Lý Tinh đứng che phía trước nàng, sắc mặt của hắn lúc này còn lạnh hơn băng nữ.
- Ta ở vương thành lâu như vậy chưa từng thấy côn đồ, hôm nay cuối cùng cũng được diện kiến.
La Cương khinh thường nhìn Lý Tinh, từ y phục trên người cho thấy đối phương chỉ là chân truyền đệ tử giống như hắn nhưng hắn còn có một vị đại ca hùng mạnh phía sao.
- Ngươi chính là Lý Tinh đệ tử chân truyền của Cao sư phụ ?
- Chính là ta.
- Nếu ngươi còn muốn yên ổn làm chân truyền đệ tử thì mau cút đi.
- Vậy ta đi đây.
Lý Tinh nói xong liền nắm tay Đường Hi rời đi, hắn vừa bước tới cửa thì bị đám người La Cương chặn lại.
- Chó khôn không cản đường, các ngươi chưa nghe sao ?
- Ngươi nói gì ?
La Cương còn tưởng là mình nghe lầm, không ngờ tên trước mặt lại dám chửi hắn.
- Ngươi muốn chết sao ?
Tên đồng bọn thấy La Cương muốn ra tay liền ngăn cản.
- La công tử nơi đây là Vạn bảo các, không thể đánh người.
- Xem như ngươi mai mắn, đi.
Lý Tinh nhìn đám người trước mặt rời đi, ánh mắt u ám như vực sâu, động đến hắn thì có thể bỏ qua, còn động đến Đường Hi thì không cần thương lượng.
- Tiểu Hi chúng ta đi thôi.
- Ân.
Trên đường trở về Lý Tinh biết được tên La Cương kia thuộc dòng chính nhà họ La, mấy năm gần đây La gia vô cùng phát triển vì gia tộc bọn họ xuất hiện hai thiên tài, một là La Quân đang học ở Đế viện người còn lại là La Kinh Sương đứng thứ 3 phượng bảng.
La Cương rời đi một lúc, tâm trạng của hắn vẫn vô cùng tức giận, hắn nhất định phải đuổi tên tiểu tử kia ra khỏi học viện sao đó sẽ từ từ xử lý.
- Các ngươi cùng ta đến gặp lão sư.
- La thiếu có chuyện gì sao ?
- Ta muốn khai trừ Lý Tinh.
Tên đồng bọn vội ngăn lại.
- Tên Lý Tinh không vi phạm nội quy của học viện chỉ sợ không thể khai trừ.
- Chỉ cần đại ca ta nói một câu nhất định tên kia sẽ bị đuổi khỏi học viện.
- Nếu đại ca của La thiếu chịu lên tiếng thì tên kia chắc chắn bị đuổi học, đến lúc đó hắn chết chắc.
Bên trong càn khôn giới chỉ, Lý Tinh cẩn thận bỏ linh dược vào đan đỉnh lần này hắn muốn luyện chế một lò huyền cấp đan dược, theo lý thuyết thì cấp độ của hắn còn chưa thể luyện chế vì hồn lực không đủ nhưng đây là bên trong càn khôn giới chỉ hắn có thể mượn thần lực để luyện chế.
Một lúc sao viên đan dược từ bên trong nhà gỗ bay ra, Lý Tinh vừa đuổi vừa hét.
- Tử Đài mau giúp ta bắt lấy nó.
×
— QUẢNG CÁO —
Mộng Tử Đài đã quen với chuyện này, nàng đạp gió đuổi theo nhưng sao đó phát hiện tốc độ của viên đan dược này không thua kém nàng, phía sao nàng mộc ra một đôi tuyết dực thoáng chốc đã đuổi kịp viên đan dược.
- Là huyền cấp đan dược.
Lúc này Lý Tinh cũng đuổi tới, vẻ mặt đỏ bừng như lửa đốt.
- Tiểu tử thúi xem ngươi chạy đi đâu.
- Đan dược này là do ngươi luyện?
- Bớt nhảm, không phải lão tử luyện thì ai vào đây.
- Làm sao có thể…
Mộng Tử Đài thật sự kinh ngạc, một hồn binh sao có thể luyện chế huyền cấp đan dược, tuy nàng biết tên trước mặt rất yêu nghiệt nhưng sao có thể nghịch thiên đến như vậy.
Lý Tinh thấy nàng ngây người, vẻ mặt đắt ý.
- Có phải ca rất soái không? còn nhìn gì nữa mau trả đan dược đây.
- Hừ.
Lúc này Đường Hi cũng đuổi tới, ánh mắt khó tin nhìn Lý Tinh.
- Chàng… chàng thật sự luyện chế được huyền cấp đan dược?
- Có phải cảm thấy phu quân của nàng rất soái không ?
Tiểu công chúa gật đầu nhưng lập tức lắc đầu, so với mấy vị ca ca thì hắn kém xa lắm.
- Chàng làm sao làm được ?
- Ta…
Lý Tinh kể toàn bộ quá trình cho hai nàng nghe, hắn tạm thời mượn sức mạnh của càn khôn giới chỉ để luyện chế đan dược, tiểu công chúa nghe hắn nói đôi mắt xinh đẹp từ kinh ngạc biến thành vui sướng, ánh mắt nhìn Lý Tinh tràn ngập mong đợi.
- Nói như vậy chàng cũng có thể luyện chế huyền cấp linh kim đúng không ?