờ mới sực nhớ ra điều này, anh nhoài người mở hộc tủ bên cạnh, lấy ra hợp đồng hôn nhân trước đó anh và cô đã kí, dùng cả hai tay xé vụn.

" Từ giờ hợp đồng này đã không còn có hiệu nghiệm nữa, vậy nên bắt đầu từ bây giờ em chính là người của anh."

" Nhưng sau khi hợp đồng kết thúc sẽ có được một khoản tiền bồi thường, mà số tiền đo lại không hề nhỏ." An Hạ bất mãn cau mày, theo như anh nói giờ đây cái hợp đồng kia đã không còn hiệu nghiệm, vậy thì tiền của cô thì sao? 1 triệu lận đó!!! ( Tiền bên nước Trung lớn hơn bên mình nha, 1 triệu là con số khá lớn.) Hôn lên trán cô, anh nhẹ nhàng lên tiếng.

" Sau này khi gả cho anh, tất cả tài sản của anh đều sẽ thuộc về em, kể cả anh cũng vậy."

Dứt lời, Lăng Hạo chìm vào giấc ngủ, cô cảm thấy thật hạnh phúc, hạnh phúc vì chồng giàu lại còn đẹp trai nữa chứ. Cười một mình như con điên, cuối cùng An Hạ cũng phải chìm vào giấc ngủ.

Lần đầu viết H nên tay vẫn còn yếu, mong mọi người thông cảm.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện