Honey, Hạnh Phúc Em Tìm Cuối Cùng Cũng Đến

Em Đợi Anh Rất Lâu Rồi


trước sau

Advertisement
Người đàn ông ngẩn người, cô gái này…

Một phút sau anh mở cửa phòng mình đi vào, với thân phận của anh không tiện lộ mặt. Sau đó đi vào phòng tắm tắm rửa.

Lâm Ái Trân ở ngoài như sắp phát điên, nước mắt rơi lã chã, cô đã tìm rất lâu rồi, nhưng vẫn không tìm được chiếc vòng cổ. Trước mắt càng lúc càng mờ, cô cố cho mình tỉnh táo lại, tìm thêm một lát nữa, nhưng vẫn là không thấy.

Cô thật sự rất mệt, từ bỏ tìm, lúc uống say chỉ muốn leo lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Lâm Ái Trân đứng dậy, lảo đảo trở lại phòng. Vặn cửa, không mở được “Lẽ nào nhầm phòng chăng?”. Cô nhìn lên số phòng, đã không phân biệt được con số trước mắt. Cô lại lảo đảo bước đi, vặn mở cửa phòng bên cạnh “cạch”, cửa được mở ra. “A thì ra đây mới là phòng mình”.

Dứt lời cô lao vào trong, vừa mới đi được vài bước, cả người đã bị cản lại, đầu cô đâm vào một bức tường thịt. Cô xoa xoa đầu có chút đau của mình, thô lỗ nói “Mẹ kiếp”.

Một giọng nói mang theo tia ôn nhu vang lên “Cô đi nhầm phòng rồi!”

Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt, có chút quen, dường như cô đã gặp ở đâu đó rồi thì phải, nhưng không thể nào nhớ ra. Người đàn ông vừa tắm xong, trên người còn đang mặc áo choàng tắm, mùi sữa tắm thơm dịu phả vào khoang mũi cô.

Cô tự chửi chính mình “Má nó, mê trai thật không có tiền đồ, rõ ràng ban nãy ở hành lang tìm đồ, hai mắt mờ đi cái gì cũng không nhìn rõ, giờ thì sao?? Thấy trai đẹp mắt lại tinh hơn bao giờ hết! Cô biết, bản thân vẫn chưa tỉnh táo, vẫn còn đang trong trạng thái say rượu.”

Nhưng phải công nhận người đàn ông trước mắt này rất đẹp trai, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi hơi nhếch sang một bên mang theo ý cười, ngũ quan tinh xảo,… không thể dùng từ đẹp trai để lột tả gương mặt này nữa…

Cô vô thức đưa hai tay mình lên, sờ lên gương mặt ấy, không hiểu sao thốt lên: “Em đợi anh rất lâu rồi!”

Cô cũng không ý thức được hành động và lời nói của mình nữa.

Người đàn ông ngây người. Chưa kịp phản ứng lại, trên môi đã truyền đến xúc cảm mềm mại, mang theo vị ngọt. Anh mở to đôi mắt kinh ngạc, nhưng cũng không đẩy ra.

Cô rời khỏi môi anh, bỗng thốt lên: “Anh tên là gì?”

Người đàn ông lại ngẩn người thêm một lần nữa, cô gái này mâu thuẫn đến vậy sao??? Một phút trước vừa nói “Em đợi anh rất lâu rồi!”, cưỡng hôn anh xong lại hỏi “Anh tên là gì?”

Cô gái dựa vào ngực anh hỏi lại lần nữa: “Anh tên là gì?”

Giọng người đàn ông vang lên: “Trương Gia Hình.”

Lâm Ái Trân lẩm nhẩm “Trương Gia Hình… Trương Gia Hình… Trương Gia Hình.”

“Tôi biết tên tôi rất hay, nhưng em không cần gọi nhiều đến vậy!” trên môi anh mang theo ý cười.

Lâm Ái Trân không còn đủ tỉnh táo để ý đến lời của Trương Gia Hình.

Tay chân bắt đầu không yên phận, tay luồn vào áo tắm của anh, đặt lên cơ bụng. Trương Gia Hình lại ngẩn người thêm một lần nữa. Cô gái này, lại mạnh dạn đến vậy???

Cô một lần nữa hôn lên môi anh, một lúc sau buông ra, đôi mắt long lanh nhìn anh. “Vẫn không thay đổi, vẫn nằm mơ thấy minh tinh. Haha…”

Trương Gia Hình: “…”

“Nhưng mà mơ cũng giống thật quá đi!” nói xong lại dùng ngón tay chọc chọc lên cơ bụng của anh.

Cô cầm bàn tay của anh đặt lên bộ ngực đẫy đà của mình, nhẹ bóp một cái. Tay người đàn ông nóng ran, không thể tin được nữa.

Mùi rượu trong miệng cô phả vào gáy anh, giọng quyến rũ mê người: “Không muốn sao?”

Nhìn gương mặt ngơ ngác của người đàn ông, cô khẽ cười khổ: “Thật sự là không ai cần tôi, ngay cả trong mơ hiến thân người ta cũng không thèm. Tôi rất xấu ư?”

Vừa dứt lời, đôi môi bị môi người đối diện ấn tới, điên cuồng hôn hít.

Trương Gia Hình giờ phút này không còn suy nghĩ được gì nữa, chỉ muốn làm cô gái này, cả người anh nóng ran, hạ thân căng phồng khó chịu.

Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, chủ động hôn anh, nói muốn hiến thân cho anh, người đàn ông nào có thể từ chối? Với lại, anh vô cùng hài lòng với cô gái này. Có lẽ, do anh cô đơn quá lâu.

Anh hai mắt đỏ ngầu nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, một bên dây váy ngủ đã trượt xuống, lộ ra một nửa cảnh xuân. Thật ra, ban nãy ở ngoài hành lang, anh từ trên xuống đã nhìn được gần hết cảnh xuân xinh đẹp này rồi, ngay từ lúc đó đã miệng đắng lưỡi khô.

Anh tự nhận bản thân là một người tự chủ rất tốt, mười mấy năm trong nghề, với vị trí nam minh tinh tuyến một của anh, không ít người phụ nữ chủ động muốn lên giường với anh, thậm chí có vô số fan hâm mộ. Họ đứng trước mặt anh, cởi đồ, nhưng anh mảy may không phản ứng.

Nhưng giây phút nhìn thấy cô, dường như đã thức tỉnh con thú bấy lâu nay ngủ quên trong người anh, anh muốn làm người đàn ông của cô, cũng giống như cô nói “ Em đợi anh lâu lắm rồi!”, anh cũng vậy, anh cũng đang đợi cô.

Anh điên cuồng kéo váy ngủ cô xuống, chiếc váy màu xanh lam nhạt này rất hợp với cô, tôn lên làn da trắng, phác họa theo đường con mê người của cô. Nhưng khi cởi nó xuống, cô còn xinh đẹp hơn. Bộ nội y đen gợi cảm, thân thể mảnh mai, chỗ nào nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm. Khiến Trương Gia Hình không thể rời mắt được.

Trương Gia Hình nuốt nước bọt, loại bỏ nốt chướng ngại vật trên người Lâm Ái Trân. Hiện tại cả người cô đã mềm nhũn, dựa vào anh mới đừng vững được.

Mượn cơn say, cô cũng mạnh dạn mò tay sờ tới phía dưới đang căng phồng của anh. Trương Gia Hình rên lên một tiếng, hôn lên trán cô.

“Là em tự tìm đến, đừng hối hận.”

Lâm Ái Trân liền đáp “Sẽ không. Trương Gia Hình.” Mà lời này, đến khi tỉnh rượu, cô chỉ muốn cắt đầu lưỡi mình đi…

Truyện convert hay : Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Ăn Chơi Trác Táng Phi

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện