Hôn Nan Tòng

Chương 15


trước sau

Sau khi bị ánh mắt của Lâm Đại thiếu dọa sợ một phen,Hàn Cảnh Thần liền dùng tất cả những tư ngữ hoa mỹ ca ngợi mà mình có thể nghĩ ra ngợi ca Lâm Đại thiếu ,mà Lâm Đại thiếu lại vô cùng hưởng thụ.Khi mà Hàn Cảnh Thần nói mấy lời đó,hắn nói cực kỳ khôn khéo ,không phải loại huých toẹt ra anh thật sự rất..thật sự rất...đâu.Mà là đầu câu lúc nào cũng phải chêm vào:"Dịch Phong có nói với tôi là",một tên cuồng em trai như Lâm Đại thiếu đúng là càng nghe càng thấy mát hết cả lòng,cái nhìn với Hàn Cảnh Thần xoay chuyển 180°.Thì ra em trai cưng của mình ngoài mặt chẳng biểu lộ nhiều,bên ngoài lại ca ngợi mình nhiều như vậy ,em ấy yêu mình như thế,mình phải ngày một yêu em ấy hơn mới đúng.
Lâm Đại thiếu được khen tới tâm hoa nộ phóng* ,sau khi đưa đồ lên phòng cho Hàn Cảnh Thần thì vội vã rời đi bàn chuyện làm ăn,nhìn cái xe kia oai phong lẫm liệt phóng đi ngay trước mắt ,Hàn Cảnh Thần quay đầu lại,đụng ngay mặt Lâm Nhị thiếu.
tâm hoa nộ phóng: cực kì vui mừng , sung sướng
Hàn Cảnh Thần: "..."
Lâm Nhị thiếu: "..."
Được rồi được rồi ,Hàn Cảnh Thần khoác vai Lâm Nhị thiếu: "Đi thôi,tối nay ăn gà nướng gừng."
Trừ anh trai nhà mình,từ bé tới lớn Lâm Dịch Phong cực kỳ ghét có người động vào người mình,nhưng lần này,cậu lại không hất tay Hàn Cảnh Thần ra.Bởi vì Hàn Cảnh Thần nói tối nay sẽ làm gà nướng gừng mà hắn thích nhất chứ không phải là như anh trai ,suốt ngày chỉ có mỗi thịt bò bít tết,tay nghề của anh trai chẳng tiến bộ,chỉ có cậu là suốt mấy năm không có từ chối ,anh ấy nên cảm ơn mình mới đúng.Lâm Đại thiếu mà biết được tiếng lòng của em trai thân thương,nói không chừng sẽ quay lại ,đánh chết Hàn Cảnh Thần luôn ấy chứ ,nhưng mà,chẳng ai ngoài Lâm Nhị thiếu biết cậu đang nghĩ cái gì.
Đem chuyện cuối tuần này tạm gác qua một bên,Hàn Cảnh Thần bắt đầu tập trung vào việc rèn luyện thân thể.Hai tháng trước,lúc mà hắn còn là diễn viên ,vẫn duy trì tập luyện thể dục thể thao,nhưng từ khi xuyên vào người này,bởi vì bị bệnh,tình trạng sức khỏe không tốt,nên không thể thực hiện những động tác mạnh.Sau khi có chỉ định của bác sĩ ,hắn mới dám sắp xếp kế hoạch tập luyện.
Mục tiêu trước mắt của hắn là phải trở thành một diễn viên,tiếp theo mới là trở thành Ảnh Đế.Đạo lý "một hơi ăn không mập" đến đứa ngốc còn hiểu ,phải từ từ tích lũy kinh nghiệm mới lên làm Ảnh Đế được.Đầu tiên,phải trở nên nổi tiếng,bước đầu để nổi tiếng chính là rèn luyện thân thể cho tốt.Dáng người gà luộc như hiện tại đúng là chẳng đáng mong chờ được nhiều.
Lâm Nhị thiếu là Thiếu gia của Hắc bang,đương nhiên cũng cần phải tập thể dục,nhưng buổi sáng cậu có thói quen ngủ nướng,đến trưa mới dậy ,làm vài động tác.Hàn Cảnh Thần thì ngược lại,hắn dậy sớm hơn,nhưng phương pháp của hắn là chạy bộ.Trong trường còn thiếu những thầy giáo thể chất,nhưng những giáo sư ở lại lại không ít ,Hàn Cảnh Thần vốn chẳng để ý.Nhưng được khoảng mấy ngày ,Hàn Cảnh Thần phát hiện ,có 2 vị giáo sư sáng nào cũng đúng giờ đúng địa điểm tập Thái Cực quyền ,hắn ngỏ ý muốn học ,2 giáo sư lại vui vẻ mà chỉ cho hắn.
Thật ra,hắn không chỉ là diễn viên,mà đôi khi còn là diễn viên đóng thế , đương nhiên cái nghề này so với diễn viên vất vả hơn nhiều , nhưng tiền thu vào lại không cao.Lúc Hàn Cảnh Thần "chết" , hắn còn đang kí hợp đồng đóng thế cho một tên diễn viên khác.Làm diễn viên đóng thế vô cùng gian khổ ,suốt ngày treo mình trên dây cáp ,mấy cảnh sơn động võ lâm tranh đấu đều một thân một mình hắn đảm nhiệm,cuộc sống rất tệ.
May mắn thay ,đạo diễn đối xử với hắn rất tốt,cũng biết hoàn cảnh của hắn mà điều chỉnh lại động tác dễ dễ một chút.Trước lúc diễn cũng phải cùng huấn luyện viên luyện tập,cho nên sức khỏe của hắn vẫn rất tốt , sinh hoạt cũng không có chuyển biến nhiều.
Đi theo hai lão nhân gia tập luyện Thái Cực Quyền mỗi ngày,mặc dù eo mỏi lưng đau,nhưng đều có lợi.Hàn Cảnh Thần đã có thể chạy thêm hai vòng sân mà không cần thở hổn hểnh như sắp đứt hơi đến nơi nữa.Hai lão nhân gia nói gì hắn cũng nghe , vì hắn do bà nội một tay nuôi dưỡng , nên đối với người già đều rất kính trọng.May mắn thay,bà nội ra đi rất bình thản , chỉ tiếc là chưa được ôm chắt đã nhắm mắt.Còn về phần đứa con bất hiếu kia,bà đã sớm quên,cháu trai còn tốt hơn gấp vạn lần.
Nhắc tới chuyện rèn luyện thân thể của Hàn Cảnh Thần thì càng không thể nhắc tới việc học trên giảng đường của hắn.Theo học khoa Điện Ảnh là ước mơ tha thiết của Hàn Cảnh Thần ,đó chính là con đường của nghệ thuật biểu diễn chuyên nghiệp.Nơi này yêu cầu sinh viên phải có tư chất nghệ thuật tốt ,có đầu óc sáng tạo và tư duy cùng với khả năng quan sát,giải quyết,khái quát công việc,có thể áp dụng nghệ thuật,phân tích nhân vật.
Là một khoa của một trường đại học Qúy tộc,mặc dù không đi đầu,nhưng không có nghĩa là Khoa Điện ảnh không theo kịp thủy triều,không theo kịp bước chân của trường.Khoa Điện ảnh của trường bao gồm những chuyên ngành nhỏ khác nhau:Chuyên ngành biểu diễn tổng hợp,chuyên ngành biên kịch điện ảnh và truyền hình ,chuyên ngành nghiên cứu lịch sử điện ảnh,chuyên ngành MC,chuyên ngành giảng dạy nghệ thuật,...
Biểu diễn chuyên nghiệp bao gồm những chương trình học:kỹ xảo ngôn ngữ,âm thanh,thanh nhạc,hình thể,biểu diễn ngôn ngữ hình thể.Công tác truyền hình bao gồm những chương trình:đạo diễn,ngôn ngữ nghe nhìn,tạo hình trang điểm,sản xuất phim nhựa,lịch sử điện ảnh trong và ngoài nước,khái luận nghệ thuật.
(Đoạn trên tôi chém đấy chứ hoa mắt lên toàn mấy cái mình chưa nghe bao giờ)
Đó là tất cả chương trình học của Hàn Cảnh Thần,nhưng bây giờ hắn vừa mới năm nhất,nên trường chỉ đặt yêu cầu chủ yếu chưa nhiều,lúc này,khoa đã bắt buộc sinh viên phải chọn 2 môn bắt buộc,mỗi vị giáo sư được mời về giảng dạy đều là những nhân vật có tiếng trong ngành , chỉ cần nói tên thôi cũng khiến tất cả mọi người phải giơ ngón cái lên mà khen ngợi.Tuy rằng Khoa Điện ảnh chẳng phải là cái tên đứng đầu,nhưng có rất nhiều người gửi con em họ vào đây.Sau này tốt nghiệp,tiền đồ thênh thang rộng mở,mặc dù không là diễn viên,nhưng những nghề khác chắn chắn cũng làm nên thành tựu.
Nếu mà nói,trường học dành cho Qúy tộc thật ra rất kém cỏi ư?Không đâu,bọn họ không chỉ có tiền,mà còn có rất nhiều những cái khác nữa.Nếu cậu muốn vào học ở đây,cậu có đủ tiền không?Nhà của cậu có địa vị không?Có thể khiến cho trường Hoàng Phủ lớn mạnh thêm không?Nếu như cái gì cũng không,xin mời cậu lui đi.
Hàn Cảnh Thần vùi đầu vào học vô cùng nghiêm túc,thân thể hắn cũng ngày càng khỏe mạnh , nước da từ tái nhợt cũng đã trở nên bình thường.Tất cả là nhờ sự đốc thúc luyện tập của trợ lý giáo sư thể dục cùng sự cố gắng của bản thân hắn.Một chữ "mã" làm dấu tích,bây giờ hắn có thể xoạc chân không chút khó khăn.(Đoạn này mình không hiểu,hình như trong chữ "mã" có một nét ngang thẳng tắp) Đương nhiên là sau khi hắn tự ngược,đi tìm thầy giáo vào một tháng trước.
Đó là buổi học đâu tiên,vị trợ lý giáo sư trẻ tuổi đang chỉ đạo học viên làm nóng cơ thể,sau đó nhìn bọn họ luyện tập.Tất cả các mỹ nam mỹ nữ đều đem dáng vẻ cao quý,xoạc chân thẳng tắp,chỉ còn Hàn Cảnh Thần mở lớn chân,vẫn chưa thể tiếp đất được.Vì thế,hắn đành mở miệng hỏi giảng viên xem có cách nào để hắn xoạc được không.Vị giảng viên xinh đẹp gật đầu nói có,hắn còn chưa kịp mở miệng hỏi cách gì,đã bị người này dùng hết sức bình sinh mà ấn xuống...
Cả lớp học lặng im: "......."
Hàn Cảnh Thần: "......."
Đúng là...không thể chấp nhận nổi mà.
Cô giáo này thật vô xùng quyết đoán,không hổ là giáo viên trong giới quý tộc,ra tay nhanh gọn lẹ đối với mấy tên con ông cháu cha.Hàn Cảnh Thần đau khổ không nói lên lời,tại chính nơi này rơi ra giọt lệ nam nhi trân quý.Bị giáo viên cho một kích trí mạng,Hàn Cảnh Thần cảm thấy mình khóc đến mức run cả chân,đụ má tại sao giáo viên kiểu gì xinh thế này mà lại ra tay ác độc thế cơ chứ,đã thế còn khẽ hỏi Hàn Cảnh Thần: "Phương pháp này ổn đấy chứ nhỉ?" Hàn Cảnh Thần thề,từ sau này trở đi cứ gặp người này là trốn!
Sau khi lãnh đủ đòn của giáo viên xinh đẹp,Hàn Cảnh Thần tay chân run lẩy lẩy lết về KTX,Lâm Nhị thiếu vừa mới tan lớp về nhà,tự nhiên lại thấy Hàn Cảnh Thần gác chân lên ghế salon,nhíu mày.
Lâm Nhị thiếu: "Hàn Cảnh Thần,tư thế ngồi bất lịch sự quá."
Hàn Cảnh Thần mặt không đổi sắc phản đòn: "..Tối nay tự ra nhà ăn mà giải quyết."
Lâm Nhị thiếu vội sửa lại: "Hàn Cảnh Thần,tư thế ngồi trông thoái mái quá đi."
Hàn Cảnh Thần: "......" Cái tội nói dối,cứ ra nhà ăn mà giải quyết đi!
Đúng giờ ăn,chuông báo của KTX vang lên,bạn học Tiểu Đinh vẫn thấy Hàn Cảnh Thần dang rộng chân một mình chiếm lấy cái ghế,từ tốn nói: "Cậu bị nam nhân bạo cúc đúng không?"
Hàn Cảnh Thần tiếp tục duy trì hình tượng mặt than: "......"
Lâm Nhị thiếu đang chăm chú chơi PSP,nghe thấy thế bỗng nhiên quay mặt qua nhìn mông Hàn Cảnh Thần,bạo cúc á?
Không nghe thấy Hàn Cảnh Thần trả lời,Tiểu Đinh tiếp tục luyên thuyên: "Chẳng lẽ là thật sao?"
Cuối cùng thì Hàn Cảnh Thần cũng không chịu nổi ánh mắt trắng trợn của Lâm Dịch Phong,Hàn Cảnh Thần nghiến răng nghiến lợi mà giải thích: " Tập thể hình,mệt,bữa tối ra nhà ăn mua đồ rồi đóng gói về đây."
Lâm Nhị thiếu liếc mắt nhìn Đinh Triết Lỗi,cậu ta liền lấy ví rồi đi ra cửa,nhìn Hàn Cảnh Thần như con cả chết nằm vắt vẻo trên salon rất buồn cười,nhưng cậu ta không thể cười,bởi vì Lâm Nhị thiếu không cười,nhịn cười gì đó quả thực quá đau khổ.
Thế nên,sau khi Đinh Triết Lỗi đóng cửa,Hàn Cảnh Thần nghe thấy tiếng cười điên cuống của cậu ta.
Hàn Cảnh Thần trừng Lâm Nhị thiếu: "Cậu cũng thấy rất buồn cười phải không?"
Lâm Nhị thiếu: 'Ừ"
Hàn Cảnh Thần: "....."
Tại sao cậu lại nói ra những lời cay đắng như vậy,cậu nói dối một chút thì cậu sẽ chết dao?Hả?Hả?Hả?
Hàn Kích Động thử di chuyển hai cái chân đã sớm cứng ngắc như sáp của hắn,trong đầu chỉ hiện ra mấy dòng sau..
...Uá úa úa,đau quá đi mất,đau muốn đổ máu,muốn giết người,so với bị bạo cúc còn thảm hơn..
Cái tên giảng viên này quá đáng,cuối năm làm phiếu đánh giá,tôi sẽ cho cô điểm âm luôn,cô đang bắt nạt một vị ảnh đế tương lai như tôi đấy.
Tuy vậy,những cái này đều tốt cho Hàn Cảnh Thần.Sáng sáng,hắn lại chạy đi tìm hai lão nhân gia học Thái Cực Quyền,họ còn sẵn sàng dạy cho Hần Cảnh Thần mấy quyền cước phòng thân,dần dần,sức khỏe Hàn Cảnh Thần ngày một tốt,các cơ thịt cũng có chút rắn chắc,nhưng thế đã tiêu tốn của hắn cả tháng trời.
Hàn Cảnh Thần có thói quen đọc sách trước khi đi ngủ,cơn gió mùa thu lùa vào căn phòng nhỏ,gợi lên bức màn mở ảo,Hàn Cảnh Thần gấp sách lại,hắn vẫn nhớ rằng mình xuyên vào một bộ ngôn tình chuyển thế,khoảng thời gian này là lúc nữ chính đi phỏng vấn làm trợ lý thư ký tổng tài đây mà.
Đại Học Hoàng Phủ là do Tập đoàn Hoàng Phủ sáng lập,vậy nên hàng năm sẽ tuyển một số thực tập sinh vào hỗ trợ,vì thể hiện thành ý của sinh viên,trường học không phái xe đưa đón gì cả,mà danh sách hàng năm bao giờ cũng đầy người.Năm nay,nữ chính Ân Nhược Ly cũng là một trong số đó.
Hàn Cảnh Thần không biết nữ chính có trở thành trợ lý thư ký tổng tài hay không,nhưng hắn biết rằng,hắn chuẩn bị đi casting một vai diễn trong một bộ phim truyền hình,kịch bản tạm thời không,nhưng hắn nghĩ hắn nên thử một lần.
Sau đó,hắn sẽ trở thành diễn viên,chính thức thoát ly khỏi Bất ngờ gặp gỡ tổng tài hàng tỉ tỉ ư?Thật buồn cười..
Nhưng ông trời lại không cho hắn được toại nguyện,nghe nói,vai chính của bộ phim là một minh tinh khá nổi tiếng – Lục Tiềm Tri,tuy đóng phim,nhưng thân phận thực sự của anh ta là Tứ Thiếu gia của Lục gia,một trong tứ đại tài phiệt.Máu chó hơn nữa là,anh ta cũng là nam phụ trong Bất ngờ gặp gỡ tổng tài hàng tỷ tỷ.Anh ta bước vào giới giải trí chỉ để đùa cho vui,nhưng nổi tiếng vì chẳng bao giờ đón nhận những phản hồi thật lòng,nên bị đánh giá là người nóng nảy,phóng đãng,không kiềm chế nổi bản thân.
Moi được một chút thông tin từ bạn cùng lớp,Hàn Cảnh Thần yên lặng nhủ thầm trong lòng: Mình quyết định tha thứ cho anh ta,bởi vì mình là người biết điều.
Có minh tinh nổi tiếng,gia thế lại khủng như thế,bộ phim này,nhân vật chính chỉ là mây bay...
Mình đã trở lại=))))
Lạm quyền tí :v cho mình hỏi readers nhà mình có bạn nào học chuyên Ngoại Ngữ không?Mình cần bí quyết để các bạn học và nhớ được từ vựng!!Xin hãy giúp mình với ạ.
Mà mãi chưa tới đoạn hay vầy nè ~


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện