Hoàng Hậu Phúc Hắc

Rắc Rối Rủ Nhau Tới


trước sau

Advertisement

Chương 3: Rắc Rối Kéo TớiNàng đang say giấc nồng thì bị đám cung nữ và thái giám phá đám. Nằm trên chiếc giường Phượng hoàng bằng gỗ cứng như đá trải nhiều lớp đệm lót thật dày bị nàng lăn lộn đến nhăn nheo. Che hai lỗ tay cố gắng không nghe những gì bọn họ nói:"Hoàng hậu nương nương, mặt trời lên cao rồi! Dậy đi thôi.""Hoàng hậu nương nương, các phi tần thỉnh an đợi có người đã ngất xỉu rồi.""Hoàng hậu nương nương trưa rồi, dậy dùng ngự thiện tránh tổn hại nhan thể!"Nàng cuối cùng cũng bị bọn họ tụng kinh đến bật dậy:"Phiền chết được!"Hoa Nhược Nguyệt rời giường lại bị họ hành hạ vài tiếng rửa mặt, thay y phục mẫu nghi thiên hạ rườm rà nặng nề. Rồi trang điểm bằng một đống lớp phần dày cộm. Cái đầu của nàng bị cắm đầy những trang sức vàng to bự loè lẹt nặng muốn gãy cái cổ. Bước đi mơ màng ngồi lên ỷ phượng. Nàng quét mắt một vòng đám quý phi cùng phi tần dày nhiều lớp. Tuy không thể nhớ hết nhưng những gương gặp điển hình nàng vẫn có thể miễn cưỡng nhớ rõ nha. Giọng điệu nghiêm trang uy nghiêm cất tiếng:"Có sự thì bẩm báo một lượt. Vô sự miễn kéo dài."Các quý phi cùng phi tần nhìn nhau. Nhan phi nhanh chóng bước ra cùi xuống báo cáo:"Thần xin báo cáo, hậu cung người đông ngân sách thiếu hụt trầm trọng xin hoàng hậu giải quyết gấp ạ!"Băng phi cũng bước ra cùi xuống báo cáo:"Bẩm, hoàng hậu nương nương đêm qua Lệ Quý Phi sảy thai hiện đang an dưỡng không thể thỉnh an được xin hoàng hậu nương nương khai ân.""Lý do?""Dạ, ngự y chuẩn đoán không có kết quả ạ!"Nàng đập bàn một cái, tất cả các quý phi tần giật mình đồng loạt quỳ xuống chỉ có Ngọc Phi vẫn yên lặng ngồi đó cao ngạo không sợ hãi."Tra rõ cho ta. Dám mưu hại hoàng tự của hoàng thượng đáng tội chết. Chu cửu tộc.""Tất cả bình thân. Sau này, ta không bảo đại hành lễ thì cả người được miễn đại hành lễ."Thái giám muốn mở miệng ngăn cản đều bị nàng trừng mắt. Nàng không còn là một Hoa Nhược Nguyệt yếu đuối nhu nhược ngày trước. Nàng chính là nàng. Quy cũ do nàng đặt ra. Bất kể kẻ nào quấy rối uy quyền của hoàng hậu đều sẽ nhận hậu quả xứng đáng. Nàng không quản bọn họ sẽ leo lên đầu nàng ngồi. Vô số các cô gái và hài tử vô tội cũng sẽ bị cuống theo chết không ai biết. Nàng ghét nhất những người lòng dạ hiểm ác ngay cả đứa bé vô tội chưa chào đời cũng nỡ lòng giết hại. Tưởng nàng chỉ là

Advertisement
cọp giấy thôi sao?"Ngày mai ta sẽ mở tiệc thưởng hoa ở hậu cung các ngươi lo chuẩn bị sắp xếp!""Lý công công, ngươi cầm thiệp mời đi mời tất cả vợ của quan triều đình đến dự tiệc có thể mang theo tất cả nam và nhi nữ theo!""À, người nhớ dặn dò bọn họ mang theo ngân lượng càng nhiều càng tốt! Mỗi người tham gia phải đóng 10 lượng hoàn kim. Mà thôi đổi sang ngân phiếu cho nó tiện."Từ khi hoàng hậu tỉnh lại liên tiếp khiến tất cả mọi người đều đi từ ngạc nhiên này đến kinh hách khác.Nhìn bọn họ hở cái là cùi hành lễ mới đầu nàng rất khó chịu tưởng có thể quen nhưng sống ở xã hội bình đẳng đã hai mấy năm hở cái là có người cùi dưới chân khiến nàng vô cùng không thể quen được.Nhân tiện dịp này nàng muốn xem mẫu thân cùng huynh tỷ muội của nàng luôn thể. Nếu có thể gặp người cha là Hoa tướng quân uy danh khắp nơi sủng con gái có thừa thì càng tốt. Nàng có huynh trưởng là Tân võ trang nguyên. Cùng muội muội là tài nữ kinh thành. Thật ra nàng không được thừa hưởng tài năng gì cả. Từ nhỏ sinh ra yếu ớt nên được gia đình yêu thương và bảo vệ quá mức đến khi vào cung cũng chỉ biết yếu mềm cắn răng chịu đựng không dám kể cho thụ thân và mẫu thân sợ họ lo lắng lại luôn bị hoàng thượng lạnh nhạt nên mới dẫn đến chết bất đắc kỳ tử mà không ai biết. Tẩm cung lạnh lẽo khiến cho nàng chết dần chết mòn. Có lẽ chết cũng là một cách giải thoát để cô ấy bớt đau khổ. Người ta thường bảo: Quân vương vô tình là có thật nha. Vì yêu mà tiếng cung cũng vì yêu một người mà đau thương tuyệt vọng đến chết. Khi nàng mới xuyên qua nơi này chẳng khác là lãnh cung bị mọi người vắng vẻ né tránh. Ngay cả tên hoàng thượng kia cũng thỉnh thoảng một tháng mới miễn cưỡng di giá đến chỗ nàng. Lúc đầu nàng còn nghĩ hắn đến xem nàng chết hay chưa mà thôi? Sau này, hắn lại lãng vãng hiếu kỳ xem nà đang làm gì? Có khi hắn ở lì không chịu đi. Làm nàng sợ muốn chết.

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện