Hiện Trường Ngã Ngựa Của Bạch Liên Hoa

Chương 21


trước sau

Advertisement



Cố Minh Diệp không ngần ngại đáp ngay: “Em.” Ừm, mặt trăng nhỏ lại bắt đầu làm nũng rồi.

“Ai kêu anh trả lời thế.” Hạ Minh Nguyệt cảm thấy ngọt ngào trong lòng, đồng thời thận trọng hỏi, “Anh thích em ở điểm nào?”

Đồ khẩu thị tâm phi. Cố Minh Diệp mỉm cười, “Đấy, vẫn hỏi sang câu này mà?”

“Anh có trả lời không thì bảo?” Cô bực mình nhìn anh.

Cố Minh Diệp từ trên giường ngồi dậy, duỗi eo, bóp chân. Hạ Minh Nguyệt nhìn anh, “Anh làm gì vậy?”

“Khởi động trước khi phát biểu bài khen ngợi bạn gái.”

Hạ Minh Nguyệt bị anh chọc cười khanh khách.

“Xinh xắn, dịu dàng, đoan trang, thục nữ, yếu đuối, đáng yêu, thỉnh thoảng hơi nghịch ngợm, cũng rất hoạt bát, thích cười, thích làm nũng, tốt bụng, đàng hoàng, chăm chỉ học tập, làm việc nghiêm túc, là cô bạn gái hoàn hảo.”

Xinh xắn, đáng yêu, nghịch ngợm, hoạt bát, thích cười, tốt bụng, đàng hoàng, chăm chỉ học tập, làm việc nghiêm túc ____ là cô.

Dịu dàng, đoan trang, thục nữ, yếu đuối, làm nũng _____ không phải cô.

2:1, anh ấy thích phần lớn của mình.

“Nhiều từ quá, không chịu, chỉ được nói ba từ thôi.”

“Dịu dàng, thục nữ, đáng yêu.”

1:2, anh ấy thích phần nhỏ của mình.

“Nếu chỉ có thể giữ lại một từ?”

“Hoàn hảo.”


Cái đồ mồm miệng ba hoa, nói phét thành thần nhà anh, lại còn dám cướp đi trái tim của Hạ Nguyệt Nhi, sao cô có thể để anh trở thành bạn trai cũ đây?

Hạ Minh Nguyệt nhìn anh đầy ái mộ, nhìn đến mức Cố Minh Diệp mềm cả tim: “Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được bạn gái của anh. Nếu bắt buộc phải tìm ra thì đó chính là Cố Minh Diệp.”

Hạ Minh Nguyệt là người như thế nào?

Hãy đến gặp Cố Minh Diệp. Tình cảm, ánh mắt, hành động của anh ấy sẽ nói cho bạn biết Hạ Minh Nguyệt đáng mến như thế nào.

Trời đất quỷ thần ơi, đây là lời âu yếm gì thế này. Đã hứa với nhau là cùng làm đứa ngốc trong tình yêu, thế mà anh lại trộm đi học bổ túc.

“Anh… phạm quy.” Rõ ràng là Hạ Minh Nguyệt muốn nói chuyện nghiêm túc với anh, giờ cô lại chỉ muốn lắng nghe lời mật ngọt.

“Hửm?”

“Cố Minh Diệp là danh từ, không thể dùng để diễn tả Hạ Minh Nguyệt.”

“Thì thêm “ ” vào.”

Hạ Minh Nguyệt của Cố Minh Diệp.

Hạ Minh Nguyệt bị ngọt thành một viên đường, cô vùi mặt vào chăn bông _____ có lẽ mình sẽ trở thành một người trầm lặng và dịu dàng. Ông giời ơi, ông mau sờ vào trái tim con đi, nó mềm thành nước rồi.

Cố Minh Diệp thấy đối phương ngượng ngùng chui vào chăn bông, tay anh lại lên cơn ngứa ngáy, không khỏi xoa vào chăn ____ muốn nói lời yêu thương với bạn gái mỗi ngày để mỗi ngày cô ấy đều vui vẻ.

“Anh nói chuyện với những cô gái khác cũng giỏi như vậy sao?” Hạ Minh Nguyệt nằm trên chăn bông, giọng nũng nịu, “Biết nói lời ngon ngọt, biết tán gái, biết hôn môi…”

Vấn đề chết người đến rồi. 29 tuổi chưa yêu ai, nói ra ai tin? Anh là tổng tài bá đạo đi qua vạn bụi hoa nhưng không dính một phiến lá. Nói mấy lần cho ổn nhỉ? Một lần? Thế chứng tỏ lần đầu ấy quá đặc biệt. Hai lần? Ba lần? Bốn lần? Trong sách nói, đối với người yêu cũ, đàn ông nói mấy người cũng khiến bạn gái không vui.

“Quá khứ của anh không quan trọng.” Trong sách nói, lúc trả lời vấn đề này bá tổng nên lạnh lùng một chút, phải tỏ ra không còn lưu luyến gì quá khứ, độc đoán nói, “Hiện tại chỉ có em.”

Đây là lời kịch tiêu chuẩn của tiểu thuyết ngôn tình nha. Hạ Minh Nguyệt trộm cười, cô thực sự không quan tâm đến việc chú Cố từng có bao nhiêu bạn gái, “Không sao đâu, anh cứ nói đi, em thề em không giận.”

Cái bẫy cấp 10. Trong sách đã in mực đỏ để nhấn mạnh rằng ____ hỏi người yêu cũ, dù bạn gái có nhẹ nhàng ân cần đến đâu, nếu bạn không nói thì mọi việc sóng yên biển lặng, nếu bạn nói thì tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.

“Không nói.” Nam nhân nghiêm nghị: “Không phải không dám nhắc đến họ, mà là có em ở đây, nhắc đến họ làm gì?”

Xuất sắc. Hạ Minh Nguyệt nghĩ: Khát vọng sống của chú Cố thật ​​mãnh liệt.

Khi Kha Nhất Ức và Hứa Thu Hạnh làm xong móng tay từ phòng bên cạnh về, cũng là lúc Dư Tử Hảo từ thư viện về đến nơi, ba người đang buôn chuyện rôm rả thì bắt gặp Hạ Minh Nguyệt đang ôm điện thoại, tiếng ồn đột nhiên im bặt.

Hạ Minh Nguyệt thò đầu liếc nhìn ba người họ, cả ba cùng làm mặt quỷ với cô. Hạ Minh Nguyệt cười, nói với Cố Minh Diệp: “Bạn của em về rồi.”

Cố Minh Diệp nhìn kim giờ đã chỉ đến số 11, “Ngủ sớm đi.”

“Có muốn chào hỏi bọn họ không?”

Ba người dưới giường đều mang vẻ mặt “Đệch mợ”.

“Bọn họ rất muốn gặp anh.”

Cố Minh Diệp cười: “Muốn xem ai đã cướp bé dễ thương của họ đi à?”

Hạ Minh Nguyệt vừa hay mở loa ngoài, giọng nói trầm ấm gợi cảm của người đàn ông mang ý cười truyền ra, ba phần chế nhạo, bảy phẩn sủng nịnh, ba người phía dưới đều run lên.

Kha Nhất Ức: Ôi tía má ơi, giọng nói này có thể khiến tai con có chửa.

Dư Tử Hảo: Nổi da gà có giảm cân được không nhỉ?

Hứa Thu Hạnh: May mà lỗ tai không chửa được.

Hạ Minh Nguyệt cười thích chí, cầm điện thoại giới thiệu từng người một, Cố Minh Diệp nói: “Mong mọi người quan tâm đến cô ấy nhiều hơn. Nếu có thời gian hãy cùng nhau ăn một bữa ăn nhé.”


Ba người họ vô cùng ngoan ngoãn, nhất chí đồng lòng: Phải khiến cho Cố tổng thích Minh Nguyệt hơn mới được.

Kha Nhất Ức nói: “Vâng ạ. Bình thường Minh Nguyệt không hay ra ngoài đâu, chỉ thích chui trong phòng đọc sách thôi. Bọn em thì tung tăng hát lượn, còn cậu ấy thì bận bịu suốt ngày!” Chắc Cố tổng nghe ra ẩn ý của mình nhỉ.

Dư Dử Hảo nói, “Cố tổng yên tâm, dạo này Minh Nguyệt cũng chăm đi thư viện đọc sách cũng em, không có chuyện gì đâu.” Ham học như thế, chắc chắn là good girl.

Hứa Thu Hạnh nói: “Rất vui được gặp anh ạ. Minh Nguyệt là người yên tĩnh, xinh đẹp nhất trong ký túc xá chúng em. Đám con trai trường em theo đuổi cậu ấy nhiều lắm, nhưng Cố tổng là lợi hại nhất!” Phải cho anh chút cảm giác không an toàn thì mới biết giữ chặt.

Hạ Minh Nguyệt: “…” Mấy cậu muốn giết tớ à.

Cô cúp điện thoại, gửi hai icon nụ hôn qua WeChat anh, rồi bốn người túm tụm đánh răng.

Cố Minh Diệp nằm trên giường, mãn nguyện nhắm mắt lại, ngủ hai tiếng đồng hồ, phấn đấu vì tình yêu nào!

Mười một giờ rưỡi. Diễn đàn của trường xuất hiện một bài viết.

Chủ topic: Sắp khai giảng rồi, mọi người đã trở lại trường chưa? Mình

hẹn nhau ăn cơm nha!

Tầng 1: Xin số cái, chủ topic là trai hay gái?

Tầng 2: Sao bạn lên trường sớm thế? Do giường ở nhà không đủ êm hay tốc độ mạng không đủ nhanh?

Tầng 3: Tôi khuyên mọi người đừng lên sớm, tôi lên được ba ngày rồi, đang chán muốn chết đây này!

Tầng 4: Nếu là con gái thì đồng ý [mỉm cười]

Chủ topic: Bản thần là trai thẳng 100%, không tìm người yêu, chỉ tìm bạn ăn cơm, sáng mai tôi đến trường rồi. Lâu lắm không về, ăn một mình thì chán quá. Ăn cùng một bữa cũng tính là bạn bè. Nếu là con trai, chúng ta đi ăn lung tung cũng được, nếu là con gái, bạn muốn ăn cái gì thì chúng ta ăn cái đó, 200 tệ đổ lại, tôi bao.

Tầng 5: Ok, ở đây có một cô gái sắp phát rồ vì cơm hộp ở trường rồi. Mai mình đi ăn gà hầm nấm nhé?

Tầng 6: Đi ăn chung với người lạ không ngại à? Chẳng hiểu chủ topic nghĩ gì nữa.

Tầng 7: Người anh em để lại thông tin liên lạc nào, ăn xong đến tiệm net làm vài ván nhé?

Tầng 8: Anh gì ơi, anh không muốn hẹn thì đi ra đi, để em còn xía chỗ [Mỉm cười] Em đang huýt sáo đợi chủ topic nè.

Tầng 9: Mình cũng xin số.

Tầng 10: Bạn nói không phải hẹn hò thì là không phải? Cô gái người ta nghĩ khác thì sao.

Chủ topic: Không phải hẹn hò. Chỉ là ăn cơm bình thường. Đây chưa muốn yêu đương.

Tầng 11: Tôi ngửi thấy mùi phốt.

Tầng 12: Chủ topic, mau kể chuyện của anh đi.

Tầng 13: Thất tình?

Tầng 14: Ăn cơm ăn cơm, chủ topic thất thình, mong các bạn cùng lớp quan tâm đến cậu ấy một chút.

Tầng 15: Vỗ vai chủ topic. Cậu rất đẹp trai, nhất định sẽ tìm được người tốt hơn.

Chủ topic: Các bạn nghĩ nhiều rồi [dở khóc dở cười] Tôi không thất tình. Chỉ là gần đây tôi biết được rằng crush của mình đã có người yêu thôi.

Tầng 16: Chà, nghe còn tệ hơn.

Tầng 17: Yêu thầm đều không có kết quả tốt, sao không thổ lộ?

Tầng 18: Yên tâm, họ sẽ chia tay thôi.

Tầng 19: Tầng 18 hơi quá đáng rồi đấy! Chính chủ topic là người đơn phương cơ mà, bạn nữ kia có biết gì đâu, người ta đang bên nhau hạnh phúc, bạn lại rủa người ta chia tay?


Tầng 20: Anh trai còn hẹn đi ăn cơm không? Sáng mai tôi cũng lên trường, nếu cậu đi máy bay thì chúng ta có thể gặp nhau ở sân bay rồi đi chung xe luôn.

Chủ topic: Vẫn hẹn. Đừng nói đến cô ấy nữa, giờ cô ấy đang ở bên tổng giám đốc công ty Vân Sách, điều kiện nhà trai quá tốt, bọn họ sẽ ở bên nhau dài lâu, lâu đến mức tôi hết hi vọng.

Tầng 21: Mèo méo meo mèo meo? Tôi đọc được gì thế này?

Tầng 22: ? ? ?

Tầng 23: Ơ này?

Tầng 24: Sinh viên và tổng giám đốc…

Tầng 25: Chà, có dưa ăn đêm rồi.

Viện trưởng La biết Hạ Minh Nguyệt đã về trường, bèn gửi một loạt tài liệu cho cô. Hạ Minh Nguyệt cười cay đắng: “Em còn phải soạn bài môn thầy Kỳ nữa đó.”

Viện trưởng La: “Chỉ học môn thầy Kỳ, không học môn thầy La?”

Hạ Minh Nguyệt mở email lên xem, than phiền: “Viện trưởng, bốn nghiên cứu sinh và hai tiến sĩ còn chưa đủ để thầy nhọc lòng ạ? Thầy có thể tạm tha cho chậu hoa nhỏ như em được không? Để nó tắm gội ánh mặt trời, hấp thu mưa móc, rồi một ngày nào đó thầy bỗng chạy ra xem, ồ wao___”

“Ồ wao___” Viện trưởng La tiếp lời, “Cỏ dại um tùm, chỉ còn một chậu đất khô.”

“Không đời nào! Với sự dạy dỗ ân cần, chăm sóc tận tình của thầy, ánh mặt trời giúp em khỏe mạnh, mưa móc giúp em thoải mái, em sẽ phát triển vượt bậc trong một môi trường tươi đẹp như vậy!”

“Nhưng thiếu phân bón! Em còn trẻ, trí nhớ tốt, trước khai giảng hãy học thuộc 300 bài thơ của Tống Huy Tông, lên lớp tôi sẽ kiểm tra.” Rồi thầy thờ ơ cúp điện thoại.

Hạ Minh Nguyệt: “…” Dù tuổi trẻ trí nhớ tốt cũng không nên học kiểu này.

Vì thế, Hạ Minh Nguyệt tay trái cầm cuốn “Khái luận Văn học”, tay phải cầm cuốn “Ba trăm bài thơ của Tống Huy Tông”, ngực thì để điện thoại. Từ “Yến Sơn Đình” của Triệu Cát đến “Điểm Giáng Môi”, cô đọc trước quên sau, mặt đần cả ra, mơ mơ màng màng.

Cố Minh Diệp gửi tin nhắn đến: “Hôm nay em thế nào?”

Hạ Minh Nguyệt mỉm cười trả lời: “Rất tốt, rất phong phú.” Cô lật quyển sách ra chụp ảnh, “Em đang đọc sách.”

Nhìn những dòng ghi chú dày đặc nhưng gọn gàng trong cuốn sách, Cố Minh Diệp tưởng tượng ra cảnh cô gái nhỏ cầm cuốn sách nhẹ nhàng nhẩm từng chữ, anh thầm nghĩ: Đúng là một cô gái thanh lịch.

Hạ Minh Nguyệt nghĩ: Đù má, có mỗi nỗi buồn biệt ly mà mấy cụ hồi xưa kể nể dài dòng thế không biết!

Chủ topic: Sắp khai giảng rồi, mọi người đã trở lại trường chưa? Mình hẹn nhau ăn cơm nha!



Tầng 66: Tôi vừa ăn cơm với anh chủ topic xong, cũng đẹp trai ra phết các bác ạ. Nữ thần khoa tiếng Trung sắp ngã ngựa rồi, không ngờ cô ta lại là loại người như thế.

Tầng 67: Nữ thần Hứa của tôi làm sao?

Tầng 68: Tôi là tầng 66 đây. Mặc dù anh trai kia nhiều lần bảo tôi không được kể chuyện đó ra, nhưng tôi nghĩ tốt nhất nên để mọi người biết bộ mặt thật của Bạch liên hoa, tránh cho cánh đàn ông trong trường lại dẫm phải cứt. Tôi sẽ mở topic riêng, hẹn gặp các bạn sau nhé.







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện