Hồn Thiên

Thần Vật


trước sau

Lý Tinh lắc đầu, hắn cố khép miệng để ngưng cười, từ khi nhận lấy truyền thừa thì đây là lần đầu hắn mất bình tĩnh đến như vậy.

- Bây giờ phải làm gi ? phải làm gì ? làm gì…

Bộ dáng lúc này của hắn giống như gà con lạc mẹ hoảng hốt chạy khắp nơi, trong đầu hắn đã bị hình ảnh thần hỏa che lắp lý trí.

- Đúng rồi còn có thần đồ.

Lý Tinh cảm giác nhiệt độ xung quanh đã trở lại bình thường, bức tường trắng kia cũng biến mất chỉ còn thần đồ lơ lững ở đó, Lý Tinh rời khỏi hắc xà tiến lại gần quan sát, chợt hắn nhìn thấy bên dưới thần đồ còn có một chiếc nhẫn cổ.

Vừa nhìn thấy cổ nhẫn vẻ mặt hắn lại trở nên ngây ngốc.

- Hôm nay là thứ mấy ?

Lý Tinh cẩn thận quan sát cổ nhẫn, từng hoa văn được điêu khắc bên trên rồi hắn chợt nhận ra thứ này không thể giả được nếu là hàng giả thì sớm đã bị thần hỏa thiêu rụi.

- Càn khôn giới chỉ thật sự là càn khôn giới chỉ.

Đây là một trong những thứ có thể thu được thiên địa thần hỏa nếu Lý Tinh đoán không lầm thì ngọn thần hỏa này được chủ nhân của càn không giới chỉ phong ấn ở đây, không biết tên kia có một đích gì nhưng đã vô tình tiện nghi cho hắn.

Lý Tinh đeo giới chỉ vào tay, một đoạn kí ức xuất hiện trong đầu hắn, ở một nơi nào đó có 3 người đang đánh nhau, một bên là lão đầu áo đen bên còn lại là một đôi nam nữ, dựa vào uy lực chiêu thức của 3 người thì Lý Tinh khẳng định bọn họ đều là thần cấp.

- Âm dương lão nhân mau giao ra thần hỏa.

- Ngọn thần hỏa này nằm trong tay Thánh hỏa giáo các ngươi lâu như vậy cũng nên đổi chủ.

- Nếu hôm nay không giao thần hỏa thì ngày mai chính là ngày diệt môn của Âm dương ma giáo.

- Có bản lĩnh thì đến lấy.

Đại chiến thêm một lúc thì hắc bào lão đầu bị trọng thương, lão hét lớn một tiếng cơ thể nổ tung thành từng mãnh, thần thể tự bạo dẫn đến không gian vỡ nát, càn khôn giới chỉ bay xuyên qua giới cấm rơi xuống một mảnh đại lục, va chạm khủng khiếp tạo thành một cái hố lớn hơn mấy trăm dặm cũng chính là Tây hồ ngày nay.

Lý Tinh chợt nhớ đến đoạn kí ức của ám ngục địa long xà cũng có một thứ từ trên trời rơi xuống sao đó tạo thành Thiên Nhãn thần hồ, về kích thước thì Thiên Nhãn thần hồ lớn hơn Tây hồ đến mười mấy lần, không chừng thứ rơi xuống kia còn lợi hại hơn càn khôn giới chỉ.

- Thật đáng chờ đợi.

Thiên Nhãn thần hồ hắn nhất định phải đến nhưng vẫn phải có thời gian chuẩn bị, hắn đưa một tia thần thức vào giới chỉ phát hiện bên trong chỉ là một mảnh hoang tàn, có lẽ những thứ ở đây đã bị thần hỏa thiêu rụi, kể cả tàn hồn của lão đầu kia.

Ý niệm vừa động nơi hắn đứng chỉ còn lại một chiếc nhẫn sao đó Lý Tinh lại xuất hiện ở chỗ cũ, hắn thử lại mấy lần để chắc chắn thứ cầm trong tay không bị quá hạn sử dụng.

×

— QUẢNG CÁO —

- Đúng là bảo vật.

Hắn đeo giới chỉ vào tay, ánh mắt nhìn tới chỗ hắc xà, khóe miệng nhếch lên, hắn đi tới bên cạnh trận đồ, đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một ý tưởng.

- Thiên địa cấm trận, diệt.

Mặt đất rung chuyển, một cổ khí tức hủy thiên diệt địa lang tỏa khắp Tây hồ, hồn khí trong phạm vi mấy trăm dặm bị cấm trận hút khô, 108 trận kỳ biến thành 108 kim thân chia thành 36 thiên can được làm từ thiên cấp linh kim và 72 địa sát được làm từ địa cấp linh kim.

Mỗi một kim nhân cầm trong tay một món binh khí bắt đầu đồ sát, mũi giáo xuyên qua Huyết Nhãn hắc sa, thanh đao chém chương ngư thành hai đoạn, vô cùng tàn bạo, bên trong thiên địa cấm trận yêu thú không thể sử dụng hồn lực chỉ có thể dùng sức lực đối địch nhưng da thịt bọn chúng sao có thể so với linh kim.

Lý Tinh điều khiển trận đồ vây đám yêu thú vào một nơi sao đó ra lệnh cho đám kim nhân bắt hết bọn chúng, tên nào kháng cự lập tức lên đường.

- Thu.

Sao khi thu một mảnh thủy vực vào bên trong càn khôn giới chỉ Lý Tinh tiếp tục thu 108 kim thân vào trận đồ rồi quay trở lại hắc xà.

Lúc này đám người Trường Hà vương quốc vẫn ở bên dưới Tây Hồ, sắc mặt mỗi người tái nhợt như tờ giấy trắng, khí tức hủy diệt lúc nãy quá kinh khủng cả đời của bọn chúng chưa từng thấy qua cũng không thể quên được.

- Trưởng lão vừa rồi là thứ gì vậy ?

- Ta cũng không biết.

Trường Trung Học lắc đầu, cả đời lão chưa bao giờ cảm nhận tử vong đến gần như vậy, chỉ cần lão nhắm mắt thì sẽ không có cơ hội mở mắt ra một lần nữa.

- Mau rời khỏi nơi này.

Cả đám vội rời đi, cả Tử hà linh chi cũng không màng đến, an toàn là trên hết.

Bên trong hắc xà một nam một nữ đối diện với nhau, trong lúc thu lấy bảo vật hắn đã quên ở bên cạnh còn có một nữ tử mà vô tình nữ tử ấy lại nhìn thấy được càn khôn giới chỉ.

- Mộng tiên tử nói xem ta nên giải quyết chuyện này như thế nào ?

Mộng Tử Đài ngồi thất thần, cả người như một cành cây khô mất dần đi sinh mệnh, giọng nói lạnh nhạt vô cảm.

- Giết ta đi.

- Vậy ngươi muốn chết như thế nào ? chết đuối, chết thiêu hay là chết độc ?

- Tùy người.

×

— QUẢNG CÁO —

- Ta thật lòng không nỡ xuống tay.

Lý Tinh không phải là người bản địa, hắn đến từ địa cầu nơi mà sinh mạng là thứ đáng quý nhất, nếu không phải tình thế bắt buộc hắn sẽ không ra tay giết người nhưng đáng tiếc lần này hắn không thể không xuống tay.

Tin tức hắn có được càn khôn giới chỉ một khi truyền ra ngoài nhất định sẽ nỗi lên không ít sóng gió, thất phu vô tội hoài bích có tội người nắm giữ bảo vật nhất định phải có thực lực tương ứng.

Lý Tinh đi tới bên cạnh nàng, ánh mắt do dự không quyết, lý trí bảo hắn ra tay nhưng con tim lại ngăn cản.

- Mỹ nữ như thế này nếu giết nhất định sẽ bị trời phạt.

Cuối cùng cũng tìm được một lý do chính đáng, hắn ngồi xuống nhỏ giọng khuyên bảo.

- Dù sao cũng chết hay là chúng ta tâm sự một chút được không ?

Lý Tinh nhìn vẻ mặt lạnh như băng của nàng ngay cả một chút phản ứng cũng không có.

- Ngươi đã tính chuyện hậu sự chưa ? muốn an tán ở đâu ? mua quan tài loại nào ? những chuyện này ta có thể giúp được.

- Ngươi có di ngôn gì không ? địa chỉ thường trú ? phụ mẫu còn hay mất để ta biết mà thông báo ?

- Y phục của ngươi mua ở đâu vậy ? chỉ ta mua với.

- …

- Không phải chỉ bị phế hồn mạch thôi sao, cùng lắm thì lão tử giúp ngươi khôi phục.

Mộng Tử Đài như tỉnh giấc nàng nhìn nam tử bên cạnh, khi thấy tu vi của đối phương còn không bằng một phần của mình, ánh mắt trở nên thất lạc.

Lý Tinh nhìn thái độ khi dễ của nàng sắc mặt có chút mất hứng.

- Ngươi không tin ta ?

Nàng vẫn im lăng, hắn tiếp tục nói.

- Dù sao ngươi đã quyết tâm đi chết sao không thử một lần, hay là như thế này ta với ngươi sẽ đánh cượt nếu ta khôi phục được hồn mạch thì ngươi đáp ứng ta một điều kiện còn nếu ta chữa không khỏi thì chết như thế nào tùy ngươi quyết định.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện