Edit by Hạ Vi Lam
Chương 68 :
Trang vương phủ.
Hậu viện phía tây, bên trong buồng sưởi, Từ Nhu Gia miễn cưỡng nằm trên giường, mong đợi nhìn xem Ngọc Băng, Ngọc Hoàn cúi đầu thêu thùa may vá cho con trai nhỏ trong bụng. Mắt thấy là đã thêu xong mấy túi.
Từ Nhu Gia dự tính tháng tư mới sinh, nhưng hiện tại nàng đã thích loay hoay làm một chút quần áo cho con trai nhỏ, mình mệt mỏi rồi, liền để bên người bọn nha hoàn thêu tiếp.
"Xong, Vương phi nhìn một cái xem như thế nào?"
Đánh kết, cắt chỉ, Ngọc Băng giống như hiến bảo đưa cái yếm cá chép trong tay đến trước mặt chủ tử. Từ Nhu Gia nhận lấy cái yếm, vải dệt lụa màu đỏ, thêu một đầu cá chép màu vàng, ngu ngơ. Từ Nhu Gia thấy liền cười không ngừng. Lúc Chu Kỳ đi vào, nhìn thấy chính là dáng vẻ nàng cười ngây ngô này.
"Vương gia." Ngọc Băng cấp tốc nhảy xuống khỏi ghế, cung kính hành lễ.
Chu Kỳ khoát khoát tay. Ngọc Băng tranh thủ thời gian cùng Ngọc Hoàn thối lui đến gian ngoài. Từ Nhu Gia thân thể nặng, chậm rãi ngồi dậy, một tay vịn bụng.
"Đang cười cái gì?" Chu Kỳ ôn nhu hỏi.
Từ Nhu Gia hai tay triển khai cái yếm cho hắn nhìn: "Này, vừa thêu xong."
Chu Kỳ mới phong Thái tử, chính là thời điểm nhân sinh đắc ý, hiện tại lại nhìn thấy quần áo của con trai nhỏ, quả thực chính là quan trường được tình lẫn mùa. Không tự chủ, trong mắt của hắn ý cười lại càng sâu hơn.
Từ Nhu Gia có chút giật mình. Chu Kỳ chính là khối băng, sau cưới mặc dù cười với nàng nhiều một chút, nhưng cũng chưa từng cười đến rõ ràng như vậy. Tuyệt không phải là vì cái yếm của bé con!
"Biểu ca có chuyện gì vui sao?" Buông xuống cái yếm, Từ Nhu Gia nhìn chằm chằm hắn hỏi.
Chu Kỳ "Ồ" âm thanh: " Sao hỏi như thế?"
Từ Nhu Gia chỉ chỉ khóe môi của hắn: "Đều vểnh đến chân trời."
Chu Kỳ nghe vậy, lập tức mấp máy môi, sau đó lấy ra một bao đồ ăn giấu ở phía sau. Từ Nhu Gia ngửi thấy hương hạt dẻ rang đường. Nước bọt của nàng lập tức liền chảy ra.
Hạt dẻ rang đường đương nhiên không phải cái gì mỹ thực khó thấy, nhưng mà Triệu Lang dặn dò nàng mang thai không thể ăn quá nhiều đồ ngọt, bằng không thì thời điểm sinh sẽ chịu khổ, Từ Nhu Gia liền đem mình quản đặc biệt nghiêm, một chút ngọt đều không ăn. Nhưng càng là khắc chế, kỳ thật càng thèm, Chu Kỳ nhìn nàng chịu khổ vất vả, vung qua mấy lần, các loại đồ ngọt Chu Kỳ sai người mua được, Từ Nhu Gia lại một ngụm đều không ăn, về sau, Chu Kỳ dứt khoát không mua cho nàng nữa.
"Ăn đi, một hai cái không sao đâu."
Chu Kỳ ngồi xếp bằng đến bên người nàng, đổ hai viên hạt dẻ ra trong mâm, tự tay lột cho Từ Nhu Gia. Từ Nhu Gia nghiêng đầu nhìn hắn, trông thấy một gương mặt tuấn mỹ bình thản.
"Biểu ca, ngươi đến cùng có chuyện gì vui?" Từ Nhu Gia truy vấn.
Chu Kỳ cười cười, đem hạt dẻ vừa lột t đưa đến miệng nàng: "Ăn xong nói."
Từ Nhu Gia do dự một chút, hé miệng, ăn.
Chu Kỳ cũng quả nhiên nói được thì làm được, giúp Từ Nhu Gia lau khóe miệng, hắn thấp giải thích rõ nói: "Hôm nay trên triều đình, phụ hoàng hạ chỉ, sách phong ta làm Thái tử."
Từ Nhu Gia: ...
Vậy mà đã phong Thái tử rồi sao?
Đời trước cữu cữu ngoài ý muốn trọng thương khó lành mới vội vã phong Chu Kỳ làm Thái tử, đời này Từ Nhu Gia muốn bảo cữu cữu né qua tai họa của cuộc đi săn mùa thu, cho nên Từ Nhu Gia đã nghĩ qua vài chục năm thậm chí hai mươi mấy năm cữu cữu mới có thể lập trữ, kết quả nàng mới ăn một miếng hạt dẻ, Chu Kỳ đã là Thái tử rồi?
Quá mức khiếp sợ, miệng Từ Nhu Gia há đến so một viên hạt dẻ còn lớn hơn. Chu Kỳ thuận thế lại lột một cái hạt dẻ, nhét vào.
Từ Nhu Gia: ...
Được rồi, sớm phong muộn phong đều là phong, Chu Kỳ thuận thuận lợi lợi làm Thái tử, nàng cũng có thể yên tâm, miễn cho cả ngày lo lắng mình mang đến những biến hóa kia sẽ ảnh hưởng tới Chu Kỳ.
"Chúc mừng biểu ca."
Ăn xong hạt dẻ, Từ Nhu Gia nói ra từ đáy lòng, mắt hạnh tràn đầy ngưỡng mộ cùng khâm phục Chu Kỳ. Mẫu thân là đậu hũ Tây Thi thì làm sao, Chu Kỳ này, hoàn toàn xứng với cái ghế kia.
"Cùng vui." Chu Kỳ cúi đầu, hôn cái trán trơn bóng của Từ Nhu Gia.
Từ khi quyết định cưới nàng làm vợ, hắn vui vẻ cũng thuộc về nàng.
Khâm Thiên Giám rất nhanh, mùng chín tháng tư là ngày tốt. Vừa lúc Đông cung tu sửa cũng cần thời gian, thời gian Chu Kỳ chính thức sắc phong liền định vào mùng chín tháng tư.
Chuyện vui lớn như vậy, đám người trong Trang vương phủ lại như cũ làm việc khiêm tốn. Vô số ví dụ chứng minh, làm Thái tử không phải đặc biệt khó, nhưng có thể một mực nhịn đến lúc lão Hoàng đế băng hà rồi thuận lợi đăng cơ, kia mới là thật khó.
Bởi vậy, Chu Kỳ bí mật trước mặt Từ Nhu Gia cười cười, hắn đối với mình toả sáng nhất, rời đi khuê phòng của Từ Nhu Gia, Chu Kỳ liền truyền lệnh xuống, người làm trong phủ trước kia như thế nào làm việc về sau tiếp tục như vậy, không được có bất luận cái gì đi quá giới hạn.
Từ Nhu Gia cũng phi thường phối hợp Chu Kỳ, lấy lý do thân thể nặng cự tuyệt rất nhiều thiếp mời. Hai vợ