Hôn Anh Nói Ngủ Ngon

Chương 8


trước sau


Chương 8: Chỉ nói thôi thì chưa đủ  

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com được edit bởi Quán Trà Đào Cam Sả. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen247. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lúc Phó Nam Hề đi đến mới biết thì ra đạo diễn và bà của cô là đồng hương*, vào ngày Tết, trong nhà cũng ăn món Thập cẩm truyền thống này.
 
*Đồng hương: Người cùng 1 quê.
 
“Ở bên ngoài không dễ ăn được món của quê hương aizzz” Đạo diễn cảm thán nói.
 
Phó Nam Hề cười cười, “Vậy tí nữa ngài phải ăn nhiều một chút nha, em làm rất nhiều đó.”
 
Đạo diễn gật đầu, “Ai zô~ thật sự rất vui. Không nghĩ tới chúng ta ngược lại rất có duyên, về sau còn có cơ hội thì hợp tác nhé!”
 
“Không thành vấn đề ạ, đạo diễn! Nếu ngài muốn ăn, trước khi em rời khỏi đoàn phim lại làm cho ngài một lần nữa. ”
 
Đạo diễn vỗ tay một cái, “Ai ai ai! Rất tốt! Rất tốt!”
 
Trong lúc hai người hàn huyên, những người khác cũng đã chuẩn bị xong bữa tối.
 
Ăn món ăn do chính mình làm ra, sức ăn của mọi người đều tăng vọt, chỉ trong chốc lát đã quét sạch hết món ăn. 
 
Trong số đó, món ăn do Phó Nam Hề làm ra được mọi người nhất trí khen ngợi.
 
Tiểu Đường còn ủy khuất đáng thương tìm cô lên án: “Chị Hề, tại sao chị không làm nhiều một chút chứ ? Em ăn chưa đến hai đũa đã hết rồi.”
 
Phó Nam Hề ngạc nhiên mở to hai mắt, “Ông chủ của cậu không chia cho cậu chút nào sao? Tôi chia cho anh ấy một phần rất nhiều mà, anh ấy chắc hẳn là ăn không hết đâu.”
 
Tiểu Đường “Chậc” một tiếng, lần đầu tiên biểu hiện sự khinh bỉ đối với Cố Hoài Lương. 
 
“Đừng nói nữa, ông chủ của em thật sự quá keo kiệt! Ngay cả một miếng cũng không chịu chia cho em.”
 

Phó Nam Hề có chút kinh ngạc, nhìn thoáng qua vị trí của Cố Hoài Lương, phần ăn trước mặt anh quả nhiên đã hết rồi. 
 
Một tay Cố Hoài Lương đặt trên lưng ghế, cánh tay còn lại tự nhiên rũ xuống, cặp chân dài tùy tiện tách ra, từ trên ghế dẫm xuống mặt đất. 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com được edit bởi Quán Trà Đào Cam Sả. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen247. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tư thế ngồi vô cùng càn rỡ tùy ý, nhưng trên người anh lại tản ra hương vị nhàn nhã đặc biệt. 
 
Mặt anh hơi cúi xuống, ánh mắt thản nhiên rơi vào trên bàn. Dưới cái mũi cao thẳng, là độ cong của cằm và đôi môi hơi mấp máy.. 
 
Người bên cạnh chuyện trò vui vẻ, nhưng anh vẫn trầm mặt. 
 
Một người dường như tạo thành một bộ phim điện ảnh, thời gian ở trên người anh chậm rãi trôi, giống như một pha quay chậm trong phim, mặc kệ chiếu cận cảnh bao nhiêu lần cũng không thấy nhiều. 
 
Phó Nam Hề đột nhiên có một sự xúc động muốn đem hình ảnh này chụp lại. 
 
Tay cô vừa mới sờ vào điện thoại di động của mình, thì người trong hình giống như cảm nhận được ánh mắt của cô, nghiêng đầu nhìn lại.
 
Sau đó, hướng về phía Phó Nam Hề ngoắc ngón tay, mở miệng không tiếng động mà phun ra hai chữ: “Lại đây.”
 
Phó Nam Hề chậm rì rì đi đến trước mặt anh, có chút ngượng ngùng vì bị bắt gặp, nhỏ giọng nói: “Thầy Cố.”
 
Cổ Cố Hoài Lương tựa vào lưng ghế, ngẩng đầu, một đôi mắt đào hoa với nụ cười bất cần đời, mở miệng: “Nhìn lén tôi à?”
 
Bị anh trêu ghẹo như vậy, nhiệt độ trên mặt Phó Nam Hề  “Tạch” mà một tiếng tăng cao lên.
 
Bàn tay trắng nõn liên tục xua xua trước ngực mình  “Không, không phải đâu ạ.”
 
Cô lắp bắp giải thích: “Vừa nãy em nói chuyện phiếm với Tiểu Đường, sau đó……”
 
Đột nhiên ý thức được cứ như vậy mà bán đứng Tiểu Đường cũng không tốt lắm, Phó Nam Hề không nói tiếp, ảo não thở dài một hơi. 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com được edit bởi Quán Trà Đào Cam Sả. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen247. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cố Hoài Lương cũng không thật sự muốn chất vấn cô, nhưng nhìn bộ dáng hối hận của cô, không hiểu sao lại chút buồn cười.
 
Ngày còn học trung học, các bạn nam trong lớp luôn thích đùa dai để trêu chọc cô gái mà mình thích. 
 
Khi đó, anh mãi trầm mê thể thao và kỹ thuật số nên không hiểu điều này. 
 
Nhưng bây giờ anh thật sự đã hiểu ra nguyên nhân. 
 
Quả thật làm cho người ta có chút muốn ngừng mà không ngừng được.
 
*
 
Cảnh diễn cuối cùng của Phó Nam Hề ở đoàn phim là cảnh Tiểu Mãn cãi nhau với bố mẹ. 
 
Sau khi quay xong, cô sẽ chính thức đóng máy. 
 
Trước khi đi, Phó Nam Hề rời đoàn phim để đến nhà hàng lúc trước làm một phần nhiều món Thập cẩm, sau đó bỏ vào hộp cơm thủy tinh. 
 
Sau khi trở lại trường quay lần nữa, cô mẫn cảm phát hiện bầu không khí giữa Cố Hoài Lương và Tô Mạt có gì đó không đúng. 


 
Hai người mỗi người ngồi trên ghế của mình, quay lưng về phía nhau xem kịch bản, áp suất không khí rất thấp. 
 
Phó Nam Hề đưa hộp cơm cho đạo diễn, sau đó len lén đi tìm Tiểu Đường hỏi nguyên nhân.
 
Tiểu Đường thở dài, nói ngọn nguồn câu chuyện. 
 
Là một bộ phim thương mại dựa trên niềm vui và sự hài hước nên phim 《 Chinh phục Vua Đầu Bếp 》không có nhiều cảnh diễn tình cảm lắm. 
 

Trong kịch bản, tình cảm của nam nữ chính không rõ ràng cho đến cuối cùng. Hai người ôm lấy nhau, là một kết thúc mở. 
 
Nhưng vừa rồi, biên kịch đề xuất tăng thêm một cảnh diễn tình cảm, hơn nữa lại là cảnh hôn. 
 
Tô Mạt đã đồng ý, nhưng Cố Hoài Lương lại một mực từ chối. 
 
Tô Mạt cảm thấy đây là anh công khai không cho cô ta mặt mũi, làm cô ta không xuống đài được.
 
Cô ta tốt xấu gì cũng là một trong những tiểu hoa đán nổi tiếng, nhất thời cảm thấy mất mặt không thể chịu được, rất là tức giận. 
 
“Chị Hề, chắc chắn chị biết mà? Nụ hôn đầu trên màn ảnh của anh trai em còn chưa trao cho ai đâu.” Tiểu Đường thở dài.
 
Từ khi Cố Hoài Lương xuất đạo cho đến nay, đóng vai tình cảm không nhiều lắm.
 
Nam sinh cao lãnh trong phim vườn trường, hơn nữa lại không thể yêu sớm. Anh với nữ chính đa số đều trong tình trạng ái muội, đợi tới kết phim mới tay trong tay cùng đậu vào một trường đại học. 


 
Sau đó lại đóng phim điện ảnh, vai diễn của anh đều rất nghiêm túc, có rất ít cảnh tình cảm. Diễn cảnh tình yêu nhiều nhất là trong phim nhưng giới hạn lớn nhất cũng chỉ là nam chính ôm nữ chính lên xoay vòng quanh. 
 
#Cố Hoài Lương sẽ diễn cảnh hôn sao.#
 
Không có đâu, ha ha.
 
Trong một cuộc phỏng vấn, anh đã nói rằng mình sẽ không lảng tránh những cảnh diễn tình cảm, chỉ là không chạm đến kịch bản mà thôi. 
 
Ngoại trừ một phần nhỏ là fans bạn gái(*) ra, thì phần lớn fans đều muốn xem anh diễn cảnh hôn sẽ là bộ dáng như thế nào. 
 
(*) Fans bạn gái: Xem idol là người yêu của mình, tự ship bản thân với idol và cự tuyệt tất cả các couple hay scandal tình ái có dính líu đến bạn trai của mình. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com được edit bởi Quán Trà Đào Cam Sả. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen247. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Có thể tưởng tượng, nếu thêm vào một cảnh hôn, đến lúc đó chỉ cần tung ra một phát, fans của anh khẳng định sẽ kích động không ngừng.
 
“Nhà làm phim chắc chắn là muốn lợi dụng nụ hôn đầu tiên của anh trai em để làm đề tài tuyên truyền đợt một, nhưng mà bộ phim này không cần thiết phải thêm cảnh hôn đâu.” Tiểu Đường căm giận bất bình nói. 
 
“Cảnh hôn này hôn hay không hôn cũng đều là thuận theo tự nhiên của hai nhân vật trong kịch bản, tất nhiên không thể vì mánh khóe mà phải diễn rồi? Chị thấy có đúng không?”
 
Phó Nam Hề gật đầu hùa theo “Vậy bây giờ thì sao rồi?”
 
Tiểu Đường chu chu môi, “Đương nhiên là loại ra rồi. Chị cũng không phải là không biết tính tình của anh trai em. Hơn nữa anh ấy vốn dĩ đã rất không vui rồi ——”
 
Cậu đột nhiên ngừng nói, nhìn nhìn Phó Nam Hề, vỗ đùi: “Cmn, Chị Hề chị vừa mới đi đâu vậy? Chúng em còn tưởng rằng chị không chào hỏi một tiếng đã rời khỏi đoàn rồi!”
 
Lúc Cố đại boss nhà cậu ta thay quần áo xong quay lại, đã không còn thấy cô nữa. 
 
Lúc ấy mặt anh liền trầm xuống. 
 
Sau đó lại gặp phải chuyện kịch bản, anh lập tức từ chối một cách lạnh lùng. 
 
Cũng còn may là người vẫn chưa đi.
 
“Tôi đi làm đồ ăn đưa cho đạo diễn, lúc trước đã từng hứa với ngài ấy.” Phó Nam Hề giải thích, cười nói, “Đây này, không phải tôi tới nói lời tạm biệt với mọi người hay sao?”
 
Cô đã mua xong vé xe vào buổi chiều, dự tính có thể về đến nhà vào buổi tối. 
 
“Vậy chị đi mau đi!” Tiểu Đường vội vàng thúc giục, hướng về phía Cố Hoài Lương ra hiệu.
 
Phó Nam Hề gật gật đầu, đi về phía Cố Hoài Lương. 
 
“Thầy Cố.”  Lúc Phó Nam Hề đi đến, Tô Mạt đã rời khỏi đó rồi.
 
Cố Hoài Lương ngẩng đầu, khuôn mặt có chút nóng nảy “Đi đâu vậy?”

 
Phó Nam Hề đành phải giải thích một lần nữa, sau đó nắm lấy cơ hội lần này nói: “Em đến nói lời tạm biệt với riêng thầy. Cảm ơn thầy đã chiếu cố và chỉ bảo cho em lúc diễn trong khoảng thời gian vừa qua.”
 
Cố Hoài Lương trầm mặc không nói, yên lặng nhìn cô.
 
Phó Nam Hề ngay lập tức cảm thấy có chút áp lực, căng da đầu nói tiếp: “Đúng rồi, còn có hai năm trước, lúc đó em diễn vai quần chúng trong một đoàn phim, thầy lại là khách mời. Khi đó thầy cũng từng giúp đỡ em, thật sự rất cảm ơn thầy ạ!”
 
Hai năm trước, trong một bộ phim điện ảnh cô vai quần chúng trong một cảnh ăn uống. Nữ chính lúc đó nhìn cô có chút không vừa mắt, cố ý NG rất nhiều lần để chỉnh cô.
 
Sức ăn của bản thân cô rất nhỏ, ăn thêm vài lần đã căng bụng đến nỗi phun ra.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com được edit bởi Quán Trà Đào Cam Sả. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen247. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Chuyện chèn ép người mới trong đoàn làm phim không hiếm thấy, một diễn viên quần chúng như cô cũng không ai để ý. 
 
Cô không làm được?
 
Phía sau còn cả tá người đóng thế đang chờ đó. 
 
Nên cô chỉ có thể chịu đựng.
 
Ngay khi cô cắn răng chuẩn bị đi WC móc cổ để phun thức ăn ra, thì vị khách mời Cố Hoài Lương này lại lên tiếng. 
 
Anh cau mày nhìn nữ chính, giọng điệu vô cùng khinh thường: “Một cảnh đơn giản như vậy lại NG nhiều đến thế, cô có thể cân nhắc đến việc rời khỏi giới giải trí rồi.”
 
Lúc ấy sắc mặt của nữ chính liền tối sầm lại. 
 
Khi đó Cố Hoài Lương tuy rằng còn rất trẻ, nhưng đã có trong tay giải diễn viên mới xuất sắc nhất và giải nam chính xuất sắc nhất rồi. 
 
Bị anh công khai cười nhạo như vậy, nữ chính tất nhiên rất không vui.
 
Cố Hoài Lương thấy thế, cười nhạo một tiếng nói tiếp: “Nếu cô lại NG, tôi sẽ giúp cô mua một vé máy bay trở về. Cứ coi như vì người xem mà làm từ thiện, đỡ tốn công bọn họ đến rạp chiếu phim xem lại cay mắt.”
 
Thân hình anh cao lớn, diện mạo lạnh lùng, lúc nói chuyện mang theo khí thế trên cao liếc nhìn xuống, trong lời nói nơi nơi đều có ý châm chọc. 
 
Nói xong, trường quay một mảnh an tĩnh.
 
Ai cũng biết, sau lưng Cố Hoài Lương là tập đoàn Cố thị. Anh muốn đổi một nữ chính là hoàn toàn có khả năng.
 
Bởi vì lời nói của anh, Phó Nam Hề được cứu một cách thuận lợi.
 
Lúc Phó Nam Hề nhận ra mình còn thiếu Cố Hoài Lương một lời cảm ơn, thì anh đã rời khỏi đoàn phim rồi.
 
Lần nữa gặp lại, chính là lần thử vai.
 
*
 
Phó Nam Hề nói xong chuyện hai năm trước, lại bổ sung thêm: “Tuy rằng thầy không nhớ rõ việc nhỏ này, nhưng em vẫn luôn ghi tạc trong lòng, còn nghĩ nếu có cơ hội nhất định sẽ tự mình nói lời cảm ơn với thầy.”
 
Cô dừng một chút, lần nữa chân thành nói lời cảm ơn: “Cảm ơn thầy nha, thầy Cố.”
 
Cố Hoài Lương nhìn chăm chú vào đôi mắt trong veo của cô, híp híp mắt, khóe miệng lại treo lên nụ cười bất cần: “Ồ, em muốn cảm ơn tôi như thế nào đây? Nói ngoài miệng thôi thì chưa đủ đâu.
 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện