Edit by Hạ Vi Lam
Chương 20 :
Giáo huấn bọn nhỏ xong, Thuần Vương rốt cục mới rảnh để ăn cơm tối. Ăn được một nửa, trong viện bỗng nhiên truyền đến giọng của nữ nhân, không bao lâu, tại cửa ra Tào công công vào bẩm báo nói: "Vương gia, Trắc phi cùng Lục di nương cầu kiến."
Thuần Vương tiếp tục ăn. Tào công công liền quay trở lại rồi đi, đối với Lục thị hai có người nói: "Vương gia đang dùng cơm, mời hai vị chờ một lát."
Diêu Trắc phi, Lục thị đều rất gấp, nhưng ai cũng không dám xông vào. Chờ đợi hai khắc đồng hồ, bên trong nhà chính rốt cục cũng truyền đến giọng miễn cưỡng của Thuần Vương: "Vào đi."
Diêu Trắc phi vui mừng, vô thức đưa tay lên đầu kiểm tra châu trâm đồ trang sức, thình lình bên cạnh nổi lên một trận gió, Diêu Trắc phi quay đầu nhìn lại, Lục thị đang xông ra ngoài, bước chân nhanh đến mức như đang chạy. Lo Lục thị cáo trạng trước, Diêu Trắc phi cũng không kịp sửa lại dung nhan, nhanh chóng thời gian đuổi theo. Thuần Vương ngồi ở vị trí chủ vị, hai con mắt híp lại dò xét hai nữ nhân.
Đêm hôm khuya khoắt, Diêu Trắc phi lại ăn mặc mười phần xinh đẹp, búi tóc đen nhánh ở giữa có cây trâm bảo thạch ,dưới ánh đèn lập loè tỏa sáng, trên môi son phấn cũng hiện ra dầu mỡ sáng bóng, bên cạnh, Lục thị mộc mạc đến nỗi cũng không bằng cả nha hoàn, một bộ váy áo bích sắc, trên đầu cũng dùng cây trâm Bạch Ngọc Hạnh Hoa, trừ cái đó ra không còn đồ trang sức gì khác nữa. Thuần Vương nhìn bờ môi của Lục thị, cái gì cũng không có bôi, trời sinh đỏ tươi, giống như anh đào. Thuần Vương đột nhiên ý thức được, từ lần trước sủng ái Lục thị, về sau hắn hơn nửa tháng đã không có chạm qua nàng.
"Qua làm cái gì?" Thuần Vương trầm mặt hỏi. Lục thị gấp gáp, nhìn chằm chằm hắn nói:
"Vương gia, Lão Tứ cùng A Đào không có phạm sai lầm, tại sao muốn phạt quỳ? Chẳng lẽ bị bắt nạt còn không thể hoàn thủ?"
Diêu Trắc phi không thích nghe, lập tức phản bác: "Lục di nương ngươi nói rõ ràng ra đi , cái gì gọi là bị bắt nạt? Lão Nhị kia là yêu quý tiểu muội mới tới, cháu gái ngươi nhát gan mới hiểu lầm, nàng ngã sấp xuống càng là ngoài ý muốn, Phù nhi từ nhỏ lương thiện, ngay cả bướm đều không đành lòng bắt, làm sao lại cố ý đẩy người được? Ngược lại tính tình Lão Tứ quá kém, giữa huynh đệ đùa giỡn một chút, hắn thế mà động thủ đánh người, trong mắt còn có huynh trưởng nữa không?"
Nàng ta múa may ba hoa, đem tất cả sai lầm đều đẩy đi sạch sẽ, Lục thị càng nghe càng nổi nóng, nhịn không được hứ nàng một cái: "Đẩy đến sạch sẽ như vậy, ngươi cho rằng vương gia là kẻ ngu sao?"
Thuần Vương thấy thế, kém chút bật cười, bưng trà uống, hai nữ nhân còn đang tranh chấp, Thuần Vương không muốn lãng phí thời gian nghe cái này, liền đem bát trà trên mặt bàn để xuống "Bành" một tiếng, Diêu Trắc phi giật mình, ngậm miệng trước. Lục thị ngắm sắc mặt âm trầm của Thuần Vương, cũng không nói chuyện. Thuần Vương lúc này mới nói:
" Các ngươi chạy tới lý luận, là không phục cách bản vương xử trí sao?"
Diêu Trắc phi mím môi, ngó ngó Lục thị, nàng cẩn thận không có lên tiếng. Lục thị nhẫn nhịn lại nghẹn, rốt cục vẫn là không có đình chỉ, cứng cổ nói: "Ta không phục, Lão Tứ và A Đào làm sai chỗ nào?"
Thuần Vương cười cười, không để ý tới Lục thị, mà là hỏi Diêu Trắc phi: "Ngươi có phục hay không?"
Diêu Trắc phi mới không để ý Lục thị ngốc như vậy, Lục thị không có sủng ái xem như chân trần, nàng trên chân có thể khỏe mạnh xuyên giày đâu. "Vương gia phạt đúng, kỳ thật ta tới là hướng Vương gia thỉnh tội, đều tại ta không có dạy hảo hài tử."
Diêu Trắc phi mềm mại, một đôi mắt tỉ mỉ nhìn qua Thuần Vương. Mặt Thuần Vương hòa hoãn chút, vuốt cằm nói: " Ngươi đã biết sai, vậy liền phạt ngươi chép « Nữ Giới » ba lần, sáng mai giao cho Vương phi."
Diêu Trắc phi nhất thời sững sờ. Thuần Vương hướng nàng khoát khoát tay: "Ngươi về trước đi."
Nói xong, Thuần Vương lần nữa giận tái mặt, mắt đen lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục thị. Đây là muốn nghiêm trị Lục thị, trong lòng Diêu Trắc phi vui vẻ, cũng không quan tâm Thuần Vương trừng phạt nàng, hành lễ, Diêu Trắc phi nhìn có chút hả hê cáo lui, trước khi đi còn không có quên cho Lục thị một cái ánh mắt phách lối đầy đắc ý.
Lục thị mới không sợ, nàng chỉ muốn thay hai đứa bé giải oan. Diêu Trắc phi am hiểu nhất đổi trắng thay đen, huynh muội Chu Tuấn khẳng định cũng học theo nàng ta, Thuần Vương khả năng là không biết rõ ràng chân tướng. Diêu Trắc phi vừa đi, Lục thị lập tức nhìn Thuần Vương, nói ra tình hình thực tế. Nàng nói rất nhanh, Thuần Vương nghiêm túc lại kiên nhẫn lắng nghe, đợi Lục thị nói xong, Thuần Vương mới nói: "Chính vì vậy, ta mới chỉ phạt Lão Tứ cùng A Đào quỳ đến giờ Tý."
Lục thị không thể nào hiểu được mà nhìn Thuần Vương. Thuần Vương thở dài, thấm thía giải thích nói: "Lão Tứ là con của ta, hắn bình thường tiếp xúc cũng đều là con em quý tộc, nếu như gặp phải một chút tranh chấp liền động thủ đả thương người, vậy là đắc tội ít nhiều mấy vị quyền quý? Cho nên ta phạt hắn, miễn cho hắn về sau thành tính tình xúc động, kèm lỗ mãng. Ngươi phải biết, tại cái kinh thành này, Hoàng tử cũng không thể cố tình mà làm bậy."
Lục thị giật mình, chỉ là một trận đánh nhau giữa huynh đệ, thế mà liên lụy nhiều như vậy? "Vậy, vậy Nhị gia bắt nạt A Đào, Lão Tứ không xuất thủ, chẳng lẽ muốn khoanh tay đứng nhìn?"
Lục thị nghi hoặc mà hỏi. Thuần Vương lắc đầu: "Khoanh tay đứng nhìn là gây nên hèn nhát, đổi thành ta thì ta cũng sẽ đánh lão Nhị một trận, nhưng mà thiếu niên có thể xúc động, ta là phụ vương, lại nhất định phải dạy bảo bọn họ thận trọng từ lời nói đến việc làm, ngươi hiểu không
Lục thị nhíu nhíu mày, cái hiểu cái không. Lượn quanh nửa ngày, lại nhìn khuôn mặt Thuần Vương đàng hoàng chững chạc, Lục thị miễn cưỡng tiếp nhận cách trừng phạt con trai, nhưng còn cháu gái?
Thuần Vương cười cười, uống một ngụm trà nói: "A Đào, đứa nhỏ này không đủ thông minh, Phù nhi bắt nạt nàng, nàng chỉ cần nói cho ta, ta chắc chắn vì nàng làm chủ, chính nàng tự trả thù rất dễ ăn thiệt thòi. Ngươi suy nghĩ một chút, Phù nhi có ca ca có tỷ tỷ, nếu đánh nhau A Đào có thể thắng sao? Ta phạt nàng cũng là vì cho nàng nhớ kỹ điểm ấy."
Lục thị trợn mắt, há hốc mồm, nói như vậy, quả thật có chút đạo lý. Thuần Vương buông bát trà xuống, đáy mắt hiện lên vẻ đắc ý. "Hiện tại phục rồi sao?"
Hắn ngẩng đầu, mặt tỏ vẻ chế nhạo. Ánh