Hitobito Level 1 Ga Mottomo Tsuyoi

Chương 17


trước sau

Advertisement


3RD POV

Trong một khoảng trời vô tận, có hai người đang đứng nhìn nhau, một trong hai là Kenji, cậu đang đứng nhìn người đối diện mình, một người có khuôn mặt giống như cậu, chỉ khác ở chỗ, trong khi Kenji nhìn như một cậu nhóc 15 tuổi thì người đối diện cậu lại như một thanh niên 18 tuổi và có phần trưởng thành hơn. Hiện giờ, Kenji đang nhìn người thanh niên đó với vẻ mặt nghi hoặc, người thanh niên tự xưng tên mình là Louis acadia.

-"cậu... Ý của cậu là gì khi nói mình là chủ nhân thật sự của cái cơ thể mà tôi đang sở hữu?"(Kenji)

-"chả phải nó rất rõ ràng rồi sao? Cơ thể hiện tại của cậu là cơ thể trước kia của tôi, và cậu chỉ là một linh hồn được đưa vào nó sau khi tôi chết mà thôi"(Louis)

-"hoang đường! Chính kami-sama đã tạo ra cơ thể này cho tôi!"(Kenji)

Kenji ngay lập tức bác bỏ những lời nói của Louis, cậu hoàn toàn chắc chắn rằng cơ thể của mình được kami-sama tạo ra khi cậu được đưa đến thế giới này, cậu không thể tin những gì cậu ta nói bởi vì nó hết sức vô lý. Nhìn thấy phản ứng của Kenji, Louis chỉ cười mỉm, cậu ta tiếp tục nói dù cho Kenji hiện giờ đang tỏa ra khá tức giận.

-"thế cậu nghĩ tại sao cơ thể của mình lại có những biểu hiện kì lạ, những ý định vô thức mà bản thân cậu cũng chả hiểu nó từ đâu ra, cậu thử nói xem?"(Louis)

-"......"(Kenji)

Kenji không thể nói một lời nào, cậu không thể trả lời câu hỏi của Louis. những gì cậu ta nói hoàn toàn chính xác, chuyện xảy ra với cơ thể của cậu thật sự bất thường, cậu đã từng có cảm giác rằng cơ thể này không phải của mình. Vào lúc ấy, cậu đã cho rằng
cơ thể này là do kami-sama tạo ra cho mình, nên có lẽ mình chưa quen thôi, đó là những gì cậu nghĩ, nhưng với những gì đã xảy ra, cậu không thể nào nghĩ như thế được nữa, cậu trở nên im lặng. Nhìn thấy sự im lặng của Kenji, Louis tiếp tục nói.

-"cậu còn nhớ bức tranh vẽ hình mình cùng với hai chữ TRUY NÃ ở cổng thành không?"(Louis)

-"....nhớ"(Kenji)

-"tôi chính là người bị truy nã trong bức tranh ấy"(Louis)

-"cái gì?"(Kenji)

Kenji hoàn toàn bị bắt ngờ bởi điều Louis vừa nói. Trong khi Kenji còn đang bắt ngờ, Louis tiếp tục nói, cậu ta vừa nói vừa chậm rãi bước đến gần Kenji.

-"còn nữa, cậu còn nhớ chị em eric chứ?"(Louis)

-"....."(Kenji)

-"cậu biết vì sao mình lại muốn giết họ không?"(Louis)

-"... vì sao?"(Kenji)

Nghe Kenji hỏi lại, Louis chỉ mỉm cười, cậu ta đặt bàn tay của mình lên vai Kenji.

-"bởi vì bọn chúng là kẻ thù"(Louis)


-"kẻ thù?"(Kenji)

-"đúng, kẻ thù, và cậu biết gì không? Kenji"(Louis)

-"......."(Kenji)

Kenji đột nhiên cảm thấy vai mình bị một lực mạnh tác động, nó từ bàn tay của Louis. Kenji nhìn Louis, người đang mỉm cười trong khi tỏa ra năng lượng màu đen từ người mình, cậu ta vẫn tiếp tục nói trong khi nắm chặt vai của cậu.

-"hiện tại tôi đang khá là tức giận, cậu biết vì sao không?"(Louis)

-"....."(Kenji)

-"VÌ CẬU ĐÃ KHÔNG GIẾT BỌN CHÚNG!!!!"(Louis)

-"!!!!!"(Kenji)

Louis nói với giọng điệu giận dữ, nó làm cho Kenji bị bắt ngờ, cùng lúc đó thứ năng lượng màu đen của cậu ta tỏa ra càng ngày càng nhiều, nó gần như bao trùm lấy cả khoảng trời.

-"CẬU ĐÃ ĐỂ CHÚNG SỐNG!!!"(Louis)

Louis tiếp tục nói trong khi tỏa ra nguồn năng lượng giết chóc ấy. Kenji cảm thấy như mình sắp chết, đối với cậu, thứ trước mặt mình là một con quái vật đáng sợ, nó là một con quái vật với màu đen của cái chết, cùng đôi mắt đỏ ngầu và hàm răng sắc nhọn, nó như muốn ăn tươi một sống cậu vậy, cậu nhắm mắt lại và cố chịu đựng nó.

Đột nhiên, mọi thứ cậu cảm thấy điều biến mất, Kenji mở mắt ra và quan sát, xung quanh cậu là một khoảng trời rộng lớn như trước, luồng năng lượng màu đen kia đã biến mất, Louis cũng biến mất. Kenji ngã quỵ xuống đất, cơ thể cậu đang rung rẩy, cậu đang thở dốc vì mệt.

-"hah..hah..haah(tiếng thở dốc)"(Kenji)

Trong khi Kenji vẫn còn đang hoàn hồn thì giọng nói của Louis lại vang lên.

-"xin lỗi vì sự thiếu kiềm chế của mình"(Louis)

-"!!!"(Kenji)

Kenji bị giật mình, cậu nhảy lùi về sau và giữ khoảng cách với Louis.

-"rốt cuộc thì cậu là thằng quái nào thế!? Chuyện này là sao!?"(Kenji)

-"chả phải tôi đã nói ngay từ đầu rồi sao? Tôi là-"(Louis)

-"không phải nó!"(Kenji)

-"vậy ý cậu là gì?"(Louis)

-"......"(Kenji)

-"...."(Louis)

Louis nhìn Kenji với vẻ trầm tư, cậu ta thở dài một tiếng rồi nói.

-"thôi được rồi, vậy thì tôi sẽ kể cho cậu một câu chuyện"(Louis)

-"câu chuyện?"(Kenji)

Đột nhiên, mọi thứ xung quanh thay đổi và biến thành một căn phòng, Kenji nhìn xung quanh và hỏi Louis.

-"Chúng ta đang ở đâu vậy?"(Kenji)

Trong khi Kenji đang hỏi Louis, đột nhiên cửa phòng mở ra, một người phụ nữ bước vào trong khi đang nắm tay một cậu bé, nó làm cậu giật mình.

-"!!!!"(Kenji)

-"bình tĩnh, họ không thấy chúng ta đâu"(Louis)

-"....."(Kenji)

Kenji im lặng sau lời nói của Louis, họ bắt đầu quan sát hai người vừa bước vào phòng.

-"tới giờ ngủ rồi con yêu"(người phụ nữ)

Người phụ nữ bồng cậu bé lên giường và đắp chăn cho cậu.

-"nhưng còn sớm mà, con muốn chơi với baba thêm chút nữa"(cậu bé)

-"thôi nào con yêu, con phải ngủ sớm để còn chóng lớn chứ"(người phụ nữ)

-"hông chịu đâu, con còn muốn chơi nữa cơ"(cậu bé)

Cậu bé bắt đầu nhỗng nhẽo, người phụ nữ mỉm cười với sự dịu dàng và xoa đầu cậu bé.

-"vậy con muốn mama kể chuyện cho con nghe không?"(người phụ nữ)


-"vâng! Con muốn mama kể về câu chuyện của vị anh hùng nanashi"(cậu bé)

-"được, nhưng con phải hứa là sẽ đi ngủ khi mama kể xong nhé"(người phụ nữ)

-"vâng ạ"(cậu bé)

Người phụ nữ mỉm cười và lấy một cuốn sách từ trên kệ và đọc nó.

-"ngày xửa ngày xưa, thế giới đã từng rơi vào thời kì hỗn loạn, ác quỷ đã thống trị mọi thứ, chúng rất ác độc, chúng xem sự đau khổ của con người và các chủng tộc khác như thức ăn và niềm vui của chúng"(người phụ nữ)

Trong khi đó, Kenji đang nhìn người phụ nữ kể chuyện, cậu chả hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu quay sang nhìn Louis, người đang nhìn cặp mẹ con với đôi mắt trìu mến, cậu ta vừa nhìn vừa nói.

-"vì thương xót cho các sinh linh đang bị lũ quỷ cai trị, thần toàn năng đã triệu hồi một người anh hùng, tên của ngài là Nanashi và ngài là vị anh hùng đầu tiên của nhân loại-"(Louis)

-"chờ chút đã!"(Kenji)

Kenji la lên, Louis ngừng nói và nhìn Kenji.

-"có chuyện gì sao?"(Louis)

-"cậu còn chưa cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra? Rốt cuộc thì chúng ta đang ở đâu vậy hả?"(Kenji)

-"à phải rồi, tôi quên giải thích với cậu, xin lỗi nhé"(Louis)

-"vậy thì mau giải thích đi"(Kenji)

-"kí ức, chúng ta đang ở trong nó"(Louis)

-"kí ức? Là kí ức của ai?(Kenji)

-"nó là của tôi"(Louis)

-"của cậu! Vậy thì người phụ nữ kia và cậu bé đó là-(Kenji)

-"đó là tôi và mẹ của mình"(Louis)

-"cậu cho tôi xem kí ức của mình làm gì?"(Kenji)

-"thì tôi đã nói rồi phải không? Tôi sẽ cho cậu nghe một câu chuyện"(Louis)

-"vậy đây là câu chuyện mà cậu muốn kể à?"(Kenji)

-"phải"(Louis)

-"....."(Kenji)

Trong khi Kenji và Louis đang nói chuyện, người phụ nữ đã kể xong chuyện và đắp chăn cho con của mình rồi rời khỏi giường.

-"chúc ngủ ngon"(người phụ nữ)

-"chúc ngủ ngon"(cậu bé)

Người phụ nữ bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại. thấy thế, Louis bước theo và rồi khỏi phòng, Kenji cũng nhanh chóng đi theo cậu ta, cậu đi theo cậu ta và đi đến một hành lang tâm tối.

-"oi Louis! Chúng ta đi đâu thế hả?"(Kenji)

-"cậu cứ đi theo đi"(Louis)

Đi được một lúc, họ bắt gặp một cánh cửa ở cuối hành lang, Louis mở cánh cửa và bước qua nó, Kenji cũng nhanh chóng đi theo. Ngay vừa khi bước qua, Kenji đã bị bắt ngờ bởi sự thay đổi, trước mặt cậu là một khu vườn rộng lớn với ánh nắng chói chang chiếu vào. Kenji nhìn xung quanh để tìm Louis, cậu thấy cậu ta đang đứng nhìn gì đó, cậu quyết định đi đến gần để xem thử.

-"đó là cậu phải không? Louis"(Kenji)

-"phải"(Louis)

Hiện tại, Louis đang nhìn bản thân cậu ta lúc nhỏ và cha mẹ của mình, họ đang vui vẻ cấm trại, Kenji chỉ im lặng nhìn theo, một cảm giác yên bình đến là thương xuất hiện trong cậu khi cậu nhìn gia đình nhỏ ấy vui đùa với nhau.

-"cậu có một gia đình hạnh phúc nhỉ?"(Kenji)

-".... Đã từng"(Louis)

-"...... chuyện gì đã xảy ra?"(Kenji)

Nghe câu hỏi của Kenji, Louis hiện lên vẻ mặt buồn bã.

-"vậy để tôi kể cho cậu nghe, nhưng tôi sẽ kể từ đầu nhé"(Louis)

-"ừm"(Kenji)

Louis bắt đầu kể câu chuyện về cuộc đời mình. Cậu được sinh ra và lớn lên trong một gia đình quý tộc. Từ nhỏ, Louis đã nhận được rất nhiều tình yêu từ cha mẹ mình, họ rất yêu thương cậu, và cậu cũng thế, cậu cũng rất yêu thương họ. Lúc lên 7, Louis đã bộc lộ tiềm năng của mình, cậu có khả sử dụng ma thuật hệ băng và lửa,  cha mẹ cậu đã rất vui mừng, họ đã thuê gia sư để dạy cho cậu, không những thế, cậu còn được học kiếm thuật từ người cha của mình. Với năng khiếu của bản thân cùng với sự nỗ lực luyện tập, Louis đã trở thành một ma pháp kiếm sư mạnh mẽ khi ở tuổi 14. Lúc 15 tuổi, Louis quyết định rời khỏi gia đình và sống tự lập. lúc đó, cha mẹ của Louis kịch liệt phản đối, nhưng cậu vẫn kiên quyết và kết quả là cậu được phép rời khỏi nhà nhưng với một điều kiện, cậu phải trở về sau 3 năm. Louis rời xa gia đình và sống tự lập với tư cách là một mạo hiểm giả, chỉ trong vòng 2 năm, cậu đã trở thành một mạo hiểm giả nổi tiếng, cậu còn được các mạo hiểm giả khác gọi với cái tên băng hoả kiếm yêu- Louis.


-"nè, tôi thấy cuộc đời của cậu thuận lợi vl ra ấy, chả có một tí sóng gió hay khó khăn nào à?"(Kenji)

-"đúng là vậy, nhưng từ lúc tôi trở về nhà thì biến cố mới xảy ra "(Louis)

-"chả lẽ.... Cha mẹ của cậu-"(Kenji)

-"không nhé, họ còn sống"(Louis)

-"vậy thì chuyện gì đã xảy ra?"(Kenji)

-"để tôi cho cậu xem"(Louis)

-"!!!"(Kenji)

Khung cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi, nó biến thành một căn phòng. Kenji bắt đầu nhìn quanh phòng, cậu thấy Louis(kí ức) đang ngồi kế bên cha của mình, cha của cậu ta hiện đang trò chuyện với một người đàn ông. Kenji quay sang hỏi Louis(hiện tại), người đang đứng kế bên mình.

-"cậu cho tôi xem cái này làm gì?"(Kenji)

-"cậu cứ xem tiếp đi"(Louis)

-"....."(Kenji)

Kenji im lặng và tiếp tục quan sát.

-"vậy đây là người con trai mà anh tự hào à?"(người đàn ông)

-"đúng vậy, nó là một mạo hiểm giả đầy tài năng đấy"(cha của Louis)

-"ừm, tôi cũng đã nghe về cậu ấy"(người đàn ông)

Người đàn ông quay sang nhìn Louis, ông vừa nói vừa tươi cười.

-"cậu Louis"(người đàn ông)

-"vâng"(Louis)

-"cậu có biết hôm nay cha cậu đến đây gặp ta là vì chuyện gì không?"(người đàn ông)

-"vâng, là vì chuyện hôn sự giữa hai gia đình"(Louis)

-"hôn sự á!"(Kenji)

Kenji la lên vì bất ngờ, cậu nhìn Louis với vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng Louis vẫn im lặng và quan sát, Kenji thấy vậy cũng im lặng và tiếp tục quan sát.

-"vậy cậu có ý kiến gì về cuộc hôn nhân này không?"(người đàn ông)

-"hoàn toàn không"(Louis)

Nghe câu trả lời của Louis, ngươi đàn ông mỉm cười và nhìn cha của cậu.

-"tốt, để ta giới thiệu con gái của mình cho cậu, vào đi con gái!"(người đàn ông)

Người đàn ông gọi con gái của mình, sau tiếng gọi, một người con gái bước vào phòng.

-"!!!!"(Kenji)

Khi thấy cô gái ấy, Kenji) hoàn toàn bị bắt ngờ, cậu quay sang hỏi Louis.

-"oi oi oi! Cậu đùa tôi phải không?"(Kenji)

-"không, đây hoàn toàn là sự thật"(Louis)

Kenji trở nên im lặng, cậu nhìn người con gái đang bước vào phòng, vào lúc đó, trong lòng cậu đã xuất hiện một cảm giác bất an. Người con gái sau khi bước vào phòng, cô nhẹ nhàng cúi chào Louis và giới thiệu tên của mình.

-"kính chào Louis-sama, em tên là Sellalia magret, mong nhận được sự giúp đỡ từ ngài"(Sellalia)

Còn tiếp.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện