Một cậu bé có mái màu trắng nhợt nhạt, trên cánh tay của hắn chọc ra cả mấy thanh xương vô cùng sắc bén. Cấu bé tò mò quay về phía cô bé tóc đỏ hung kia lên tiếng nói: “Chán thật đấy, tôi cứ tưởng được đánh một trận thỏa mái không nghĩ đến lại tẻ nhạt như thế này!” Trong ánh mắt của cậu bé tràn đầy cảm giác thất vọng. Hiển nhiên đối với chiến đấu, cậu bé tràn ngập khát vọng. Một đám xương trắng hếu mọc chồi ra khỏi cánh tay nhanh chóng thu vào bên trong. Trên cánh tay cậu bé lại hoàn toàn không hao tổn gì.
Một cánh tay cổ quái từ phía dưới đất chồi lên đâm xuyên qua ngực của cậu bé có mái tóc bạc trắng kia. Tuy nhiên ngay sau đó trên cơ thể cậu bé xuất hiện một khung xương. Nó biết thành từng đoạn xương vô cùng sắc nhọn mọc ở phía sau lưng đem bàn tay quái dị kia ngăn cản lại.
Phập!
Ngay sau đó chuyện không ngờ đến xảy ra. Một bàn tay trực tiếp xỏ xiên qua bộ ngực của cậu bé có hình dáng khá giống bé gái kia. Nó trực tiếp đâm xuyên qua ngực của cậu bé. Ánh mắt cậu bé tràn ngập không tin tưởng được. Máu từ miệng của cậu bé trào ra. Ánh mắt cậu bé ngước xuống thì thấy một cánh có chút già nua đã đâm xuyên thủng bộ ngực mình. Máu từ ngực cậu tuôn ra đem cánh tay ướt đẫm.
Một đám dây màu đen mang theo một thanh Kunai tấn công về phía cô bé có mái tóc đỏ hung. Cô bé Terumi phản ứng cực kỳ nhanh nhậy. Thân mình cô bé xoay lại trực tiếp đem thanh kunai trên tay mình đánh bật thanh kunai từ đám dây màu đen. Thân mình nhảy ra sau đồng thời thoát được chiêu tấn công từ dưới đất này.
Con mắt Terumi Mei không nhịn được kinh hãi, nàng hét lớn: “Yuki!” Ở dưới đất dài ra từng đoạn dây màu đen khá giống với tóc người. Nó đem trực tiếp nối với cái cánh tay đã đâm xuyên qua ngực của cậu bé có dáng vóc giống như cô bé.
Đám dây và cánh tay từ từ rút lại, cậu bé có hình dáng giống như cô bé phun ra một ngụm máu sau đó trực tiếp ngã xuống. Ánh mắt mở lớn tràn ngập không tin tưởng được khi mình bị tấn công. Thân mình ngã bịch xuống đất, con mắt mở lớn giống như không có cam lòng.
Hai người trong lúc này hốt hoảng lên không để ý được trên hai cánh tay của hắn rõ ràng có hai màu khác nhau. Một màu mới hơn so với màu còn lại giống như một người đi hai chiếc dép giống nhau nhưng rõ ràng đi một chiếc mới và một chiếc cũ.
Cậu bé có mái tóc trắng nắm chặt hai tay quát lớn: “Ngươi là ai? Cút khỏi đây cho ta!”
Vút!
Một bóng người lóe lên, một nam nhân cao lớn đạp đất đứng trước mặt của hai người. Một con ngươi màu xanh với cái nòng màu đỏ chăm chú nhìn về phía hai người. Hắn mở miệng đáp lại: “Hai đứa nhóc, các ngươi không tệ chút nào! Không nghĩ đến hai người ở cấp bậc Genin lại có thể tránh thoát được đòn vừa rồi. Quả thực đúng là không tệ chút nào cả!”
“Ngươi…” Nhất thời con mắt màu xanh xinh đẹp của cô bé Terumi mở to nhìn về phía người nam nhân mặc áo bào đen che kín người này. Nàng mở miệng với vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc: “Ngươi, ngươi không phải là Kakuzu, người mà được ngài Harusame thuê để bảo vệ chúng ta hay sao?”
“Đúng vậy! Đúng là ta đã được các ngươi thuê…” Nấp dưới tấm vải đen che mặt là một nụ cười khằng khặc của Kakuzu. Hắn mở miệng đáp lại: “Tuy nhiên ta không phải được thuê bởi Harusame mà được thuê từ Suikazan Fuguki, hắn thuê ta đến đây. Hắn thuê ta đúng là bảo vệ nữ pháp sư nhưng cũng có một nhiệm vụ khác. Đó chính là đem ba người các ngươi giết chết tại đây!”
“Cái gì?” Nghe được lời này thì Terumi Mei mở con mắt lớn nhìn về phía Kakuzu. Đôi mắt cô bé chớp nhẹ đầy kinh hãi nhìn về phía Kakuzu. Bởi vì lời này không ngờ từ chính miệng Kakuzu nói ra. Bàn tay Terumi gạt phắt ra, bộ mặt của nàng phản ứng vô cùng kịch liệt. Nàng phản đối nói: “Làm sao có thể có chuyện đó được! Ngươi đang nói dối. Họ làm sao có thể thuê ngươi đến giết chúng ta!”
Từ miệng Kakuzu phía dưới chiếc mặt nạ phát ra âm thanh có chút giễu cợt: “Tùy ngươi nghĩ như thế nào! Mặc dù ta không nghĩ đến làng Sương Mù lại bài xích Huyết Kế giới hạn đến mức như vậy. Ngay cả ba người các ngươi họ cũng không tiếc hy sinh. Huyết Kế giới hạn trên Nhẫn Giới càng ngàng càng hiếm hoi, không nghĩ đến làng Sương Mù lại lãng phí như vậy. Tuy nhiên xác của các ngươi cũng rất có giá trị nghiên cứu sẽ giúp ta tiết kiếm được một khoảng tiền không nhỏ!”
“Hừ…” Cậu bé tóc bạc hừ lạnh một tiếng. Bàn tay hắn đưa lên, cả mười đầu ngón tay hướng về phía Kakuzu. Mười đầu ngón tay chồi ra xướng trắng hếu. Ngay sau đó mười đốt ngón tay bắn ra những đầu xương với lực phá hoại cực mạnh bắn về phía Kakuzu.
“Hừ…” Kakuzu thấy được mười đầu viên đạn do xương cốt tạo thành bắn về phía mình thì hừ lạnh một tiếng. Hắn mở miệng khen ngợi cậu bé tóc bạc trắng: “Gia tộc Kaguya không hổ danh là cận chiến đứng đầu trên thế giới Nhẫn Giả. Tuy nhiên dù hôm nay các ngươi có huyết kế giới hạn thì các ngươi cũng khó mà sống sót!”
…
Bàn chân Uchiha Akira giảo bước trong khu rừng, hắn trực tiếp sử dụng loại nhẫn thuật thời không chạy nhanh thoát ly đi. Tuy nhiên khiến cho Uchiha Akira đột nhiên dừng lại bước chân. Hắn dùng thời không nhẫn thuật trực tiếp quay về phía vị trí vừa di chuyển xong.
Ánh mắt Uchiha Akira liếc qua về phía đám cây cối. Hắn thấy được từng cái xác Ninja nằm ngổn ngang khắp nơi. Mặc dù mỗi người đều bị một phát chém giữa cổ hoăc xuyên qua bụng đạt đến chí mạng. Tuy nhiên đôi mắt Uchiha Akira nheo lại nhìn về phía những cái xác.
Hắn bước từng bước về phía cái xác, bàn tay đưa vào trong ngực rút ra một cây châm bạc. Con ngươi quét về phía một cái xác. Miệng cái xác đang chảy dòng dòng ra một dòng máu. Vết máu mầu đen đem mảnh đất biến thành đen. Điều khiều cho Uchiha Akira cảm giác quái dị đó chính là vết máu thấm xuống dưới đám cây cỏ đem đám cây cỏ héo rũ.
Khi ngón tay Uchiha Akira đem châm bạc cắm nhẹ trên đất thì ngay lập tức châm bạc biến thành màu đen xì. Đôi mắt Uchiha Akira trở nên ngưng trọng, hắn mở miệng nói: “Độc tố thật sự là mãnh liệt!” Hắn nhẹ nhàng lắc lắc đầu cảm thán nói: “Độc dược này e rằng dùng cho đối phó với người cấp bậc Kage thì họ cũng bị ảnh hưởng ấy chứ đừng nói là Jounin”
Sử dụng chút tinh thần lực quét qua thân thể của đám người ở đây, Uchiha Akira trực tiếp vươn ra đem bàn tay của mình chui vào túi áo của người Ninja không có hộ ngạch này. Hắn lấy ra được một cái hộ ngạch có ký hiệu những dấu xược nho nhỏ biểu tượng cho sương mù. Hiển nhiên đây chính là biểu tượng của làng Sương Mù.
Đứng thẳng dậy, ngón tay Uchiha Akira đưa ra gõ gõ nhẹ vào giữa trán của mình, một tay khoanh lại trước ngực. Hắn mở miệng lẩm bẩm: “Tại sao đám người làng Sương Mù này lại chết ở đây? Rất, rất nhiều chi tiết khúc mắc… Mouryou xuất thế trước, nữ pháp sư Miroku, đám người tấn công nữ pháp sư Miroku, đám trẻ làng Sương Mù, trong đó có đứa bé có Huyết Kế giới hạn… Kakuzu được người thuê…”
Sau khi suy nghĩ này thì Uchiha Akira đặt ra rất nhiều suy luận. Sự xuất thế đám người làng Sương Mù có hay không liên quan tới Mouryou xuất thế trước. Phải biết được rằng Uchiha Katon hàng ngày quan sát nữ pháp sư mới biết được Mouryou xuất thế trước. Phải biết được rằng nữ pháp sư đối với Mouryou có cực kỳ nhạy cảm giống như hai nguồn sức manh đối lập với nhau vậy. Một khi Mouryou xuất thế thì nữ pháp sư sẽ phát hiện ra ngay. Tuy nhiên đám người làng Sương Mù này rõ ràng đến so với Uchiha Akira còn nhanh hơn. Điều này đúng là một sự kỳ quặc mà Uchiha Akira cảm giác khó hiểu. Liệu có phải hay không…?
Sau khi đặt xong một đống câu hỏi thì Uchiha Akira khe khẽ thở dài một hơi. Đầu hắn ngước về phía hướng đi đền vu nữ. Thân mình của Uchiha Akira trực tiếp biến thành sóng gợn sau đó biến mất hoàn toàn tại chỗ.
Trong lúc này thì cô bé Terumi cùng với cậu bé tóc bạc có bộ dạng vô cùng trật vật. Cậu bé trực tiếp tấn công về phía Kakuzu, phải biết được gia tộc Kaguya chính là lấy cận chiến về nổi danh. Huyết kế giới hạn Tử Xung Cốt của họ được mệnh danh vô địch cận chiến. Bởi vì tiến hành cận chiến với tộc Kaguya chính là một sự sai lầm lớn.
Tuy nhiên khiến ọi người không nghĩ ra được là Kakuzu lại có thể dễ dàng như vậy khắc chế loại cận chiến này. Từ bàn tay Kakuzu thì cánh tay vọt ra, cánh tay của hắn nối với bàn tay bởi một đám tóc rối màu đen. Đám tóc rối máu đen kia vọt qua quần lấy cánh tay của cậu bé tộc Kaguya đang mọc ra đầy xương.
Mặc dù Kakuzu khóa được cậu bé lại nhưng cô bé Terumi cũng không có ý định bỏ lại đồng bạn mà chạy trốn. Hai tay cô bé ngay lập tức kết ấn, đôi môi bé hồng mở ra một luồng khói trắng trực tiếp phun về phía Kakuzu.
Xèo, xèo…
Khuôn mặt Kakuzu trở nên ngưng trọng, hắn ngay lập tức nhảy lùi về phía sau. Đám tóc cùng với da cánh tay của hắn không ngờ lại bị thứ khói trắng này ăn mòn vô cùng mãnh liệt. Đem