Hồn Thiên

Xuất Phát


trước sau

Lão đầu nghiêm mặt nhìn La Quân.

- Ngươi không biết thì không có sao ?

- Tiểu bối không có ý đó.

La Quân nhận ra mấy lão đầu này đều là nhân vật lợi hại, với trình độ của hắn vẫn chưa đủ tuổi để động tới.

Lão đầu nhìn qua Lý Tinh.

- Tiểu tử ngươi thật sự biết Tam nguyên dẫn hỏa chi thuật ?

Lý Tinh chưa kịp mở lời thì bị Cao Cường giành mất.

- Triệu lão đầu khỏi phải nghi ngờ, ta đảm bảo tiểu tử này biết Tam nguyên dẫn hỏa chi thuật.

- Lão già ngươi chắc chắn vậy sao ?

- Đương nhiên, hắn là đệ tử của ta làm sao ta lại không biết được.

- Hắn chính là kì tài luyện kim lúc nãy ngươi nói tới ?

- Nó đó.

Triệu lão đi tới bên cạnh Lý Tinh, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới lại nhìn từ dưới lên trên như đang nhìn một món bảo vật.

- Sao nhìn kiểu gì cũng không giống thiên tài vậy ?

- ẶC…

Lý Tinh mém té xỉu, trong lòng thầm nghĩ lão già này chắc chắn bị cận nặng nên không nhìn ra ưu điểm ngời ngợi của hắn.

Cao Cường trừng mắt tức giận nhìn Triệu lão.

- Lão già ngươi có biết cái gì là nội ẩn, thiên tài thật sự là phải biết che giấu thực lực, ngươi có từng nhìn thấy mấy lão đầu ở Đế viện chạy nhảy khắp nơi nói mình là thiên tài không ?

- Theo như ngươi nói thì tiểu tử này ẩn giấu sâu thật, lão phu thật không nhìn ra có chỗ nào giống thiên tài.

- Lão đầu thúi…

Lý Tinh thầm mắng trong lòng, nể tình lão tuổi cao sức yếu, gần đất xa trời nên hắn không thèm tính với lão.

- Tiền bối đã nghe đến Tam nguyên dẫn hỏa chi thuật vậy nhất định đã tìm hiểu qua, tiểu bối sẽ nói qua một chút là thật hay giả lập tức biết được.

- Lão phu cũng muốn nghe thử.

- Tam nguyên hỏa thuật... abc… xyz…

Mấy lão đầu nghe Lý Tinh đọc một đoạn với kiến thức thâm sâu về giả kim của bọn họ lập tức nhìn ra được chỗ huyền ảo bên trong phương pháp này, Cao Đông Hà đứng bên cạnh lại như tìm thấy được bảo vật, ánh mắt hưng phấn.

Lý Tinh đọc được một khúc thì dừng lại, phương pháp này đâu phải cải trắng làm sao có thể dễ dàng tặng cho mấy lão đầu này.

Triệu lão nhíu mày.

- Hết rồi sao?

- Tiểu bối chỉ nghiên cứu được một chút, phần còn lại vẫn chưa đụng tới.

- Vậy phần còn lại ở chỗ nào.

- Sự phụ của tiểu bối đang cất giữ.

Cao Cường thấy mấy lão đầu đều nhìn về phía lão, mặt già đầy đắc ý.

- Đúng vậy, Tam nguyên dẫn hỏa chi thuật đúng là đang ở chỗ của ta. × — QUẢNG CÁO —

- Cao huynh… có thể cùng chúng ta nói chuyện một chút không?

- Cũng được, ta nghe nói ở chỗ Triệu huynh có mấy bình linh tửu phải không?

- Đúng vậy, đúng vậy chúng ta mau vào trong tâm sự.

Mấy lão đầu vừa rời đi, Lý Tinh liền đi tới chỗ Cao Đông Hà.

- Cao sư huynh bây giờ tin ta rồi chứ?

- Ta tin Tam nguyên dẫn hỏa chi thuật là có thật.

- Phương pháp này đệ đã nghiên cứu một thời gian nhưng vẫn còn nhiều chỗ chưa hiểu không biết có thể nhờ sư huynh chỉ bảo không?

- Không vấn đề, chúng ta mau vào trong bàn luận.

Cao Đông Hà lập tức gật đầu, hắn còn đang suy nghĩ làm sao để trao đổi Tam nguyên dẫn hỏa chi thuật với Lý Tinh đây này.

Lý Tinh nhìn hai anh em nhà họ La bên cạnh.

- Nhưng mà chuyện của đệ với La Cương vẫn chưa giải quyết xong.

Cao Đông Hà quay qua nhìn La Quân.

- La huynh ta nghĩ chuyện này chỉ là hiểu lầm, có thể nể mặt ta bỏ qua chuyện này không ?

La Quân miễn cưỡng nở nụ cười.

- Chuyện này chúng ta sẽ không nhắc tới.

- Đa tạ.

Cao Đông Hà cười đáp lễ, hắn vội kéo Lý Tinh vào trong, Đường Hi đi theo phía sao, La Cường nhìn bọn họ rời đi, vẻ mặt không phục.

- Đại ca sao huynh lại tha cho hắn ?

- Chuyện này để sao khi ta từ Bách Luyện bí cảnh trở về sẽ giúp đệ giải quyết.

- Vâng.

Sao khi cùng Lý Tinh bàn luận, Cao Đông Hà nhận ra một điều rằng kiến thức luyện kim của đối phương có thể đã vượt qua hắn, tuy đối phương đã cố tình che giấu nhưng hắn vẫn cảm nhận được.

- Năm sao Đế viện chiêu sinh, Lý sư đệ có muốn tham gia không?

- Chỉ sợ tu vi của

đệ không đủ điều kiện.

- Chuyện này đệ không cần lo, ta có thể dẫn đệ đi gặp riêng mấy vị lão sư, với kiến thức luyện kim của đệ nhất định sẽ được bọn họ thu nhận.

- Vậy đệ xin đa tạ.

Lý Tinh vừa bàn luận với đối phương vừa hỏi thăm một số chuyện liên quan đến Đế viện, một khi đã xác định tiến vào Đế viện thì phải tìm hiểu rõ ràng, đây không phải là hắn nhiều chuyện mà là tính toán cho tương lai.

- Theo như huynh nói thì Vũ viện là nơi có nhiều mỹ nữ nhất?

- Đúng vậy, Đế viện đệ nhất nữ nhân chính là đang tu luyện ở Vũ viện.

- Thật đáng tiếc, đệ lại là một luyện kim sư.

Trong lúc Lý Tinh đang cảm thán thì eo hắn truyền đến cảm giác đau nhói, thôi rồi sao lão tử lại quên mất tiểu công chúa còn đang ở bên cạnh, hắn không dám quay lại nhìn Đường Hi vẻ mặt trở nên thành thật.

- Nam tử sống trên đời chí tại thiên hạ sao có thể để nữ nhân cản trở chuyện tu luyện.

- Hừ, nói chuyện không biết ngượng. × — QUẢNG CÁO —

Một thanh âm như chim hót từ phía sao lưng truyền đến, Tử Nghiên cùng ca ca của nàng không biết đã tới từ khi nào.

Lý Tinh thở dài, hôm nay ra đường sao hắn lại quên mang theo nhân phẩm nhỉ? hết gặp tiểu nhân lại gặp nữ nhân khó tính.

Lâm Tử Hào mỉm cười nhìn Cao Đông Hà.

- Cao huynh đã lâu không gặp.

- Tử Hào chỉ mấy năm không gặp không ngờ huynh lại tiến bộ nhanh như vậy.

- Ta mai mắn gặp được một ít kì ngộ.

Từ Nghiên nhìn hai người nói chuyện liền chu mỏ bất mãn.

- Cao sư huynh chẳng lẽ không nhìn thấy muội sao?

Cao Đông Hà biết đại nạn không tránh được chỉ có thể mỉm cười lắc đầu.

- Tử Nghiên càng lớn càng xinh đẹp khiến ta chút nữa đã không nhận ra.

- Người ta nào xinh đẹp như vậy.

Lâm Tử Nghiên đỏ mặt đi tới bên cạnh đối phương.

- Đã lâu rồi muội không gặp huynh, đêm nay huynh có thể dẫn muội đi dạo vài vòng không?

- Được rồi.

Cao Đông Hà chưa kịp chào từ biệt đã bị Tử Nghiên kéo đi, Lâm Tử Hào cũng không ở lại lâu, giờ chỉ còn Lý Tinh cùng Đường Hi.

Lý Tinh vẫn không tin vào mắt mình, hắn vừa nhìn thấy heo mẹ biết trèo cây sao?

- Tiểu Hi vừa rồi có phải là Tử Nghiên không?

- Tử Nghiên cùng với Cao sư huynh từ nhỏ đã quen nhau, có thể xem là thanh mai trúc mã.

- Cao sư huynh đúng là một người tốt.

Đường Hi mờ mịt hỏi.

- Sao lại nói như vậy?

- Nàng chưa nghe câu ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục sao? Cao sư huynh đã xả thân cứu một nữa đại lục thoát khỏi thảm họa.

- Tử Nghiên là một nữ tử tốt, đâu có đáng sợ như chàng nói.

Hai ngày sau dạ tiệc, Lý Tinh cùng Đường Hi mượn cớ thí luyện rời khỏi vương thành, một đích chính của hắn lần này là dùng thực chiến để nâng cao thực lực nếu có thể kiếm chát trong bí cảnh thì càng tốt.

Lúc này 3 người đang ở trong một khách điếm, Lý Tinh đắt ý nhìn hai nàng.

- Mấy tên hộ vệ của phụ vương nàng sao có thể làm khó được ta.

Khi Đường Hi rời đi, phụ vương nàng đã phái một đám người bí mật đi theo bảo vệ, không ngờ nữa đường bị Lý Tinh lừa đi mất, tiểu công chúa cũng hùa theo, nàng xóa đi ấn kí hoàng tộc trên cơ thể nên mấy tên kia không biết đường đâu mà tìm.

- Chàng làm như vậy phụ vương có tức giận không?

- Yên tâm, ta đã lén để lại một bức thư ở trong phòng sư phụ nói muốn đưa nàng về nhà chồng ra mắt, nhạc phụ đại nhân sẽ không tính toán chuyện này đâu.

- Ai cùng chàng đi ra mắt…

Tiểu công chúa đỏ mắt cuối đầu ăn, tim nàng đập như hưu chạy ngay cả bản thân đang ăn gì cũng không biết được.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện