Năm ngày sao, đám người hoàng gia học viện tiến vào Thương Vân thành, nơi này chỉ cách Tây Hồ hơn 10 dặm đường. Bên trong thành có vô số hàng hóa được bài bán chủ yếu là lấy từ Tây Hồ, vì khoảng cách hai nơi khá gần, thời gian vận chuyển nhanh nên đa số hàng hóa ở đây đều thuộc loại tươi sống.
Đường Vân dẫn mọi người tới một khách điếm nghĩ ngơi, sáng ngày mai sẽ tiến vào Tây Hồ.
Lý Tinh vừa tiến vào phòng đã bị người khác rõ cửa.
- Tới liền.
Bên ngoài là Đường Hi, Tử Nghiên đang dùng ánh mắt hưng phấn nhìn hắn.
- Các ngươi uống lộn thuốc sao ? nhìn ta như vậy làm gì ?
Tử Nghiên nhanh nhẹn lên tiếng.
- Bọn ta muốn đi mua thức ăn.
- Ừ… đi đi.
- Ngươi không muốn đi cùng sao ?
- Ta cưỡi chim mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.
- Nếu ngươi không đi thì bọn ta sẽ đi rủ Lỗ Dương.
Lý Tinh nghe tiểu nha đầu nói, vẻ mặt sáng hẳn lên.
- Ta hết mệt rồi, mau đi thôi.
Ba người rời khách điếm đi dạo vài vòng bên trong Thương Vân thành, Lý Tinh nhàm chán nhìn xung quanh xem thử có hàng tốt giá rẻ thì mua còn hai tiểu nha đầu lại bận rộn đi tìm đặt sản nơi này.
Một lúc sao, Tử Nghiên kéo mọi người tới một cửa hàng bán cua.
- Hai ngươi thấy Quy giải ở đây thế nào ? mỗi người một con nha.
Lý Tinh nhìn con cua có cái mai như mai rùa, bề ngang dài hơn hai thước sao đó lại nhìn thân hình khoảng 1m 65cm của Tử Nghiên.
- Ngươi có chắc là ăn hết con này không ?
- Yên tâm bổn tiểu thư ăn rất tốt.
Lâm Tử Nghiên gật đầu chắc chắn, nói về ăn uống nàng nhất định là một thiên tài. Lý Tinh quay qua nhìn Đường Hi.
- Ngươi cũng thích ăn cua sao ?
Đường Hi khẽ lắc đầu, nàng chỉ qua một cửa hàng gần đó.
- Ta thích ăn Huyết Tử Hà.
- Vậy chúng ta đi mua Huyết Tử Hà.
Lâm Tử Nghiên nhìn hai người rời đi liền kéo Lý Tinh lại.
- Nè ngươi chưa trả hồn thạch mà.
- Ta không ăn thì sao phải trả.
×
— QUẢNG CÁO —
- Chẳng lẽ ngươi lại bắt một nữ nhi chân yếu tay mềm như ta trả hồn thạch sao ?
- Vậy chẳng lẽ phải bắt một tên thân cô thế cô, không nhà không cửa như ta trả tiền.
- Ngươi… ngươi đừng hòng ngụy miệng, Đường Hi nói mấy ngày trước ngươi vừa thắng 100 vạn hồn thạch ở Đổ phường.
Lý Tinh trừng mắt nhìn Đường Hi, tiểu nha đầu này sao lại để lộ tài phú của hắn cho người ngoài biết chứ. Đường Hi dùng ánh mắt xin lỗi nhìn hắn.
- Ta không cố ý.
- Không sao, số hồn thạch đó ta dùng để làm đại sự nên không thể tùy tiện sử dụng nếu Tử Nghiên tiểu thư muốn ta trả hồn thạch thì ta chỉ còn cách bán hồn thú để trả.
Lâm Tử Nghiên nhìn bộ dáng hi sinh của hắn chỉ hận không thể một cước đá chết tên đó.
- Không cần, để bổn tiểu thư tự trả.
Vì hai tên kia không ăn cua nên Tử Nghiên chỉ mua một con, lúc nàng quay lại thì nhìn thấy một cảnh tượng khiến nàng suýt té ngửa, tiểu tử kia lấy ra một đóng hồn thạch để mua hai con Huyết Tử Hà.
- Không phải ngươi nói hồn thạch của ngươi dùng để làm đại sự sao ?
- Đối với ta mua thức ăn cho Đường Hi chính là đại sự.
- Ngươi… ngươi chờ đó…
Tử Nghiên tức giận dặm chân, Đường Hi đứng bên cạnh đỏ mặt cuối đầu, trong lòng có chút vui mừng nho nhỏ.
Sao khi mua được một ít thức ăn, ba người quay trở lại khách điếm giao số thức ăn cho chủ điếm chế biến, còn mình thì lên phòng nghỉ ngơi. Lý Tinh vừa vào phòng, một bóng đen lập tức xuất hiện trước mặt hắn.
- Tiểu tử ngươi đúng là đồ hám ăn.
Tiểu hắc xà không trả lời mà há ra cái mồm to của nó, Lý Tinh hiểu ý liền ném cho nó một góc linh dược màu đen, gốc ám dược này là hắn vô tình mua được ở vương thành bên trong mang theo một chút ám hệ có thể khôi phục thêm một chút sức mạnh cho Ám ngục địa long xà.
Cho rắn ăn